Tác giả Chủ đề: Hà Nội (Bắc Từ Liêm) - Bà Hùng - Neo đơn, bệnh tật  (Đã xem 29315 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Âu Dương Kỳ Nhi

  • bạn
Trả lời #14 vào: 08-07-2010 23:05:57
KN xin lỗi vì để bị giục online, offline nhiều quá, nhưng dạo này không có nhiều thời gian nên không thể làm nhiều việc cùng 1 lúc được.

Như các bạn trước đã viết, điều kiện sống của bà Hùng rất thiếu thốn. Gầm cầu thang bà sống được bà để tất cả những quần áo mà người ta cho và bà nhặt được nên chỗ ở đã tối càng tối, đã bí càng bí (chất đống cả ở phía đầu và phía chân giường). Khi Hanoi pha cho bà cốc nước chanh, cầm cái ca nhựa đã ngả màu (chắc Hanoi thấy sạch nhất) ra dùng thì bà không cho vì đó là đồ để thờ cha mẹ bà. Bà còn bảo Hanoi đậy cái ca khác cũng là đồ để thờ nhưng KN thấy đó là một cái ca tráng men đã bị gỉ đen hết ở bên trong.
Nơi ẩm thấp như thế, KN đứng một lúc còn thấy khó thở nói gì đến một cụ già gần 80 tuổi sống ở đó. Tốt nhất cho bà lúc này là chuyển đến Trung tâm nuôi dưỡng người già nhưng bà không đi vì bà bảo \\\"Tôi mà đi thì mất nhà à? Cô tưởng cái chỗ nhỏ thế này cũng mất nhiều công sức lắm mới xây được đấy\\\".
Cũng may mắn cho bà là có gia đình anh Bình - hàng xóm cách một cầu thang rất tốt với bà. Cả gia đình anh - mẹ, vợ đều thương và thường xuyên giúp đỡ bà. Bác gái mẹ vợ anh Bình khi nói chuyện với chúng tôi luôn nhấn mạnh là nếu có mời bà đồ ăn, thức uống gì cũng đều xới ra bát mang mới bà trước (ý là không phải mời bà đồ ăn thừa) chứng tỏ bác gái là người rất cẩn thận và chu đáo.
Nói chuyện với gia đình anh Bình, KN thấy các thông tin cũng không khác gì so với các bạn trước thu thập được. Tức là bà chẳng có ai thăm nom chăm sóc thường xuyên cả. Khi khỏe, đói thì ra các quán cơm bình dân ở chợ xin bát cơm, còn khi ốm đau thì tự chăm sóc và trông chờ vào lòng tốt của hàng xóm láng giềng.

KN cũng có chụp 1 số ảnh bằng di động :



Gầm cầu thang, nơi bà Hùng sống



Bà Hùng đang ốm nên rất mệt. Bà cứ thỉnh thoảng lại nói \\\"Cảm ơn các cô!\\\"



Bếp dầu để nấu nướng. Lát sau chúng tôi thấy bà dùng để đun nước xông



Phía sau của quạt thông gió của nhà sát vách đằng sau. Mẹ anh Bình bảo khi nó hoạt động thì thổi hơi nóng hết sang nhà bà Hùng.

 


Ngủ rồi Hanoi

Trả lời #13 vào: 08-07-2010 01:11:23
@ : Cả nhà : Xin cho biết sớm ý kiến về việc giúp đỡ bà Hùng.Hanoi có điện thoại cho anh Bình được biết bà vẫn còn khá mệt,trưa hôm qua anh Bình mang cơm cho bà gọi cửa rất nhiều nhưng ko thấy bà ra mở,ko hiểu mệt quá ngủ thiếp đi hay ko thể ngồi dậy mở cửa được.Đến tối mang đồ ăn sang thì bà có vẻ tỉnh táo hơn.

@ : Chị Kynhi : chi pote ảnh lên nhé!

