Em xin chào đại gia đình Người tôi cưu mang!
Trước tiên cho em xin gửi tới cả nhà lời chúc sức khỏe, an lành.
Em xin lỗi cả nhà vì sự chậm trễ của em, thực sự lâu lắm rồi em không truy cập vào trang NTCM nên không nhắn tin hồi âm cho cả nhà được, em biết mình có lỗi nên mong cả nhà thông cảm cho em ạ.
Trong các tháng từ tháng 1 tới tháng tư này em vẫn tiếp tục nhận được sự cưu mang từ anh Viethuong mỗi tháng 300 ngàn đồng,. Cảm ơn anh Viethuong nhiều nhiều ak. Và cũng xin gửi lời cảm ơn tới anh Tminhnguyen đã cưu mang chúng em trong thời gian trước đó.
Trong thời gian những năm vừa rồi gia đình em cũng xảy ra rất nhiều chuyện, vui có, buồn có, tang thương cũng có. với nhiều thăng trầm bon chen của cuộc sống.
Ra trường chưa trọn năm học thì bà nội em ốm nặng rồi qua đời. Trong một khoảng thời gian ngắn sau đó bà ngoại lại ốm nặng phải nhập viện.
Hè vừa rồi bà bị Viêm màng não song trong quá trình điều trị ở bệnh viện Hà Tĩnh thì cũng dần hồi phục nhưng có nhiều di chứng để lại mắt bà nhòe dần, tai thì không còn nghe rõ, và luôn cảm thấy đau ở đầu.. Tình hình sức khỏe của bà kém hơn trước nhiều.
Còn về phần chị em chúng em:
- Hiện tại em vẫn xin được dạy hợp đồng tại trường tiểu học nơi em sinh sống. Tuy lương hợp đồng không cao song cũng góp một phần vào cuộc sống của gia đình.
- Em Minh đang làm việc tại Biên Hòa Đồng Nai. Và hiện tại em đang vừa làm vừa đăng kí tham gia lớp học kế toán.
- Em Trường học xong cấp 3 hiện tại cũng đang vào miền nam xin việc.
- Em Quỳnh năm vừa rồi thi đậu vào lớp 10 A6 trường phổ thông Lí Tự Trọng .
Còn út Giang giờ đã lên lớp 8 hằng ngày đi học cách nhà 2km.
Bà nội mất chúng em vẫn chưa nguôi nỗi đau thì chú em lại bị tai nạn qua đời, nhiều lúc em nghĩ cuộc sống này đôi lúc cũng thật tàn nhẫn, nó cướp đi những người thân yêu nhất trong cuộc đời em. Em buồn lắm và đôi lúc cũng tủi thân.
Cuộc sống, vòng khăn tang rồi ai cũng phải đeo ở đầu cho cha mẹ, cho những người thân, nhưng nó đến với chúng em quá sớm.
Mỗi năm Tết đến xuân về thấy người ta về sum vầy nói cười vui vẻ, chị em em lại lục đục chuẩn bị kéo bánh, hương nến đi lại nội ngoại để thắp hương. Đôi lúc em thấy mọi thứ xung quanh em như xáo trộn lên, rối tung mù rồi quấn vào nhau không còn chỗ gỡ.
Nhưng em cũng kịp nhận ra đó là quy luật của cuộc sống.
Cảm ơn đại gia đình đã sát cánh và dõi theo từng bước với chúng em trong thời gian qua. Chúng em sẽ cố gắng sống tốt và hoàn thiện mình.
Em cảm ơn cả nhà nhiều nhiều lắm ạ!