Tin chung


GIỖ TỔ HÙNG VƯƠNG

Tin chung


GIỖ TỔ HÙNG VƯƠNG

Tác giả Chủ đề: Hà Nội - Đặng Văn Hà - Suy Thận - Học viện An Ninh  (Đã xem 1587 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi ruacon_xd

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Rất Tích Cực
  • ****
  • Bài viết: 492
  • Thanked: 121 times
  • Thích 11
Trả lời #1 vào: 25-06-2011 19:37:44
em trích từ \\\"http://kenh14.vn/c78/20110619090034961/cau-lop-truong-dang-do-dai-hoc-vi-mac-benh-hiem-ngheo.chn\\\" ah.
Từng là SV Học viên An Ninh nhưng vì suy thận, không đảm bảo sức khỏe nên Hà phải thôi học. Thi đỗ tiếp vào ĐH Ngoại thương nhưng đột ngột căn bệnh suy thận trở nên nặng hơn, mỗi tuần Hà phải vào viện lọc thận 3 lần...

Họ tên: Đặng Văn Hà

Ngày sinh: 27/11/1989

Quê quán: Hà Tĩnh

Đang là sinh viên lớp Tiếng Trung thương mại – K49 - Đại học Ngoại thương Hà Nội.

Anh Hà mắc chứng suy thận độ 2, anh ấy bị bệnh này đã 4 năm, hiện tại tình hình bệnh của anh ấy đang dần trở nên nguy kịch. Hàng tuần anh đều phải đi chạy thận 3 lần, thường xuyên nghỉ học để đi lọc máu. Cách duy nhất có thể giúp anh Hà trở lại cuộc sống bình thường là mổ ghép thận, tuy nhiên chi phí vô cùng tốn kém (khoảng 300 triệu đồng, chưa tính các phụ phí khác, sau khi ghép còn phải dùng thuốc hàng ngày, mỗi tháng trên dưới 10 triệu đồng).

Từ trước đến giờ thì gia đình anh ấy vẫn phải vay mượn người thân để lo tiền lọc máu, còn chi phí mổ ghép thận thì quá lớn nên gia đình bạn đã phải đi vay ngân hàng, hiện gia đình anh vẫn chưa biết làm thế nào để trả được cho ngân hàng sau ca mổ.


Đặng Văn Hà.

Nếu không bị bệnh thì giờ đây anh ấy đã có thể tốt nghiệp đại học và đi làm kiếm tiền giúp gia đình rồi. Anh Hà chia sẻ, từ lúc bị bệnh thì cuộc sống của anh hoàn toàn bị đảo lộn: mỗi tháng hết hơn 5 triệu tiền thuốc, mà gia đình của anh ấy ở Hà Tĩnh thì hoàn cảnh cũng khó khăn, thu nhập hai bố mẹ một tháng chỉ được chưa đến một triệu đồng.

Bị bệnh nặng như vậy nhưng anh Hà vẫn luôn là một lớp trưởng gương mẫu về tinh thần vượt khó và tấm gương học tập. Hà kể từ lúc mắc bệnh, sức khỏe kém nên việc học hành cũng không được tốt. Anh Hà không thường xuyên đến lớp được, từ sau khi lọc máu thì anh Hà lại càng gặp nhiều khó khăn, anh ấy gần như không đủ sức để làm bất cứ việc gì. Cứ 2 ngày anh ấy lại phải vào viện một lần để lọc máu, cuộc sống của bạn gắn liền với bệnh viện. Thời gian đó, anh ấy rất buồn và chán nản. Anh kể: “Anh cảm thấy mình là một gánh nặng quá lớn của gia đình, bố mẹ đã phải chật vật để xoay sở tiền cho anh chữa bệnh, trong khi chẳng biết mình sẽ sống được đến lúc nào. Có những lúc anh đã bế tắc đến mức muốn tự tử, nếu không có sự động viên, khích lệ của người thân, chắc anh đã không đủ nghị lực để vượt qua được...”


Hà có nụ cười rất hiền.

Năm 2007, anh Hà đã thi đỗ vào Học viện An ninh để thực hiện ước mơ thuở bé là làm tình báo viên, đồng thời anh Hà thi vào đó cũng để bố mẹ đỡ phải lo tiền ăn học. Mọi chuyện đều tốt đẹp đến đầu năm học thứ 2, anh Hà phát hiện mình bị suy thận. Đó là một cú sốc rất lớn đối với một chàng thanh niên ở độ tuổi của anh, nhưng anh ấy vẫn bình tĩnh tìm hiểu thật kĩ về căn bệnh của mình và cố gắng tiếp tục vừa học vừa chữa bệnh. Tuy nhiên, đến cuối năm thứ 2 thì nhà trường yêu cầu anh ấy phải chữa khỏi bệnh thì mới tiếp tục được học ở trường, vì chương trình học tại trường An ninh khá nặng. Đang chán vì bị bệnh, lại thêm sức ép của nhà trường nên anh Hà thấy bất lực vô cùng. “Đó là quãng thời gian anh bị stress kinh khủng, anh đã chuẩn bị sẵn mọi thứ để… tự tử”, anh Hà bùi ngùi nhớ lại. “Nhưng rồi nhà anh có một chuyện đau lòng xảy ra, đó là em họ mất do đi tắm biển. Bi kịch đó diễn ra trước ngày anh “dự định” tự tử chỉ 2 hôm, vì nó mà anh không làm điều dại dột ấy nữa...”

