Người Tôi Cưu Mang

CUỘC SỐNG QUANH TA => Văn Nghệ => Tác giả chủ đề:: Comoi vào 14-04-2010 22:02:20

Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Comoi vào 14-04-2010 22:02:20
Một cõi đi về

Trịnh Công Sơn



Triết học Ấn Độ nói rằng nếu ở nơi này vừa có một kẻ bỗng dưng giàu lên thì lập tức ở một nơi khác sẽ có một kẻ mất hết sản nghiệp.

Chiều nay ở sân bay vừa đưa tiễn những người thân đi xa. Về nhà, người bạn tôi nói: ở nơi này vừa thiếu đi bốn ng­ười thì lập tức ở nơi xa xôi kia nhận được thêm bốn ng­ười...

Có một nỗi buồn ở nơi này thì sẽ có một niềm vui ở chốn khác.

Có một trái tim khổ nạn ở ng­­ười này thì tất nhiên sẽ có một trái tim hân hoan ở kẻ khác.

Những ai đã đi đến với đời thì phải có lúc lìa xa nó. Một cõi đi về...

Trong Phật giáo một trong những \\\"hạnh\\\" cao nhất là hạnh bố thí.

Cho kẻ này nh­ưng sẽ nhận lại ở kẻ khác.

Thanh Tùng nói với tôi: Tôi muốn làm một điều gì đó thật tốt đẹp cho người đã khuất, ng­­ười vợ một đời lo âu tận tuỵ vì tôi.

Vợ Tùng đã một đời cho Tùng nhiều quá thì sẽ nhận được quà tặng ở một nơi khác. Tùng biết cách cho thì vợ Tùng sẽ nhận được. Những đứa con của vợ Tùng sẽ nhận được. Những thân quyến, bạn h­­ữu của bạn Tùng sẽ nhận được.

Chết là s­ự tan biến của thể xác. Nh­ưng sống không chỉ là sự tồn tại của thân xác. Nhiều người còn sống mà t­­­ưởng chừng như đã chết. Nhiều người chết mà vẫn còn sống trong trí nhớ mọi ng­ười.

Trước khi mất vợ Tùng nói với tôi: Nếu khoẻ, em về lại nhà và sẽ chỉ làm hai điều này thôi. Mang quà mỗi ngày cho những người nghèo đau ốm trong bệnh viện và chiều chiều làm đồ nhậu cho các anh với anh Tùng để nghe các anh nói chuyện đời, chuyện nghệ thuật.

Trong câu chuyện đời chung, kẻ này quên thì người kia phải nhớ. Một ý tưởng chợt tắt để làm mầm chuyển hoá cho một ý tưởng khác nảy sinh.

Cái mất không bao giờ mất hẳn
Cái còn không hẳn mãi là còn.
Sóng nhạc - 1990
[/i]
[video]http://www.youtube.com/watch?v=v6wODCN4HG0&feature=related[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: lehung73 vào 14-04-2010 22:20:13
MỘT CÕI ĐI VỀ

Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi

Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt

Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt

Rọi suốt trăm năm một cõi đi về.



Lời nào của cây, lời nào cỏ lạ

Một chiều ngồi say, một đời thật nhẹ ngày qua

Vừa tàn mùa xuân, rồi tàn mùa hạ

Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa

Mây che trên đầu và nắng trên vai

Đôi chân ta đi sông còn ở lại

Con tim yêu thương vô tình chợt mỏi

Lại thấy trong ta hiện bóng con người.



Nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa

Mưa bay trong ta, bay từng hạt nhỏ

Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ

Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà

Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy

Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa

Từng lời tả dương là lời mộ địa

Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe.



Trong khi ta về lại nhớ ta đi

Đi lên non cao đi về biển rộng

Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng

Ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì.

(Hôm nay ta say ôm đời ngủ muộn

Để sớm mai đây lại tiếc xuân thì)



http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Mot-Coi-Di-Ve-Khanh-Ly.IWZDFIAD.html (http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Mot-Coi-Di-Ve-Khanh-Ly.IWZDFIAD.html)
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunyata vào 16-04-2010 22:02:17
Đã có Bình nhạc, có Lời nhạc , và có cả Bài nhạc thể hiện.
Lẽ nào không có Nốt nhạc . Để em !! B)