 


Ngủ rồi Hanoi

Trả lời #12 vào: 05-07-2010 17:25:05
Hanoi chỉ phỏng đoán là bà bị đau dạ dầy vì bà ăn uống thất thường lại ăn toàn bún thôi.Bà bảo cứ uống thuốc vào lại bị đau bụng.

Số điện thoại nhà anh Bình chị Sáu : 0436364296

 


Ngủ rồi ThaiDzuy

  • BAN QUẢN TRỊ
  • Người Tôi Cưu Mang
  • *****
  • Bài viết: 3.953
  • Thanked: 3735 times
  • Thích 15
  • Giới tính: Nam
Trả lời #11 vào: 05-07-2010 15:27:28
@Hanoi & Kynhi:

Bà Hùng bị bệnh đau dạ dày theo như lời bà nói lại thì chỉ có đi khám mới điều trị đúng bệnh. Việc uống Ampicilline Và Pamin (Thuốc hạ sốt cảm cúm có Paracetamol)không tác dụng gì.

1. Việc đưa bà đi khám cũng khó, có khi bà lại nghĩ bắt đem vào Trại dưỡng lão nào đó cũng phiền.

2. Một số thuốc thông dụng dùng, không cần bác sỹ kê đơn khi có cơn đau dạ dày (chủ yếu làm dịu cái dạ dày, không chữa hết bệnh)là:

Gói Phosphalugel hoặc Gastropulgite - uống ngày 2-3 gói hoặc khi cảm thấy dạ dày khó chịu.

Hoặc Viên Maalox: 1-2 viên lúc đau hoặc sau khi ăn 1 giờ hoặc trước khi đi ngủ.


Ngoài ra, bà có thể uống Viên nghệ mật ong hàng ngày cũng tốt cho dạ dày và sứ khỏe nữa.

Thân,

Từ đây người biết thương người...
 


Ngủ rồi Hanoi

Trả lời #10 vào: 05-07-2010 13:40:08
Chiều qua phát cháo xong Hanoi cùng Kynhi tranh thủ đi thăm bà Hùng.Đến nơi thấy cửa mở nhưng căn phòng tối om,bước vào trong thấy toàn mùi dầu hỏa và mùi nước lá xông.Thì ra bà ốm đã mấy hôm nay rồì,sờ trán thấy nóng lắm.Bà tự đun nước lá để xông bằng cái bếp dầu bé tý,vừa xông vừa uống nước lá xông,bà bảo như thế mới chóng khỏi,chẳng hiểu nghe ai hay bà tự nghĩ ra nữa.Ốm mấy hôm rồi nên bà ko thể đi ra ngoài xin hay mua đồ ăn được nên toàn nhịn.Cũng may là trước khi đến hai chị em đã mua hộp bánh và mấy vỉ sữa nên mời bà dùng luôn,còn pha thêm cốc nước chanh để bà uống cho đỡ háo.

Chị Kynhi cứ tỉ tê dỗ dành bà vào trung tâm dưỡng lão nhưng bà ko nghe,lý do bà đưa ra là sợ bị mất nhà?! :ohmy: Hỏi kỹ hơn về căn nhà trước kia bà nói rằng bị lừa,người ta chỉ đưa cho bà có một phần tiền ít ỏi ko đúng với giá trị thực của căn nhà,có lẽ vì thế mà bà rất cảnh giác khi có ai đưa ra lời đề nghị chuyển bà đi đâu.Lần nào đến cũng thấy bà nhắc tên vợ chồng anh Bình chị Sáu trông xe tốt lắm,hay giúp đỡ bà,Hanoi và Kynhi liền đi sang cầu thang 2 nhà C6A gặp anh chị.Qủa thật khi gặp và nói chuyện với anh chị cả Hanoi và Kynhi đêu mừng vì anh chị rất tốt,ko những anh chị mà mọi người trong gia đình đều thương bà.Ngày nào cũng cho bà nước sôi để bà dùng,thỉnh thoảng vẫn mang cơm,cháo sang cho bà ăn.Mời bà sang nhà tắm rửa nhưng bà ko nghe,ba đi xin nước về và tắm ngay trong căn phòng đó,tắm xong lấy xẻng hót nước vào xô,chậu rồi đổ ra ngoài cống.Gia đình anh chị còn cho biết họ hàng của bà ở ngay đầu khu tập thể nhưng từ khi bà ko còn tiền nữa thì họ ko quan hệ,coi như xa lạ ko quen biết.Hanoi và Kynhi nói với anh chị ý định giúp đỡ bà của nhà mình anh chị mừng lắm và sẵn sàng hỗ trợ khi chúng ta ko thể qua lại thường xuyên được.

