Tác giả Chủ đề: CUNG CHUNG TAY VOI NGUOI DAN NHAT BAN  (Đã xem 1202 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

nguyenvanthien

  • bạn
Trả lời #1 vào: 19-03-2011 20:11:31
Anh Thành là cảnh sát tỉnh Saitama nhưng được điều động đặc biệt xuống hỗ trợ tỉnh Fukushima. Khu vực anh đang làm việc chỉ cách Nhà máy điện nguyên tử Fukushima 1 khoảng 25km.
Vừa mới hết phiên trực xong. Mệt rã rời. Hôm nay tôi vừa tìm được một em nữa tên là Dương Thị Thanh Thảo, du học sinh VN tại tỉnh Fukushima, và gửi em lên đường di tản sang tỉnh khác với một gia đình người Nhật. Thảo đã rời khỏi khu vực phóng xạ nguy hiểm ở Fukushima.

Sự cố nhà máy điện nguyên tử chắc đã bắt đầu vào mức độ nguy hiểm, hi vọng toàn bộ người VN còn sống sót ở vùng Fukushima và Sendai được sơ tán sớm trong ngày hôm nay. Các nước Indonesia, Singapore đã thuê trực thăng tư nhân từ Tokyo xuống đưa hết người của họ đi. Riêng Mỹ dùng luôn trực thăng quân sự bốc người ra tàu sân bay Hạm đội 7, như trường hợp kỹ sư Mỹ gốc Việt tên Toàn được cứu mà chúng tôi đã thông tin.

Tôi đang cố gắng hết sức tìm hết số người còn lại. Theo thông tin cảnh sát có được, trong số người sống sót có báo cáo cho cảnh sát, không có tên của người Việt nào.

Chính bản thân tôi không nghĩ rằng trận động đất này kinh hoàng đến như vậy. Toàn bộ đường lên Fukushima bị đóng cửa và hư hại nên chúng tôi được đưa đến thành phố Sendai, thủ phủ của tỉnh Miyagi, bằng trực thăng, rồi sau đó mới xuống Fukushima bằng đường bộ. Từ chỗ đáp trực thăng trên nóc sở cảnh sát tôi chỉ có thể nói là kinh hoàng, phải dùng đến từ “ngày tận thế của Nhật” mới diễn tả được.

Thành phố Sendai kể như tan nát, ngoại trừ Đại học Tohoku do nằm trên núi nên không hư hại gì. Giao thông của thành phố hỗn loạn vì bị cắt điện, nhưng người Nhật ý thức nhường nhịn tốt nên chưa có tai nạn nào đáng tiếc xảy ra dù không có đèn tín hiệu giao thông và cảnh sát hướng dẫn.

Ở Fukushima tình hình rất tồi tệ, người chết không đếm xuể. Cảnh sát phải trực 20 giờ/ngày. Lương thực và nước sạch gần như không đủ. Chính phủ đang lập cầu không vận để đưa thực phẩm lên cứu trợ vùng này. Hi vọng tình hình Nhà máy điện hạt nhân Fukushima 1 không trở nên tồi tệ hơn.

Việc cứu người rồi đưa về Tokyo bằng đường bộ rất khó khăn. Từ khu vực Fukushima và Sendai về Tokyo hiện nay chỉ có quốc lộ số 4 là thông suốt. Tuy nhiên, nếu lái xe đi thì hơi mạo hiểm vì hiện tại tình trạng kẹt xe rất lộn xộn, tốc độ di chuyển khoảng 3-4km/giờ. Với cự ly 260km thì xăng không đủ để chạy xe. Toàn bộ các cây xăng trong khu vực này đều đã đóng cửa do hết xăng hoặc không có điện để bán. Người ta vứt xe dọc đường rất nhiều do hết xăng.

Nhà máy điện hạt nhân đã ở trong tình trạng nguy hiểm trầm trọng rồi. Cảnh sát chúng tôi từ sáng đến giờ được phát khẩu trang loại dày và áo nilông để bảo vệ. Chúng tôi đang công tác trong phạm vi 25km tính từ Nhà máy điện hạt nhân Fukushima 1.

Tối hôm qua tôi được phái tới một trường tiểu học phụ giúp hội tự trị ở đó phân phát thực phẩm cho người bị nạn. Trong số những người rồng rắn xếp hàng có một em nhỏ chừng 9 tuổi, trên người chỉ có chiếc áo thun và quần đùi. Trời rất lạnh mà cậu lại xếp hàng cuối cùng, sợ đến phiên của em thì chắc chẳng còn thức ăn, tôi lại hỏi thăm.

Cậu bé kể đang học ở trường trong giờ thể dục thì động đất và sóng thần xảy ra, cha của cậu làm việc gần đó chạy đến trường. Từ bancông lầu 3 của trường cậu nhìn thấy chiếc xe và người cha bị nước cuốn trôi. Chắc chắn ông đã chết rồi. Hỏi mẹ đâu, cậu bé nói nhà nằm ngay bờ biển, mẹ và em của mình chắc cũng không chạy kịp.

Cậu quay người lau vội dòng nước mắt khi nghe hỏi đến người thân. Nhìn thấy cậu bị lạnh, tôi cởi áo khoác cảnh sát trùm lên người. Vô tình bao lương khô khẩu phần ăn tối của tôi bị rơi ra ngoài. Tôi nhặt lên đưa cho bé và nói: “Đợi tới phiên của con chắc hết thức ăn, khẩu phần của chú đó, chú ăn rồi, con ăn đi cho đỡ đói”.