Anh Hà tiếp tục học tập và chấp nhận căn bệnh của mình, nhưng đến đầu năm thứ 3, khi sức khỏe của anh không đủ để tiếp tục học nữa và nhà trường buộc anh phải nghỉ học để chữa bệnh, anh Hà đã quyết định dừng việc học tập tại trường và thi lại đại học. Năm vừa rồi, anh đỗ vào Đại học Ngoại Thương, do việc học tập ở trường không yêu cầu cao về thể chất như ở trường cũ nên mọi chuyện diễn ra khá suôn sẻ. Nhưng sau đợt Tết vừa qua, bệnh của anh Hà đột ngột nặng lên, anh ấy phải vào viện cấp cứu để lọc máu. Một lần nữa anh ấy lại bị sốc, nhưng bạn không dám khóc vì sợ sẽ làm mọi người buồn hơn. Anh Hà nói: “Nhiều khi anh không thể sống thật được với cảm xúc của mình, anh rất sợ, gục ngã đến nơi nhưng vẫn cố đến trường học. Hơn nữa anh không muốn ngồi ở nhà một mình vì sợ sẽ không đủ sức chịu đựng và chống trả với stress.

Sau một thời gian chiến đấu với căn bệnh quái ác này, anh cũng đã học được cách vượt qua những chán nản và thất vọng. Anh thấy rằng mình sống không chỉ vì bản thân mà còn vì niềm tin và sự hi vọng của gia đình và bạn bè. Bên cạnh mình luôn có rất nhiều người quan tâm lo lắng, đó cũng là động lực để mình cố gắng.”

 
Hà cùng các bạn trong lớp Tiếng Trung thương mại.


Chính tập thể lớp và cô giáo chủ nhiệm lớp Tiếng Trung thương mại – K49 trường Đại học Ngoại Thương đã liên hệ với chúng tớ để tìm cách giúp đỡ anh Hà đấy!

Dù bị bệnh nặng nhưng anh Hà vẫn lạc quan tin rằng ca mổ sẽ thành công, bạn sẽ tốt nghiệp và xin được việc, kiếm tiền để nuôi bản thân và gia đình. Mặc dù không được may mắn như những bạn cùng trang lứa, nhưng anh Hà vẫn thấy hạnh phúc khi được sống trong hơi ấm tình người. Cố gắng vượt qua những cơn đau triền miên, những nỗi lo về chuyện tài chính, anh ấy vẫn vươn lên, tìm được nghị lực trong cuộc sống. “Những tình cảm đó không phải lúc nào, ở đâu chúng ta cũng cảm nhận được.” – anh Hà mỉm cười. Và tất cả người thân, bạn bè của anh Hà cũng luôn tin rằng cậu lớp trưởng hiền lành và dễ mến sẽ vượt qua được bạo bệnh để tiếp tục học tập và trở lại cuộc sống bình thường.

Khoảng 2 tuần nữa, bạn Đặng Văn Hà sẽ tiến hành ca mổ ghép thận tại bệnh viện Viện Đức (Hà Nội). Gia đình của Hà đã phải đi vay ngân hàng để trả trước viện phí, nhằm tìm cách cứu sống con trai mình. Tuy nhiên, sau ca mổ, bố mẹ bạn vẫn chưa biết sẽ phải làm gì, xoay sở thế nào để trả hết được khoản tiền khổng lồ kia. Đó là chưa tính những phụ phí sau khi mổ, tiền thuốc men, chăm sóc, rồi chưa kể đến những rủi ro (bố của Hà sẽ hiến thận cho Hà, nhưng nếu chẳng may cơ thể của bạn phản ứng lại với quả thận mới, Hà sẽ phải tiếp tục thực hiện rất nhiều ca mổ nữa, đi kèm đó ắt hẳn là số tiền không nhỏ...) Những ngày này, khi trò chuyện với Hà và bạn bè cùng lớp, dù tất cả luôn cười và lạc quan, thế nhưng, một nét thoáng buồn và lo âu vẫn hiện hữu trong mắt của mọi người... Gia đình và bạn bè của Hà rất muốn kêu gọi những tấm lòng hảo tâm trên mọi miền đất nước một phần nào đó giúp đỡ Hà qua khỏi cơn nguy kịch, đủ sức khỏe để tiếp tục học tập, thực hiện được những mong ước rất đẹp của mình.