Hanoi có ý kiến là với 200 ngàn chúng ta có thể mua mỳ tôm hay cháo ăn liền vì lúc khỏe bà vẫn tự nhóm bếp nấu ăn được.Ngoài ra sẽ gửi anh Bình chị Sáu mấy chục ngàn để anh chị đưa dần cho bà ăn quà sáng.Hàng ngày bà cũng ko thường xuyên nấu ăn nên việc mua gạo,dầu,nước mắm...là ko cần thiết.Bắt đầu từ tháng 7,bạn nào có định CMTX thì đăng ký luôn nhé!  :cheer:

Hình như do ăn uống thất thường nên bà bị đau dạ dầy,Lúc hai chị em đến bà có nhờ đi mua thuốc nhg cả hai chị em đều sợ chẳng biết mua thuốc gì,nếu có đi mua về bà uống chẳng may làm sao thì chết dở.Bà đưa ra vỉ ampi còn một viên và vỉ pamin còn hai viên,bà bảo uống vào cứ bị đau bụng nên khi nào hết đau lại uống tiếp.

 Căn phòng vốn đã ngột ngạt quanh năm bởi cái quạt thông gió của một hộ gia đình ở phía sau,của đống quần áo cũ và những mớ đồ đồng nát mà bà nhặt nhạnh từ đời nào nay thêm mùi dầu hỏa,mùi nước xông nên càng thiếu dưỡng khí.Hanoi cứ gọi nơi bà ở là căn phòng vì chẳng biết dùng từ gì khác nhưng thực sự là khi vào trong đó là phải rất để ý vì nó quá chật.Phía hốc tường trong cùng là bàn thờ bố mẹ của bà Hùng,có cả ảnh,ngày nào bà cũng thắp hương.Lần trước Hanoi và Pen đến đã nghe chị Loan hàng xóm kêu ca về điều này.

Chị Kynhi ơi,chị đọc thấy còn thiếu hay cần bổ xung gì thì viết thêm nhé!

 


Ngủ rồi Hanoi

Tuần này chị bận rồi.Để tuần sau,phát cháo xong chị em mình đi nhé!

 


Ngủ rồi mavica

@chị Hanoi: Em phải đi làm vào các ngày T2-T6, chỉ có thể đi đc vào T7, CN thôi. Đi buổi sáng cũng đc hoặc tiện chiều đi nấu cháo xong chị em mình đi nhé. Có gì chị cứ alo em.

 


Ngủ rồi Hanoi

Mọi thông tin về bà Hùng,Pen đã đưa lên đầy đủ nên Hanoi ko bổ sung gì thêm.Mong muốn đem đến cho bà một chút tinh thần cũng như vật chất để bà có được niềm vui sống lúc tuổi già cô quạnh nhưng việc CM bà ntn ko hề đơn giản đó là điều mà nhóm XM băn khoăn,lăn tăn rất nhiều.Chắc phải mất vài lần chạy qua chạy lại tìm hiểu thêm về cuộc sống cũng như sinh hoạt hàng ngày của bà thì mới mong tìm ra cách CM khả thi nhất.