(http://img693.imageshack.us/img693/8228/motcoidive.gif)
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: xulanhphanlan vào 17-04-2010 01:50:22
Một cõi đi về ( U lụm cụm ) nghe Khánh Ly hát tuyệt cú mèo đó Lehung ơi.
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Theanh vào 21-06-2011 07:59:22
[video]http://www.youtube.com/watch?v=_cvBrl0SW10[/video]


[video]http://www.youtube.com/watch?v=FErbbsLRmNI&feature=related[/video]


[video]http://www.youtube.com/watch?v=uDh2MMwsSP8[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Theanh vào 21-06-2011 08:20:45
[video]http://www.youtube.com/watch?v=-8TYH7rfPm8&feature=related[/video]


[video]http://www.youtube.com/watch?v=G-0gHDV_LJE&feature=related[/video]


[video]http://www.youtube.com/watch?v=8sFOmBDl8lY&feature=related[/video]


[video]http://www.youtube.com/watch?v=01A1DDlsRk8&feature=related[/video]

http://www.youtube.com/watch?v=uf3kUscv3wQ


[video]http://www.youtube.com/watch?v=0eonXe6zL0U[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: nguyenthang vào 21-07-2011 14:33:24
Lời bài hát: Cát Bụi
 
Ca sĩ: Khánh Ly
Sáng tác: Trịnh Công Sơn

Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai vươn hình hài lớn dậy
Ôi cát bụi tuyệt vời
Mặt trời soi một kiếp rong chơi

Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai tôi về làm cát bụi
Ôi cát bụi mệt nhoài
Tiếng động nào gõ nhịp không nguôi

Bao nhiêu năm làm kiếp con người
Chợt một chiều tóc trắng như vôi
Lá úa trên cao rụng đầy
Cho trăm năm vào chết một ngày

Mặt trời nào soi sáng tim tôi
Để tình yêu xay mòn thành đá cuội
Welcome to Yeucahat.com
Xin úp mặt bùi ngùi
Từng ngày qua mỏi ngóng tin vui

Cụm rừng nào lá xác xơ cây
Từ vực sâu nghe lời mời đã dậy
Ôi cát bụi phận này
Vết mực nào xóa bỏ không hay...  


[FLASH]http://www.nhaccuatui.com/m/BUJ5fAxjMz[/FLASH]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: trinhtienqtri vào 09-09-2011 08:03:23
Ru đời đi nhé (http://mp3.zing.vn/bai-hat/Ru-Doi-Di-Nhe-Tuan-Ngoc/ZWZ9BI9F.html)

Có khi mưa ngoài trời
là giọt nước mắt em.
Đã nương theo vào đời
làm từng nỗi ưu phiền...

Ngoài phố mùa Đông
đôi môi em là đốm lửa hồng.

Ru đời đi nhé
cho ta nương nhờ lúc thở than
Chân đi nằng nặng
hoang mang ta nghe tịch lặng
rơi nhanh dưới khe im lìm.

Ru đời đi nhé
ôi môi ngon này giữa trần gian.
Ru từng chiếc bóng
lênh đênh vào giấc ngủ ngon.
Cho tôi tay gối mong manh,
cho tôi ôm lấy vai thon
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Đỗ Quyên vào 10-09-2011 23:05:28
trinhtienqtri đã viết:
Trích dẫn
Riêng Một Góc Trời (http://mp3.zing.vn/bai-hat/Rieng-mot-goc-troi-Tuan-Ngoc/IW6W6U6C.html)



Bài hát này của Ngô Thụy Miên, bạn ạ.
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Đỗ Quyên vào 10-09-2011 23:08:52
CHIẾC LÁ THU PHAI


[video]http://www.youtube.com/watch?v=RWAaI4N9uJM[/video]


Về đây đứng ngồi
đường xa quá ngại
để lòng theo chút nắng bên ngoài

Mùa xuân quá vội
Mười năm tắm gội
Giật mình ôi chiếc lá thu phai

Người đâu mất người
đời tôi ngốc dại
Tự làm khô héo tôi đây

Chiều hôm thức dậy
Ngồi ôm tóc dài
Chập chờn lau trắng trong tay

Về thu xếp lại
Ngày trong nếp ngày
Vội vàng thêm những lúc yêu người
Cuồng phong cánh mỏi
Về bên núi đợi
Ngậm ngùi ôi đá cũng thương thay

Nằm nghe giữa trời
Giòn vang tiếng cười
điệu kèn ai buốt trong tôi
Mùi hương phấn người
Một hôm nhớ lại
Hẹn ngày sau sẽ mua vuị
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Đỗ Quyên vào 20-01-2012 09:13:26
ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI


[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=_UUcJfxVPyU[/video]



Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không.
Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi.
Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông
Ngày vừa lên hay đêm xuống mênh mông
ôi trái tim đang bay theo thời gian làm chiếc bóng đi theo lời dối gian.

