Tác giả Chủ đề: Bắc ninh - Cháu Hoàng Thị Linh - Ung thư máu  (Đã xem 4476 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi sansui

Trả lời #10 vào: 16-06-2011 08:15:07
cả nhà ơi đợt vừa rồi em bận quá ko vào update thường xuyên, hôm trước đi khám SK định kỳ ở đây thấy BS có giới thiệu hoàn cảnh của bé Linh,bây giờ mới vào topic này đọc bài,thấy bé cũng được ủng hộ khá nhiều rồi,em nghĩ có lẽ tạm thời nhà mình cũng chưa cần hỗ trợ trường hợp này đâu ạ.

 


Ngủ rồi NamViet

Trả lời #9 vào: 15-05-2011 16:09:17
Bạn đọc báo Dân Trí ủng hộ bé Linh hơn 150 triệu đồng :
http://dantri.com.vn/c167/s167-481042/ban-doc-se-chia-hon-150-trieu-dong-toi-be-linh.htm

Thật vui khi thấy rất nhiều nhà hảo tâm đã chung tay giúp bé !

Thân ái !

 


Ngủ rồi laohatien

Trả lời #8 vào: 21-04-2011 20:17:01
Hoàng Thị Linh
   

Ông Hoàng Khắc Dư: thôn Chi Nhị, xã Song Giang, huyện Gia Bình, tỉnh Bắc Ninh
   

87,330,000
   

Thế Nam


Em trích lục lại cho cả nhà dễ tìm. Nhân tiện, trong đây có gia đình Bác Quý Bình Lục cũng được tặng 600.000đ là người mà nhà ta đã xây sửa nhà và CMTX đấy ạ.

 


Ngủ rồi KevinHieu

Trả lời #7 vào: 21-04-2011 17:01:48
Cập nhật tình hình ủng hộ của độc giả báo Dân Trí giúp đỡ cháu Linh tuần qua :

Hoàng Thị Linh : 87,330,000
http://dantri.com.vn/c167/s167-474768/thong-bao-ket-chuyen-quy-nhan-ai-tuan-02-thang-042011.htm

Thật mừng cho cháu !

Thân,

 


Ngủ rồi mmdhoangnhungoc

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 10
  • Thích 0
Trả lời #6 vào: 15-04-2011 21:06:52
dạ, em cảm ơn các anh các chị đã nhắc nhở em . em xin lỗi vì quả thực em chưa hiểu được cách pos bai lên . em xin rút kinh ngiệm cho lần sau ạ. em cảm ơn anh chị . nhờ anh chị quan tam trường hợp này giúp ạ.

 


Lời Yêu Thương

  • bạn
Trả lời #5 vào: 15-04-2011 11:24:16
Trường hợp này các bác chuyển qua BOX Chưa xác minh dùm cái ạ

 


Ngủ rồi Ngodong

Trả lời #4 vào: 15-04-2011 09:25:26
Cháu bé này thật tội quá, cháu nằm viện ngay gần cơ quan mình định vào thăm nên mình gọi điện cho ông cháu và được biết giờ cháu đang ở quê đến đầu tháng 5 mới lên điều trị đợt mới !

 


Ngủ rồi lehung73

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.622
  • Thanked: 90 times
  • Thích 1
  • Giới tính: Nam
Trả lời #3 vào: 15-04-2011 00:57:00
Chào bạn mmdhoangnhungoc ..do bạn là thành viên mới nên khi  viết bài  bạn chưa nắm rõ quy trình giới thiệu.ngoài việc ghi rõ nguồn giới thiệu,bạn để ý kĩ khi một trường hợp đưa lên DD thì bạn nhớ viết bài vào topic Hoàn cảnh chờ xác minh ..bạn nhé..chúc vui.thanks
nhờ Mod chuyển bài này qua khu vực chờ xác minh ah.