@ : Mavica : hôm nào em rảnh buổi chiều alo chị em mình qua thăm bà tý nhé!

 


Ngủ rồi khanhedu

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 4
  • Thích 0
Kính thưa các anh chị

Em là Duy Khánh, em có đăng bài viết lên trên trang diễn đàn. Hôm nay, em vào lại đã thấy anh chị giúp đỡ nhiệt tình quá. Từ phía cá nhân, em xin gửi lời cảm ơn các anh các chị trên diễn đàn. Em thấy các anh chị trên diễn đàn nhà mình rất nhiệt tình trong công tác từ thiện.

Trong thời gian tới, nếu sắp xếp đựoc công việc em sẽ tham gia cùng các anh chị.

Chúc anh chị luôn khỏe mạnh để làm việc và giúp đời.

 


Ngủ rồi mavica

\\\"Xin lưu ý hai việc:

- Nhóm mình ai sẽ là người hàng tháng ghé qua mua thực phẩm cho cụ và đưa số tiền tiêu vặt?
- Cụ Hùng lẫn rồi, không nên đưa thuốc cảm cúm và đau bụng cho Cụ. Chỉ nên mua cho Cụ 1-2 lọ dầu gió, cao xoa là ổn.\\\"

Hi cả nhà,
Em xin nhận nhiệm vụ \\\"hàng tháng ghé qua mua thực phẩm cho cụ và đưa số tiền tiêu vặt\\\" ạ. Vì bận công việc nên lâu lâu ko tham gia được với nhà mình, giờ em đã sắp xếp được thời gian nên muốn được làm việc này ạ.
Thân!

 


Ngủ rồi ThaiDzuy

  • BAN QUẢN TRỊ
  • Người Tôi Cưu Mang
  • *****
  • Bài viết: 3.953
  • Thanked: 3735 times
  • Thích 15
  • Giới tính: Nam
Cám ơn hai bạn Hanoi và Penguin đã tìm hiểu thông tin rất chi tiết, cho dù với hoàn cảnh này có một vài thông tin mà theo các bạn là trái chiều.

Xét thấy hoàn cảnh của cụ Hùng rất éo le, nửa tỉnh nửa lẫn mà nhất quyết không chịu vào các Trung tâm Dưỡng lão hay Chùa Bồ Đề để sống, Thaidzuy thấy đề nghị CMTX như vậy là hợp lý. Mong Tổ xác minh & Tổ điều phối cho ý kiến quyết định.

Xin lưu ý hai việc:

- Nhóm mình ai sẽ là người hàng tháng ghé qua mua thực phẩm cho cụ và đưa số tiền tiêu vặt?
- Cụ Hùng lẫn rồi, không nên đưa thuốc cảm cúm và đau bụng cho Cụ. Chỉ nên mua cho Cụ 1-2 lọ dầu gió, cao xoa là ổn.

Thân,

Từ đây người biết thương người...
 


Ngủ rồi penguin

Chào cả nhà,
Chiều 17/06, Hanoi và Penguin đã đi xác minh trường hợp bà Hùng. Khi chúng tôi đến, bà Hùng đang ngồi trước cửa chỗ trú ngụ của mình, gầm cầu thang 1 khu nhà tập thể tại P. Quỳnh Mai. Lúc đầu, khi chúng tôi hỏi thăm, bà tỏ ra khá e dè, không muốn tiếp xúc. Sau khi chúng tôi mua biếu bà 1 suất cơm hộp (bà bảo vừa đánh rơi tiền nên không có gì ăn tối), bà mới tiếp chúng tôi trong gian phòng dưới gầm cầu thang của mình. Gian phòng (chúng tôi tạm gọi như vậy) rộng khoảng 3-4m2, vừa đủ kê 1 chiếc giường con. Quần áo, chăn màn cũ được treo đầy trên dây và xếp thành đống trên giường khá lộn xộn, làm tăng thêm sự ngột ngạt, nóng bức của gian phòng trong một buổi chiều nóng kỷ lục của mùa hè Hà Nội. Bà tiếp chuyện chúng tôi cởi mở hơn, nhưng do bà nửa lẫn nửa tỉnh (như bạn Khanhedu giới thiệu từ đầu) hơn nữa lại hơi mệt nên chúng tôi cũng không dám hỏi chuyện nhiều. Sau đó, chúng tôi cũng nói chuyện với chị Loan - hàng xóm ở ngay cạnh cầu thang và bác Tuấn - Tổ trưởng tổ dân phố ở đây. Những thông tin chúng tôi có được từ bà Hùng và chị Loan, bác Tuấn đôi khi lại trái ngược nhau làm chúng tôi rất khó khăn trong việc tìm hiểu thông tin cũng như đề xuất cách giúp đỡ bà Hùng.