Những khi chiều tới cần có một tiếng cười để ngậm ngùi theo lá bay.
rồi nước cuốn trôi, rồi nước cuốn trôi
hãy nghiêng đời xuống nhìn suốt một mối tình dù lặng nhìn không nói năng.
để buốt trái tim, để buốt trái tim.
Trong trái tim con chiên đau nằm yên
dù dài lâu mang theo vết thương sầu
một sớm mai chim bay đi triền miên và tiếng hót tan trong trời gió lên.

Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người còn cuộc đời ta cứ vui.
dù vắng bóng ai, dù vắng bóng ai.
sống trong đời sống cần có một tấm lòng để làm gì em biết không
để gió cuốn đi, để gió cuốn đi.
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Đỗ Quyên vào 20-01-2012 09:19:08
NÀY EM CÓ NHỚ


[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=9uvfoRrVNxE[/video]


Chúa đã bỏ loài người
Phật đã bỏ loài người
Này em xin cứ phụ người.
Này em xin cứ phụ tôi,
Đời sống quanh đây có vạn lời mời,
Đời sống quanh đây tiếng người mừng gọi em vào.
Đời đã quen với những kiếp xa nhau.

Chúa đã bỏ loài người
Phật đã bỏ loài người
Này em xin cứu một người.
Này em hãy đến tìm tôi
Vì những con sông đã cạn nguồn rồi,
Vì gió đêm nay hát lời tù tội quanh đời
Về cùng tôi đứng bên âu lo này.

Chúa đã bỏ loài người
Phật đã bỏ loài người,
Này em có nhớ cuộc đời.
Này em có biết loài người.
Này em có nhớ gì tôi.
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Đỗ Quyên vào 20-01-2012 09:23:12
HẠ TRẮNG


[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=vuXzWi0kqT4[/video]

 

Gọi nắng!
Trên vai em gầy
Đường xa áo bay
Nắng qua mắt buồn
Lòng hoa bướm say
Lối em đi về
Trời không có mây
Đường đi suốt mùa
Nắng lên thắp đầy

Gọi nắng!
Cho cơn mê chiều
Nhiều hoa trắng bay
Cho tay em dài
Gầy thêm nắng mai
Bước chân em về
Nào anh có hay
Gọi tên cho nắng
Chết trên sông dài

Thôi xin ơn đời
Trong cơn mê này
Gọi mùa thu tới
Tôi đưa em về
Chân em bước nhẹ
Trời buồn gió cao
Đời xin có nhau
Dài cho mãi sau
Nắng không gọi sầu
Áo xưa dù nhàu
Cũng xin bạc đầu
Gọi mãi tên nhau

Gọi nắng!
Cho tóc em cài
Loài hoa nắng rơi
Nắng đưa em về
Miền cao gió bay
Áo em bây giờ
Mờ xa nẻo mây
Gọi tên em mãi
Suốt cơn mê này...
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Đỗ Quyên vào 20-01-2012 09:25:13
BIỂN NHỚ


[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=G7_cHUCkgqQ&feature=related[/video]


Ngày mai em đi
biển nhớ tên em gọi về
gọi hồn liễu rũ lê thê
gọi bờ cát trắng đêm khuya

Ngày mai em đi
đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ
sỏi đá trông em từng giờ
nghe buồn nhịp chân bơ vơ

Ngày mai em đi
biển nhớ em quay về nguồn
gọi trùng dương gió ngập hồn
bàn tay chắn gió mưa sang

Ngày mai em đi
thành phố mắt đêm đèn mờ
hồn lẻ nghiêng vai gọi buồn
nghe ngoài biển động buồn hơn

Hôm nào em về
bàn tay buông lối ngỏ
đàn lên cung phím chờ
sầu lên đây hoang vu

Ngày mai em đi
biển nhớ tên em gọi về
triều sương ướt đẫm cơn mê
trời cao níu bước sơn khê

Ngày mai em đi
cồn đá rêu phong rủ buồn
đèn phố nghe mưa tủi hờn
nghe ngoài trời giăng mây tuôn

Ngày mai em đi
biển có bâng khuâng gọi thầm
ngày mưa tháng nắng còn buồn
bàn tay nghe ngóng tin sang

Ngày mai em đi
thành phố mắt đêm đèn vàng
nửa bóng xuân qua ngập ngừng
nghe trời gió lộng mà thươn.
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Đỗ Quyên vào 20-01-2012 09:27:51
RU ĐỜI ĐI NHÉ

[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=I-8AcmAXGJQ[/video]


Có khi mưa ngoài trời
Là giọt nước mắt em .
Đã nương theo vào đời
Làm từng nỗi ưu phiền ...

