Tác giả Chủ đề: Hà nội-cháu Linh- BVHuyết học Truyền máu TƯ  (Đã xem 1549 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi sansui

Trả lời #5 vào: 16-06-2011 08:18:47
cả nhà tư vấn cho em xem có nên về Bắc Ninh xác minh TH này ko ạ, thật tình thì em cũng ko xem báo thường xuyên,thấy BS giới thiệu hoàn cảnh đó thấy vô cùng đáng thương, nhưng sau khi tham khảo đường link Nam việt đưa thì bản thân em thấy bé được hỗ trợ khá nhiều rồi,có lẽ mình nên giành cho các hoàn cảnh khác thì hơn
Rất xin lỗi vì làm phiền cả nhà ạ

 


Ngủ rồi sansui

Trả lời #4 vào: 16-06-2011 08:09:56
cảm ơn Nam việt nhiều ạ,phiền mod chuyển đề tài vào chuyên mục phù hợp giúp em với,TH này vẫn nằm trong mục Hoàn cảnh chờ xác minh đúng ko ạ,hnay em sẽ nhờ một người bạn làm gần BV lên lấy thêm thông tin về Linh rồi sẽ thu xếp một chuyến về Bắc Ninh để xác minh TH này

 


Ngủ rồi NamViet

Trả lời #3 vào: 15-06-2011 21:05:36
Cám ơn Sansui đã cập nhật thông tin về bé Linh !

Vì diễn đàn đã mở topic tương tự về bé, phiền bạn tiếp tục cập nhật vô đó nhé, để cả nhà dễ theo dõi.
http://www.nguoitoicuumang.com/index.php?option=com_kunena&Itemid=9&func=view&catid=17&id=23876

Chào thân ái !

 


Ngủ rồi sansui

Trả lời #2 vào: 15-06-2011 20:26:50
Chào cả nhà !
Mình vừa trao đổi với Bác sỹ Phúc- người điều trị trực tiếp cho Cháu Linh. Hiện nay Cháu Linh vừa trải qua đợt 3 của Điều trị hóa chất. Hiện nay cháu tạm thời về quê an dưỡng, sau 2 tuần nữa cháu lên Viện để tiếp tục đợt điều trị thứ 4 của điều trị hóa chất. Bác sỹ Phúc cho biết, hoàn cảnh của Cháu Linh đáng thương hơn những đứa trẻ khác là :
Bản thân cháu còn quá trẻ nhưng đã mắc căn bệnh hiểm nghèo
Cháu không còn cả bố, lẫn mẹ và anh chị em ruột, giờ chỉ còn duy nhất người ông nội là chỗ dựa, nhưng ông nội cháu cũng đã ngoài 70
Cháu có bảo hiểm dành cho người nghèo, tuy nhiên do bệnh tình của cháu thì gia đình phải bỏ tiền mua một vài loai thuốc đặc biệt để điều trị, chứ thuốc bảo hiểm thi không cover được hết
Điều trị căn bệnh này, bản thân người bệnh phải có sức khỏe tốt mới có thể duy trì được, bởi vậy gia đình cần phải đầu tư bổi bổ thật nhiều.
Có thêm thông tin gì mới của bé Linh em sẽ update thường xuyên

 