- Dù nửa lẫn nửa tỉnh, bà vẫn nhớ họ tên đầy đủ của mình là Đặng Thị Hùng. Bà không nhớ rõ năm sinh của mình, bác Tuấn tổ trưởng cũng không khẳng định bà sinh năm 1935 mà chỉ đoán bà khoảng 78 - 80 tuổi.
- Bà nhớ quê mình tên là Tam Đa nhưng không rõ ở tỉnh thành nào. Bà chỉ nói ở xa lắm, không nhớ được đường.
- Bà không biết đọc, biết viết nhưng vẫn biết ký tên của mình là Hùng.
- Bà nói có họ hàng ở chợ Hôm, ở Đội Cấn, thỉnh thoảng có đến thăm bà. Tuy nhiên, cả chị Loan và bác Tuấn đều khẳng định mấy chục năm ở đây, họ chưa bao giờ thấy người họ hàng nào đến thăm bà Hùng.
- Trước đây, bà Hùng có một căn hộ trên tầng 5 khu tập thể đó nhưng bà đã bán đi vào quãng đầu những năm 90 rồi chuyển xuống tá túc dưới gầm cầu thang tòa nhà đó. Người mua nhà đó cũng đã bán lại rồi chuyển đi nơi khác. Không ai biết chính xác lý do vì sao bà Hùng bán nhà cũng như số tiền bán nhà đó trôi đi đâu. Lúc thì bà nói đã đem số tiền đó đi gửi, lúc thì bà nói đã đem số tiền đó đi cho mấy người cháu.
- Về cuộc sống hàng ngày: Trước đây bà có bán rau ở chợ kiếm sống. Nhưng cách đây vài năm, do sức khỏe yếu đi nhiều và chỗ bán hàng cũng không còn, bà phải ngừng bán. Từ đó, bà sống dựa vào khoản trợ cấp 150.000VND/tháng của chính quyền địa phương và sự cưu mang của hàng xóm láng giềng. Hàng ngày bà chỉ mua bún, bánh mỳ, mỳ tôm ăn cho qua bữa. Hôm nào hết tiền lại đi xin người nọ người kia. Gian phòng của bà chỉ có 1 bóng đèn nhỏ đấu nhờ đường dây nhà hàng xóm, không có nước sinh hoạt. Trước đây, khi làm đường nước cho các hộ dân, chính quyền địa phương cũng đề nghị bắc cho bà 1 đường ống nước xuống dưới gầm cầu thang, nhưng bà không đồng ý. Hiện nay, khi có nhu cầu tắm giặt, bà lại đi xin mỗi nhà 1 chậu nước về dùng. Vấn đề vệ sinh rất đáng lo ngại. Bà nói thỉnh thoảng vẫn nấu cơm ăn trong phòng nhưng hàng xóm cho biết chuyện đó rất hiếm khi. Họ cũng lo ngại nguy cơ hỏa hoạn vì phòng của bà rất chật hẹp, quần áo chăn màn bừa bãi, toàn những thứ dễ bắt lửa.
- Về sự trợ giúp của cộng đồng, xã hội: Hiện nay bà Hùng được trợ cấp 150.000VND/tháng, được trả theo quý. Ngoài ra không còn 1 khoản thu nhập nào khác. Ngoài sự cưu mang của bà con hàng xóm thì bà cũng chưa nhận được sự giúp đỡ nào từ các cá nhân hay tổ chức từ thiện nào khác. Chính quyền địa phương và tổ dân phố đã tạo điều kiện để bà có thể an hưởng tuổi già trong 1 trung tâm