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
 


Ngủ rồi fullmoon_107

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 712
  • Thanked: 88 times
  • Thích 0
Trả lời #2 vào: 14-04-2011 23:26:01
Bạn mmdhoangnhungoc lưu ý.... các bài viết dc trích từ báo bạn phải trích dẫn nguồn
Lần sau bạn lưu ý giùm...!!!
Thân
http://dantri.com.vn/c167/s167-471990/hung-cai-lac-dau-lang-le-cua-co-be-12-tuoi.htm]

 


Ngủ rồi mmdhoangnhungoc

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 10
  • Thích 0
Trả lời #1 vào: 14-04-2011 22:51:56
Lần lượt chứng kiến cái chết của mẹ, em trai, bà nội, rồi bố, chắc không còn nỗi đau nào hơn đối với cô bé mới 12 tuổi. Nghiệt ngã thay, lưỡi hái của tử thần cũng sắp cướp em đi khi bác sĩ bảo em bị ung thư máu.
Mẹ em mất vì đuối nước trong 1 lần đi mò cua bắt ốc, khi ấy em mới bi bô gọi mẹ gọi cha! 3 năm sau, đuối nước tiếp tục lấy đi đứa em trai mới chỉ 4 tuổi của em! Khi em 10 tuổi, bà nội – người thay mẹ chăm sóc em từ bé – qua đời vì ung thư vú! Và chỉ cách đây vài chục ngày, một lần nữa em lại đội lên đầu vành khăn trắng, căn bệnh ung thư tủy đã cướp đi bố của em... Nước mắt khóc bố còn chưa kịp khô thì các bác sĩ nói em bị ung thư máu….
 
Ở Viện Huyết học truyền máu Trung ương, những lúc không phải điều trị hóa chất, bé Linh tìm niềm vui cho mình qua những cuốn truyện tranh
Bệnh viện Huyết học Truyền máu Trung ương một ngày tháng tư… Trên tầng 6, cô bé Linh hờ hững đưa mắt nhìn ra lưng lửng trời! Đôi mắt vô định, đôi môi khô, làn da tái, mái tóc cũng đã rụng hết. Em vừa kết thúc đợt hóa trị lần thứ 2…Hỏi em có mệt  không? Khẽ lắc đầu! Hỏi em có biết ngoài kia có những gì không ? Đầu khẽ lắc! Miêu tả bằng lời cho em một vài địa điểm vốn được dành cho trẻ  em rồi hỏi em có muốn ra ngoài chơi một lần không? Lại khẽ lắc đầu….
Những cái lắc đầu nhè nhẹ như thói quen hay bởi vì thật sự nó là như thế ? Dường như những nỗi đau, những sự mất mát đã làm cô bé ấy lầm lì đi! Cái sự lầm lì làm cho tôi không khỏi xót xa, thương cảm!
12 tuổi, em trắng tay khi lần lượt mất đi những người thân yêu nhất: mẹ, em trai, bà nội rồi bố! Và bây giờ đây, em cũng sắp mất đi chính cả bản thân mình vì căn bệnh ung thư máu! Phải chăng vì phải đi qua quá nhiều nỗi đau nên giọng em buồn, mắt em buồn và cả nụ cười của em cũng buồn đến lạ!
Ngồi nói chuyện với em khá lâu nhưng chỉ thấy khuôn mặt em thoáng thay đổi khi nhắc đến ông, nhắc đến bé Bi và nhắc đến mấy cuốn truyện tranh! Cũng phải, đó là tất cả những tài sản quý giá mà em có bây giờ, nhất là ông nội – ông Hoàng Khắc Dư, năm nay đã 70 tuổi nhưng vẫn phải một thân một mình chăm cháu từ khi cháu nhập viện đến nay!  
 
Nỗi buồn man mác, lặng lẽ của một cô bé 12 tuổi đã mất gần hết người thân ruột thịt, lại đang chống chọi với căn bệnh ung thư máu
Ông Dư kể vào những ngày cuối năm 2010, cháu ông là Nguyễn Thị Linh có những biểu hiện hay sốt và mệt mỏi! Khi đó gia đình cũng chỉ nghĩ là bị cảm cúm thông thường! Đến khi máu bắt đầu chảy ra từ miệng liên tục, không thể cầm được, Linh được đưa lên bệnh viện đa khoa Bắc Ninh cấp cứu và sau đó là chuyển thẳng ra Viện Huyết học truyền máu Trung Ương.
 