Ngoài phố mùa Đông
Đôi môi em là đốm lửa hồng.

Ru đời đi nhé
Vho ta nương nhờ lúc thở than
Chân đi nằng nặng
Hoang mang ta nghe tịch lặng
Rơi nhanh dưới khe im lìm.

Ru đời đi nhé
Ôi môi ngon này giữa trần gian.
Ru từng chiếc bóng
Lênh đênh vào giấc ngủ ngon.
Cho tôi tay gối mong manh,
Cho tôi ôm lấy vai thon.
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Đỗ Quyên vào 20-01-2012 09:31:41
NHƯ MỘT LỜI CHIA TAY


[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=1lbLWNPsCV0[/video]


Những hẹn hò từ nay khép lại
Thân nhẹ nhàng như mây
Chút nắng vàng giờ đây cũng vội
Khép lại từng đêm vui

Đường quen lối từng sớm chiều mong
Bàn chân xưa qua đây ngại ngần
Làm sao biết từng nỗi đời riêng
Để yêu thêm yêu cho nồng nàn

Có nụ hồng ngày xưa rớt lại
Bên cạnh đời tôi đây
Có chút tình thoảng như gió vội
Tôi chợt nhìn ra tôi

Muốn một lần tạ ơn với đời
Chút mặn nồng cho tôi
Có những lần nằm nghe tiếng cười
Nhưng chỉ là mơ thôi

Tình như nắng vội tắt chiều hôm
Tình không xa nhưng không thật gần
Tình như đá hoài nỗi chờ mong
Tình vu vơ cho ta muộn phiền

Tiếng thì thầm từng đêm nhớ lại
Ngỡ chỉ là cơn say
Đóa hoa vàng mỏng manh cuối trời
Như một lời chia tay
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 03-12-2012 18:03:57
‎...Một hôm tôi hỏi Sơn: Sống trong đời sống mình cần phải có gì? làm gì? Sơn cười ngón tay dài khẽ đẩy cái gọng kính đang trễ xuống. Câu trả lời ngắn gọn: Cần có một tấm lòng. Tôi nhìn Sơn: \\\"Một tấm lòng?\\\" ở giữa thế kỷ này, giữa thời gạo châu củi quế, giữa thời giá trị của một con người được đánh giá bởi áo quần, nhà cửa, vòng vàng, hột xoàn...Một tấm lòng để làm gì? Sơn nhìn tôi, ngón tay lại đẩy cao gọng kính. \\\"Sống trong đời, ta luôn luôn phải sống với một tấm lòng, phải có một tấm lòng, dù không để làm gì cả, dù chỉ để... gió cuốn đi.\\\". Tôi nhìn sững Sơn không nhớ bao lâu, nhưng chắc là lâu lắm. Cứ ngồi nhìn anh, nhìn vầng trán mênh mông, cúi xuống thật thấp, ngón tay gầy trên nhựng sợi dây đàn. Chiều xuống lúc nào không hay, gió từ sông Hương thổi mạnh. Hình như trời muốn chuyển mưa. Hình như lòng tôi cũng đang chuyển động dữ dội. Một ánh sáng kỳ lạ nào đó vừa chiếu rọi vào cõi tôi u tối, ngu muội. Hình ảnh con nhỏ bụi đời, lúc hàn vi chợt sừng sững trước mắt tôi. Cái ngõ tối lầy lội đường Phan Thanh Giản, cái nhà sàn cầu sắt Đa Kao. Những buổi chiều nằm trên đồi sân Cù Đà Lạt, khóc một mình. Tất cả chợt sống lại hay đúng hơn, ở một lúc nào đó tôi đã chết rồi. Và chiều nay bên dòng sông Hương êm đềm thơ mộng - vầng trán mênh mộng, giọng nói dịu dàng, ánh mắt thăm thẳm, bao dung, Sơn kéo tôi khỏi cái chết ngu xuẩn. Sông vẫn chảy đời sông, suối vẫn trôi đi đời suối, đời người cũng dễ sống và hãy thả trôi đi những niềm đau.