Đứa bé nhận túi lương khô, khom người cảm ơn. Tưởng cậu sẽ ăn ngấu nghiến ngay lúc đó nhưng không phải, cậu ôm bao lương khô đi thẳng lên chỗ những người đang phát thực phẩm và để bao lương khô vào thùng thực phẩm đang phân phát rồi quay lại xếp hàng. Ngạc nhiên vô cùng, tôi hỏi tại sao con không ăn mà lại đem đặt vào đó? Bé trả lời: “Bởi vì còn có nhiều người chắc đói hơn con. Bỏ vào đó để các cô chú phát chung cho công bằng chú ạ”.

Đến lúc này tôi phải vội quay mặt đi chỗ khác khóc để mọi người không nhìn thấy. Thật cảm động. Không ngờ một đứa nhỏ 9 tuổi mới học lớp 3 đã có thể dạy một bài học làm người trong lúc khốn khó nhất. Một bài học vô cùng cảm động về sự hi sinh.

Một dân tộc với những đứa trẻ 9 tuổi đã biết nhẫn nại, chịu gian khổ và chấp nhận hi sinh cho người khác chắc chắn là một dân tộc vĩ đại. Đất nước này đang ở vào những giờ phút nguy cấp nhất của sự điêu tàn, nhưng chắc chắn sẽ hồi sinh mạnh hơn nhờ những công dân biết hi sinh bản thân ngay từ tuổi niên thiếu.

Thủ tướng Naoto Kan ngày 18-3 tuyên bố các vấn đề hạt nhân của nước này sẽ sớm được giải quyết, đồng thời kêu gọi toàn dân bình tĩnh và đoàn kết tái thiết đất nước. Thế giới vẫn nhớ một nước Nhật đổ nát đã đi lên thần kỳ như thế nào sau khi hứng chịu hai quả bom nguyên tử ở Hiroshima và Nagasaki. Và giờ đây người dân Nhật rất muốn nói: “Yes, we Kan!”.

Hôm nay 19-3, Hãng tin Kyodo cho hay Nhật Bản đang bắt đầu xây dựng lại 200 khu nhà tạm trú ở thành phố duyên hải Rikuzentakata thuộc tỉnh Iwate vốn bị thiệt hại nặng nề sau trận động đất và sóng thần.

Cơ quan cảnh sát quốc gia Nhật Bản cho biết tính đến sáng nay, số người chết và mất tích đã vượt quá 18.000 người, trong đó có 7.197 người chết.

Những ngôi nhà đúc sẵn rộng chừng 30m2 vừa cho 2-3 người ở được xây trên nền một trường trung học đã đổ nát.

Chính quyền tỉnh Iwate cho hay sẽ xây 8.800 ngôi nhà cho những người mất nhà cửa. Tổng số người mất nhà cửa hiện là 452.000 người. Họ đang sống tạm trong các khu trường học, nhà văn hóa của chính quyền địa phương.



Ông Akio Komiri, giám đốc Công ty Điện lực Tokyo, đã bật khóc sau khi thừa nhận phóng xạ phát thải từ các lò phản ứng đủ mức độ gây chết người.

Hiện 3% nhiên liệu hạt nhân ở ba lò phản ứng tại Fukushima bị hư hại nghiêm trọng khiến các lõi lò phản ứng đang tan chảy một phần.

Cơ quan An toàn hạt nhân Nhật Bản cho hay hiện thảm họa đã được đẩy lên mức độ 5 - mức có thể gây thương vong theo quy định của Liên Hiệp Quốc và ngang bằng với mức độ nghiêm trọng ở Nhà máy điện Three Mile Island của Mỹ năm 1979.

“Khi giội nước vào lò phản ứng, chúng tôi đang chiến đấu với đám cháy mà chúng tôi không nhìn thấy - ông Hideohiko Nishiyama, phó giám đốc Cơ quan An toàn hạt nhân Nhật Bản, thừa nhận - Đám cháy không lan rộng nhưng chúng tôi chưa thể nói đã kiểm soát được nó”.

Tuy nhiên, báo cáo ngày 18-3 của Cơ quan Năng lượng nguyên tử quốc tế (IAEA) khẳng định tình hình ở Nhà máy Fukushima 1 dù vẫn “nghiêm trọng” nhưng “không nghiêm trọng hơn” trong 24 giờ qua, các lò phản ứng số 1,2,3 vẫn khá ổn định.

Đã cấp điện cho Nhà máy Fukushima 1

Sáng nay 19-3, Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản vẫn tiếp tục bơm nước để làm nguội các lò phản ứng ở Nhà máy Fukushima và công việc sẽ tiếp tục đến chiều nay.

Công ty Điện lực Tokyo cũng đang cố gắng nối lại hệ thống điện bằng nguồn điện bên ngoài để khởi động lại hệ thống làm mát các lò phản ứng số 1,2,3. Họ cho biết công việc sẽ hoàn thành trong ngày hôm nay.

Văn phòng của công ty này cho hay sau các nỗ lực làm nguội lò phản ứng, hiện mức phóng xạ đã giảm đáng kể ở phạm vi 500m cách lò phản ứng số 3.

Công ty Điện lực TEPCO cho biết đã kết nối cáp điện từ bên ngoài với Nhà máy điện hạt nhân Fukushima 1, đồng thời xác nhận đã có thể cấp điện cho nhà máy.

TEPCO cũng đã quyết định không thực hiện kế hoạch cắt điện luân phiên ngày 19-3, vì hầu hết doanh nghiệp không hoạt động trong hai ngày cuối tuần và thời tiết được dự báo ấm áp hơn trong ngày 19-3 tại vùng Kanto quanh thủ đô Tokyo khiến nhu cầu tiêu dùng điện giảm.