dưỡng lão, nhưng bà nhất quyết không đồng ý. Việc chuyển vào trung tâm phải do bà đích thân viết đơn, tổ dân phố không thể giúp bà việc này. Tổ dân phố cũng vận động bà về sống trong chùa Bồ Đề nhưng bà cũng không chịu. Bản thân chính quyền địa phương cũng rất lo lắng cho hoàn cảnh của bà: khi đau yếu không có ai chăm sóc. Hàng xóm láng giềng tuy có giúp đỡ nhưng cũng không thể chu toàn được. Môi trường trong trung tâm dưỡng lão hoặc trong chùa là thích hợp nhất cho hoàn cảnh của bà hiện nay. Nhưng ý bà đã vậy nên mọi người cũng chưa biết giải quyết ra sao, chỉ biết vận động rồi mong bà đổi ý. Bác Tuấn tổ trưởng cũng đề xuất ý kiến nên đưa bà vào chùa Bồ Đề ở thử vài hôm xem bà có thể thích nghi được không, vì việc thay đổi môi trường sống từ chỗ tự do đến chỗ có nền nếp ở một nơi xa lạ cũng không phải là chuyện dễ dàng với một người cao tuổi như bà Hùng.
Trước khi ra về, Hanoi & Penguin đã biếu bà một ít bánh, sữa tươi và 50.000VND để bà tiêu tạm. Tuy thông tin xác minh còn có chỗ chưa nhất quán, nhưng xét thấy hoàn cảnh của bà Hùng cũng rất éo le: tâm thần không ổn định, không họ hàng thân thích, trợ cấp vỏn vẹn 150.000VND/tháng, cuộc sống thiếu thốn cả về vật chất lẫn tinh thần, nhóm xác minh đề xuất:
- CMTX bà Hùng số tiền 200.000VND/tháng. Trong đó, 100.000 - 150.000VND được dùng để mua đồ dùng, nhu yếu phẩm (gạo, dầu ăn, nước mắm...), còn lại là tiền mặt. Nếu chúng ta đưa tiền mặt nhiều thì với tình trạng tâm thần không ổn định như hiện nay, bà không thể quản lý tiền được. Các loại đồ dùng, nhu yếu phẩm chúng ta mua dựa trên nhu cầu thực tế mà chúng ta tìm hiểu được trong những lần ghé thăm. Việc này đòi hỏi sự linh hoạt vì bà Hùng ít khi nấu nướng. Chúng ta có thể chuyển thành bánh, sữa... để bà dùng dần. Mới đến thăm lần đầu nên Hanoi và Penguin cũng không thể tìm hiểu hết ngay được.
- Dự trữ cho bà 1 số loại thuốc thông thường như dầu gió, thuốc cảm, thuốc đau bụng v.v...
- Trong những lần đến thăm, chúng ta nên thuyết phục, vận động bà về an hưởng tuổi già trong trung tâm dưỡng lão hoặc trong chùa. Chính quyền địa phương hiện cũng đang làm việc này, chúng ta có thể phối hợp thêm.
Nếu có gì thiếu sót, Penguin nhờ chị Hanoi bổ sung. Cảm ơn chị!
Mong cả nhà cho ý kiến!
P.S: Penguin có quay được 1 đoạn clip nhưng vì trời tối mà lại ở ngoài trời không có đèn nên không được rõ lắm. Cả nhà xem tạm nhé:

