Tác giả Chủ đề: Người bán vé số xấu số ...!!!!  (Đã xem 1845 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi doanminhgai

Trả lời #3 vào: 15-10-2011 11:05:08
Mình đã đọc bài này trên báo Tuổi trẻ sáng sớm ngày hôm đó (mình có thói quen đọc báo TT mỗi buổi sáng), thương lắm những mảnh đời bất hạnh, thương lắm những người dân miền Trung đầy nắng gió, bão lụt quanh năm . Ruộng đất ít người phải mưu sinh bằng các nghề bán dạo khắp nơi, nhưng có ai biết đâu những gánh nặng trên lưng của người mẹ đó là lo cho cả gia đình, lo cho những đứa con đang học đại học, họ gánh những ước mơ , hoài bão của con , của cả gia đình, thế nên thành công của các con họ là cả những tháng ngày xa quê mưu sinh như thế. Họ mất đi là những khát vọng , ước mơ hoài bão của các con họ còn dang dỡ... Mong sao gia đình sớm vượt qua nổi đau này.

 


Ngủ rồi My Darling

  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 2.171
  • Thanked: 506 times
  • Thích 2
  • Giới tính: Nam
  • Mạng là ảo nhưng tình thương yêu là có thật!
Trả lời #2 vào: 11-10-2011 02:14:06
Fullmoon copy bài đó từ TT thì hôm qua mình đang đi đường bỗng thấy một bà cụ khoảng chừng 80 - 90 tuổi đi bán vé số băng qua con lươn giữa đường để sang đường lúc 19h tối ngay cổng 11 QL51 thì bị chiếc xe ô tô đưa rước công nhân về đụng vào và làm cụ chết ngay mà ở đoạn này đường đang thi công nên đèn đường lại không có . Nghe người dân gần đó kể là gia đình bà cụ 80 - 90 tuổi rất nghèo và bà phải đi bán vé số để nuôi đưa con gái bị mù .

 


Ngủ rồi fullmoon_107

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 712
  • Thanked: 88 times
  • Thích 0
Trả lời #1 vào: 11-10-2011 01:20:27
Sáng 9-10, chưa lúc nào ở Bệnh viện Đà Nẵng người ta lại gặp hình ảnh lạ như thế. Cả mấy chục người bán vé số trên tay còn đầy ắp vé với mặt mày buồn thảm đứng lặng trước cửa nhà xác của bệnh viện.

Chẳng ai nói được gì, họ nhìn nhau lầm lũi khóc trong mưa rả rích. Cơn mưa càng nặng hạt. Buổi sáng bên góc cánh cửa vào nhà xác u ám khiến cho nỗi đau vừa mất đi một người bạn nghề thê lương đến tận cùng. Họ thút thít gọi “Hiệp ơi, Hiệp ơi...” - tên người phụ nữ bán vé số vừa mất sau vụ tai nạn giao thông xảy ra sáng cùng ngày.

Chị Hồng, cùng đi bán vé số với chị Phan Thị Hiệp, có mặt ở bệnh viện nói: “Nhà Hiệp ở quê nghèo lắm bác sĩ ạ”.

Chị Hiệp (44 tuổi, quê ở làng Trường Thọ, xã Tịnh Phong, huyện Sơn Tịnh, Quảng Ngãi) ra Đà Nẵng bán vé số đã ba năm rồi. Hai vợ chồng chị có bốn đứa con. Ở quê đất ít lại khô cằn nên làm không đủ ăn. Khi mấy đứa con đến tuổi đi học, đặc biệt là lúc cô con gái đầu vào đại học, gia cảnh càng túng bấn hơn. Không nỡ nhìn đời con dở dang việc học, chị xách gói theo mấy chị em cùng cảnh ra Đà Nẵng tìm việc mong kiếm tiền gửi về. Nghề nghiệp không, vốn liếng chẳng có, họ cầm xấp vé số rảo bước khắp phố phường tiếp tục cuộc mưu sinh.


Thế rồi họ cũng gặp may, nhóm phụ nữ nghèo khó ấy gặp được người tốt bụng. Vợ chồng ông Đặng Văn Tấn (đại lý vé số) thương tình cho vào tá túc mà không lấy tiền trọ. Có mặt tại bệnh viện ngay sau khi nghe tin chị Hiệp bị tai nạn, ông Tấn buồn bã: “Cả chục chị em đây nghèo khó lắm. Ai cũng lam lũ nắng mưa quên cả bản thân mình để lo cho con. Vậy mà...”.

Đứng bên nhà xác, chị Phan Thị Liên (chị ruột của chị Hiệp) khóc ngất, không tin vào những gì vừa mới xảy ra. “Sáng nay mấy chị em ngủ dậy gặp trời mưa. Ai cũng tranh thủ đi cho sớm vì ngày mưa bán ế lắm. Ngày nắng chị em còn mua ổ bánh mì lót dạ, chứ ngày mưa chả ai dám ăn vì sợ vé ế không đủ tiền... Em ơi, sao em ra đi mà bụng dạ đói thế này hả em”.

Rồi chị Liên nói trong tiếng khóc: “Cả mấy tháng nay Hiệp không về quê. Cách đây ba bữa, hai chị em dồn được ít tiền, Hiệp bảo đưa cho em mượn về quê mua chiếc xe đạp cho mấy đứa nhỏ, chứ nhìn cảnh chúng nó đi bộ lếch thếch đến trường mà xót quá”. Thương con, chị Hiệp khăn gói về quê, sắm cho hai đứa nhỏ hai chiếc xe đạp rồi quay ra lại Đà Nẵng thì xảy ra chuyện đau lòng.

Theo lời chị Liên, tất cả tiền thầy, tiền trọ... của mấy đứa con trong nhà (kể cả đứa con gái đầu đang học Đại học Phạm Văn Đồng) đều một tay chị Hiệp lo liệu. Còn chồng chị, anh Trương Quang Trung, quần quật cày thuê cuốc mướn vậy mà vẫn không đủ trang trải cho cuộc sống gia đình.

Sáng sớm, từ Quảng Ngãi nghe tin vợ mất, anh Trung không tin vào tai mình, vội vàng đón xe ra Đà Nẵng. Khi đến nhà xác thấy người vợ hiền nằm bất động trên chiếc băng ca lạnh lẽo anh mới biết mình mãi mãi không bao giờ gặp vợ nữa. Chiều, anh Trung cùng mấy người phụ nữ bán vé số trong xóm theo xe đưa chị Hiệp về quê giữa trời mưa ướt lạnh đến não nề.

Trích: http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/459709/Nguoi-ban-ve-so-xau-so.html

Thật buồn cho các mãnh đời bất hạnh. Còn đâu đó rất nhiều hoàn cảnh nghèo khó và bất hạnh....!!!