Ngủ rồi sansui

Trả lời #1 vào: 15-06-2011 15:51:18
Lần lượt chứng kiến cái chết của mẹ, của em trai, của bà nội, rồi của bố, có lẽ không còn nỗi đau nào hơn đối với cô bé chỉ mới 12 tuổi. Nghiệt ngã thay, lưỡi hái của tử thần cũng sắp cướp em đi khi bác sĩ bảo em bị ung thư máu.
Mẹ em mất  vì đuối nước trong 1 lần đi mò cua bắt ốc, khi ấy em mới bi bô gọi mẹ gọi cha! 3 năm sau, đuối nước tiếp tục lấy đi đứa em trai mới chỉ 4 tuổi của em! Khi em 10 tuổi,  bà nội – người thay mẹ chăm sóc em từ bé – qua đời vì ung thư vú! Và chỉ cách đây vài chục ngày, một lần nữa em lại đội lên đầu vành khăn trắng, căn bệnh ung thư tủy đã cướp đi bố của em....Nước mắt khóc bố còn chưa kịp khô thì các bác sĩ nói em bị ung thư máu….
Bệnh viện Huyết học Truyền máu Trung ương một ngày tháng tư…  Trên tầng 6, cô bé Linh hờ hững đưa mắt nhìn ra lưng lửng trời! Đôi mắt vô định, đôi môi khô, làn da tái, mái tóc cũng đã rụng hết . Em vừa kết thúc đợt  hóa trị  lần thứ 2…Hỏi em có mệt  không? Khẽ  lắc đầu! Hỏi em có biết ngoài kia có những gì không ? Đầu khẽ lắc! Miêu tả bằng lời cho em một vài địa điểm vốn được dành cho trẻ  em rồi hỏi em có muốn ra ngoài chơi một lần không? Lại khẽ lắc đầu….
Những cái lắc đầu nhè nhẹ như thói quen hay bởi vì thật sự nó là như thế ? Dường như những nỗi đau, những sự mất mát đã làm cô bé  ấy lầm lì đi! Cái sự lầm lì làm cho tôi không khỏi xót xa, thương cảm!
  http://up.anhso.net
Ở Viện Huyết học truyền máu Trung ương, những lúc không phải điều trị hóa chất, bé Linh tìm niềm vui cho mình qua những cuốn truyện tranh
12 tuổi, em trắng tay khi lần lượt mất đi những người thân yêu nhất: mẹ, em trai, bà nội rồi bố! Và bây giờ đây, em cũng sắp mất đi chính cả bản thân mình vì căn bệnh ung thư máu! Phải chăng vì phải đi qua quá nhiều nỗi đau nên giọng em buồn, mắt em buồn và cả nụ cười của em cũng buồn đến lạ!
Ngồi nói chuyện với em khá lâu nhưng chỉ thấy khuôn mặt em thoáng thay đổi khi nhắc đến ông, nhắc đến bé Bi và nhắc đến mấy cuốn truyện tranh! Cũng phải, đó là tất cả những tài sản quý giá mà em có bây giờ, nhất là ông nội – ông Hoàng Khắc Dư, năm nay đã 70 tuổi nhưng vẫn phải một thân một mình chăm cháu từ khi cháu nhập viện đến nay!
Ông Dư kể vào những ngày cuối năm 2010, cháu ông là Hoàng Thị Linh có những biểu hiện hay sốt và mệt mỏi! Khi đó gia đình cũng chỉ nghĩ là bị cảm cúm thông thường! Đến khi máu bắt đầu chảy ra từ miệng liên tục, không thể cầm được, Linh được đưa lên bệnh viện đa khoa Bắc Ninh cấp cứu và sau đó là chuyển thẳng ra Viện Huyết học truyền máu Trung Ương.
    http://up.anhso.net