Nhớ lại cái ngày đưa Linh ra Hà Nội cấp cứu, ông Dư vẫn còn run run. Nhìn cháu yếu ớt, mong manh…Ông đã nghĩ ông sẽ lại mất đi 1 người thân nữa! Cô, chú họ hàng đều có mặt ở trước cửa phòng cấp cứu của bệnh viện…Để rồi tất cả lại phấp phỏng hy vọng khi ông Dư run run ký đồng ý cho Linh điều trị hóa chất!
Những ngày sau đó là quãng thời gian khó khăn đối với hai ông cháu Linh. Các cô các chú bên nội chỉ có thể đỡ đần săn sóc Linh trong những ngày đầu Linh vào viện, sau đó phải trở về lo việc đồng áng! Còn bên ngoại mặc dù được thông báo nhưng từ ngày Linh nằm viện đến nay thi thoảng lắm mới có người đến thăm. Vậy là một ông già, một cháu bệnh dựa vào nhau để sống! Cũng khi đó có 3 triệu tiền mai táng phí của bố và 7 triệu tiền trợ cấp một cục dành cho quân nhân có số năm phục vụ trong quân ngũ dưới 20 năm của ông nội để trang trải tiền viện phí, tiền ăn uống cho 2 ông cháu!
Đợt điều trị thứ 2 này, ông nội đã phải thế chấp sổ đỏ để vay ngân hàng 10 triệu đồng! Tiền vay cầm chưa kịp nóng tay đã hết…Truyền hóa chất, uống thuốc kháng sinh liều cao nhưng Linh chỉ được bồi dưỡng thêm một hộp sữa mỗi ngày!  Ông Dư ăn chẳng dám ăn, chắt chiu từng đồng để lo cho cô cháu gái bất hạnh! Mỗi bữa ông chỉ dám mua 1 suất cơm 11.500 đồng tại nhà ăn bệnh viện, bón cho cháu ăn xong còn bao nhiêu thì ông ăn. Đói lắm ông mới dám ăn thêm một gói mỳ tôm loại rẻ tiền!
 
Những bữa cơm đơn sơ của hai ông cháu nghèo khốn khó
Tuổi cao sức yếu  nhưng ông cũng cố trải chiếu nằm dưới đất trông cháu vì thuê giường gấp mất tận 5000 đồng/ lần. Đợt mưa rét tăng cường vừa qua, cả hai ông cháu chỉ có 1 chiếc chăn nỉ của bệnh viện cho cháu và 1 chiếc chăn mỏng mang từ nhà ra cho ông! Rét quá hai ông cháu nằm ôm nhau nằm dưới chiếu ngủ cho ấm…” Nhưng dù thế nào hai ông cháu cũng sẽ chiến đấu tới cùng với bệnh tật! “, vừa cho cháu ăn, ông Dư vừa cười hiền nói vậy!
Sau khi nói chuyện với Linh chúng tôi đã có cuộc trò chuyện với chị Vũ Thị Hồng Phúc – bác sĩ điều trị trực tiếp của Linh ở khoa Nhi, Viện huyết học Truyền máu Trung ương. Bác sĩ Phúc cho biết, sau đợt điều trị thứ hai, bệnh của Linh đang có tiến triển tốt! Nếu em có thể vượt qua được 4 đợt hóa chất (chưa tính những lần tái phát) thì em có thể chế ngự được bệnh của mình.
Khi đó em chỉ phải khám định kỳ ở phòng khám. Như vậy, Linh vẫn còn có cơ hội. Cơ hội để được sống, cơ hội để được đến trường, được lớn lên đi làm và phụng dưỡng ông. Tuy nhiên, tính đến thời điểm hiện nay thì ông nội đã hoàn toàn không còn khả năng xoay sở tiền để chữa bệnh cho em!
Cuộc chiến với ung thư máu còn dài nhưng trong túi ông Dư hiện chỉ còn vài chục ngàn! Những đồng tiền phẳng phiu được ông cất giữ trong túi và phải được nghĩ ngược nghĩ xuôi mới dám tiêu! Ở cái tuổi này, ông chẳng còn khát khao nào hơn là được nhìn thấy cháu nội khỏe mạnh.
“Nó đã mất nhiều quá rồi, nhưng không thể mất hết được. Phải cứu lấy nó. Tương lai của nó…”. Những giọt nước mắt đắng bắt đầu lăn dài trên khóe mắt nhăn nheo của ông Dư, như để an ủi cháu mà cũng lấy thêm niềm tin cho chính mình...