Lũ khỉ như Lão Tôn không biết hút thuốc, thỉnh thoảng được ngửi khói thuốc lào của mấy tay thợ rừng (ngày nay còn gọi là lâm tặc), ấy vậy mà cũng nghiền như chơi. Dạo này kiểm lâm làm dữ, đám lâm tặc ít vào rừng, Lão lại nhớ cái ống biết... \\\"phun mây, gọi lao...\\\"
Thơ vui cho những kẻ nghiện…
Rút điếu thuốc như trăng sa trên đảo
Bật quẹt ga như ngàn sao lấp lánh
Rít một hơi như đoàn tàu chuyển bánh
Nhả khói ra như phượng múa rồng bay
Hơi thuốc thơm như đóa hoa hồng ngọc
Mắt lờ đờ như tráng sĩ ngâm thơ
(Mắt lờ đờ như tráng sĩ ho lao )
Thuốc lào cũng có cái hay ...
Kéo ngay một phát ngất ngây cuộc đời ....
Vợ con mật sức la trời ...
Đời ông thiếu nó như dao đâm đầu ...
TRải qua bao cuộc bể dâu ..
Có nó ông thấy đở sầu từng đêm ...
Đêm đêm mê thứ lim rim
Kệ vợ sách gói im lìm bỏ đi ....
Nghe chi bao tiếng thị phi ...
Thuốc lào ông có ông phi ào ào ...
Bốn con ba đứa xanh xao ..
Một đứa thất thỏm củng nghiền như ông ..
Con tông giống cánh giống lông
Chung nhau ống điếu cuộc đời vui vui .......
Một thằng hút,bốn thằng say
Hai thằng châm đóm ngã lăn quay
Bà già vác củi loay hoay
Hít phải mùi thuốc lăn quay xuống đồi
Ngọc Hoàng trông thấy hay hay
Vén mây nhìn xuống cũng say thuốc lào
Thuốc lào chồng hút vợ say
Thằng bé châm đóm lăn quay ra nhà
Có anh hàng xóm đi qua
Ngửi phải hơi thuốc về nhà cũng say
Chị vợ tưởng muốn gì đây
Hun cho 1 cái cũng say thuốc lào .