Nỗi buồn man mác, lặng lẽ của một cô bé 12 tuổi đã mất gần hết người thân ruột thịt, lại đang chống chọi với căn bệnh ung thư máu
Nhớ lại cái ngày đưa Linh ra Hà Nội cấp cứu, ông Dư vẫn còn run run. Nhìn cháu yếu ớt, mong manh…Ông đã nghĩ ông sẽ lại mất đi 1 người thân nữa! Cô, chú họ hàng đều có mặt ở trước cửa phòng cấp cứu của bệnh viện…Để rồi tất cả lại phấp phỏng hy vọng khi ông Dư run run ký đồng ý cho Linh điều trị hóa chất!
Những ngày sau đó là quãng thời gian khó khăn đối với hai ông cháu Linh. Các cô các chú bên nội chỉ có thể đỡ đần săn sóc Linh trong những ngày đầu Linh vào viện,  sau đó phải trở về lo việc đồng áng! Còn bên ngoại mặc dù được thông báo nhưng từ ngày Linh nằm viện đến nay thi thoảng lắm mới có người đến thăm. Vậy là một ông già, một cháu bệnh dựa vào nhau để sống! Cũng khi đó có 3 triệu tiền mai táng phí của bố và 7 triệu tiền trợ cấp một cục dành cho quân nhân có số năm phục vụ trong quân ngũ dưới 20 năm của ông nội để trang trải tiền viện phí, tiền ăn uống cho 2 ông cháu!
Đợt điều trị thứ 2 này, ông nội đã phải thế chấp sổ đỏ để vay ngân hàng  10 triệu đồng! Tiền vay cầm chưa kịp nóng tay đã hết…Truyền hóa chất, uống thuốc kháng sinh liều cao nhưng Linh chỉ được bồi dưỡng thêm một hộp sữa mỗi ngày!  Ông Dư ăn chẳng dám ăn, chắt chiu từng đồng để lo cho cô cháu gái bất hạnh! Mỗi bữa ông chỉ dám mua 1 suất cơm 11.500 đồng tại nhà ăn bệnh viện, bón cho cháu ăn xong còn bao nhiêu thì ông ăn. Đói lắm ông mới dám ăn thêm một gói mỳ tôm loại rẻ tiền!
Tuổi cao sức yếu  nhưng ông cũng cố trải chiếu nằm dưới đất trông cháu vì thuê giường gấp mất tận 5000 đồng/ lần. Đợt mưa rét tăng cường vừa qua, cả hai ông cháu chỉ có 1 chiếc chăn nỉ của bệnh viện cho cháu và 1 chiếc chăn mỏng mang từ nhà ra cho ông! Rét quá hai ông cháu nằm ôm nhau nằm dưới chiếu ngủ cho ấm…” Nhưng dù thế nào hai ông cháu cũng sẽ chiến đấu tới cùng với bệnh tật! “, vừa cho cháu ăn, ông Dư vừa cười hiền nói vậy!
Sau khi nói chuyện với Linh chúng tôi đã có cuộc trò chuyện với chị Vũ Thị Hồng Phúc – bác sĩ điều trị trực tiếp của Linh ở khoa Nhi, Viện huyết học Truyền máu Trung ương. Bác sĩ Phúc cho biết, sau đợt điều trị thứ hai, bệnh của Linh đang có tiến triển tốt! Nếu em có thể vượt qua được 4 đợt hóa chất (chưa tính những lần tái phát) thì em có thể chế ngự được bệnh của mình.
Khi đó em chỉ phải khám định kỳ ở phòng khám. Như vậy, Linh vẫn còn có cơ hội. Cơ hội để được sống, cơ hội để được đến trường, được lớn lên đi làm và phụng dưỡng ông. Tuy nhiên, tính đến thời điểm hiện nay thì ông nội đã hoàn toàn không còn khả năng xoay sở tiền để chữa bệnh cho em!
    http://up.anhso.net
Những bữa cơm đơn sơ của hai ông cháu nghèo khốn khó
Cuộc chiến với ung thư máu còn dài nhưng trong túi ông Dư hiện chỉ còn vài chục ngàn! Những đồng tiền phẳng phiu được ông cất giữ trong túi và phải được nghĩ ngược nghĩ xuôi mới dám tiêu! Ở cái tuổi này, ông chẳng còn khát khao nào hơn là được nhìn thấy cháu nội khỏe mạnh.
“Nó đã mất nhiều quá rồi, nhưng không thể mất hết được. Phải cứu lấy nó. Tương lai của nó…”. Những giọt nước mắt đắng bắt đầu lăn dài trên khóe mắt nhăn nheo của ông Dư, như để an ủi cháu mà cũng lấy thêm niềm tin cho chính mình...