[video]http://www.youtube.com/watch?v=lmo3ms8YIn4[/video]

 


Ngủ rồi penguin

Chiều 17/06, sau khi đi làm về, Penguin & Hanoi sẽ đi xác minh trường hợp này. Bạn nào muốn đi cùng thì liên hệ nhé, SĐT của Penguin: 0904225631.

 


Ngủ rồi khanhedu

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 4
  • Thích 0
Ẩm mốc và tối tăm, ngày qua ngày cụ bà với cái tên thường gọi là bà Hùng vẫn lủi thủi một mình trong nửa gầm cầu thang khu tập thể Quỳnh Mai.

Đã từ lâu rồi, người dân ở khu tập thể không còn nhớ rõ bà đến đây từ khi nào. Chỉ một vài người cùng độ tuổi với bà sống tại khu tập thể này cho biết, bà Hùng không có gia đình hay con cái gì. Bà cũng đã từng có nhà nhưng do người cháu lừa gạt rồi mất trắng, phải sống tạm ở gầm cầu thang này cho đến nay đã mấy chục năm.  

Bà Hùng hiện tại không còn nhớ rõ họ tên hay gốc gác của mình. Bà nửa lẫn nửa tỉnh nên thỉnh thoảng nhớ ra vài điều về mình. Bà vẫn còn nhớ mình quê ở Tam Đa nhưng không rõ tỉnh nào, có người nhà ở phố Đội Cấn, Khâm Thiên. Nhưng nói đến tên tuổi con cháu của mình, bà Hùng không còn nhớ nổi họ là ai.

Trong nửa gầm cầu thang ấy, không điện, không nước, hàng ngày bà Hùng phải xin nước hàng xóm để rửa ráy. Đã bao nhiêu năm nay, thức ăn chính của bà vẫn là mì tôm và  bánh mỳ, thỉnh thoảng có người hàng xóm cho bà xin bát cơm. Một phần nơi được coi là ngôi nhà của bà Hùng bị gắn bởi quạt và ống thông gió của bếp nhà xung quanh, bà phải đậy khăn để che cái lạnh.  

Nói chuyện với chúng tôi trong giọng nghẹn ngào, bà Hùng vẫn không khỏi mặc cảm vì nhận quá nhiều những tình cảm của những người xung quanh. Bà cho biết, lúc khỏe mạnh, bà vẫn thường bán rau ở chợ đầu khu tập thể. Những lúc khỏe mạnh, thời tiết thuận lợi, bà cũng lãi được mấy chục nghìn. Còn hôm mưa gió, bà lại mang rau về chia cho hàng xóm.  

Bà chia sẻ, có  những lúc thèm bát cơm hay muốn đun tí nước để tắm cũng không dám nhóm bếp than vì sợ phiền hàng xóm.

Niềm mong muốn của bà  được về đoàn tụ với con cháu lúc tuổi già khiến chúng tôi ái ngại. Khi trao đổi về việc đưa bà vào trại dưỡng lão hay lên chùa, bà khóc vì sợ làm phiền tới mọi người. “Tôi muốn sống ở đây, ít ra tôi còn kiếm được tiền để sống, còn lo cho bản thân được. Vào trại dưỡng lão, tôi sợ ảnh hưởng tới mọi người…Cháu tôi còn ở Khâm Thiên…”, bà nói.

Trao đổi với bác Chu Anh Tuấn, tổ trưởng của khu tập thể, chúng tôi  được biết bà tên là Đặng Thị Hùng, sinh năm 1935. Hiện bà không còn người thân và được chính quyền địa phương hỗ trợ 150.000 đồng/tháng.  

Bà Đặng Thị  Hùng

Cầu thang 1, C6A Tập thể  Quỳnh Mai, phường Thanh Nhàn, Hà Nội.

Liên hệ xác minh: Bà Tuyết, số điện thoại 0942517029