Hai mươi năm qua, tôi sống như lời Sơn nói, như điều Sơn muốn. Còn có ai thấy được hay không, điều đó không cần thiết. Chỉ cần Sơn không thất vọng - điều đó đủ rồi.

Những ngày tháng ở Huế, gần Sơn và gia đình. Đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của đời tôi. Sáng Đông Ba, chiều Vỹ Dạ, tối họp nhau ở Cercle hoặc nhà anh chị Lễ, đàn hát ngâm thơ. Sơn yêu thơ Nguyễn Bính, bắt tôi ngâm đi ngâm lại bốn câu: \\\"Mà sao giấc ngủ không dài. Mà đêm xuống ngắn mà trời cứ mưa. ở đây tôi sống như thừa. Có đêm men rượu tạm vừa lòng nhau.\\\" Có bao giờ Sơn hiểu rằng, dù rượu có hết mà sầu vẫn không vơi. Sơn ơi, Huế ơi, \\\"Nỗi sầu như tóc bạc, cứ cắt lại dài ra\\\"...

Khánh Ly

[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=71mJcOlBc2c[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 08-12-2012 08:30:58
Nỗi lòng của tên tuyệt vọng

Tiếng nói thầm kín của một người nhiều khi suốt cuộc đời không thể nào bày tỏ. Có khi bày tỏ được thì cũng là những tiếng nói dở dang. Có người giấu bặt. Tôi chưa hề quên cái hiệu lệnh muôn đời: \\\"Cái ta đáng ghét\\\". Tuy nhiên trong cuộc sống thường nhật nơi đây, ngoài những ngày hét la to đầy nộ khí, vẫn có những giây phút lui về muốn thở than. Phải chăng thở than cũng là niềm bí ẩn của con người.

Mỗi đời sống ẩn giấu một định mệnh. Có những định mệnh đời đời là cây kiếm sắc. Một đôi lần trong giấc mơ tôi, bừng lên những ánh thép đó. Nhưng tôi biết rõ rằng tôi chỉ là một loài chim nhỏ hót chơi trên đầu những ngọn lau. Không ai muốn mình là kẻ tuyệt vọng. Nhưng tôi tự nguyện làm tên tuyệt vọng. Bởi nhiều khi sớm mai tôi thức dậy không thấy được hoa quả khai sinh trong trái tim người.

Tôi lại biết thêm rằng, dù là người chiến thắng hay chiến bại, suốt cuộc đời cũng không thể vui chơi.  Hạnh phúc đã ngủ yên trong những ngăn kéo của quên lãng.

Tôi không bao giờ nhầm lẫn về sự khổ đau và hạnh phúc. Nhưng tôi thường rơi vào cơn hôn mê trước giấc ngủ. Ở biên giới đó tôi hoảng hốt thấy mình lơ lửng giữa sự sống và cái chết. Những giây phút như thế vồ chụp lấy tôi mỗi đêm. Khi quanh tôi, mọi người đã yên ngủ. Và tôi đau đớn nhận ra rằng, có lẽ cuộc đời đã cho ta lắm ngày bất hạnh.

Mỗi ngày sống tới, mỗi ngày tôi thấy đời sống nhỏ nhắn thêm. Ðời sống thật sự không tiềm ẩn điều gì mới lạ. Có lẽ vì thế, vì sự quen mặt mỗi lúc mỗi gần gũi, thắm thiết hơn, nên tôi càng thấy yêu mến cuộc đời.  Như đứa con ngoan không tuyệt tình nổi với rẫy sắn nương khoai, nơi có bà mẹ suốt đời mắt không sáng nổi một ngày trẩy hội.

Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Từ buổi con người sống quá rẻ rúng tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá. Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọn g và lòng bao dung. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa.  Tôi không muốn khuyến khích sự khổ hạnh, nhưng mỗi chúng ta hãy thử sống cùng một lúc vừa kẻ chiến thắng vừa kẻ chiến bại.  Nỗi vinh nhục đã mang ta ra khỏi đời sống để đưa đến những đấu trường.

Tôi đang bắt đầu những ngày học tập mới.  Tôi là đứa bé. Tôi là người bạn. Ðôi khi tôi là người tình. Chúng tôi cùng học vẽ lại chân dung của nhân loạị Vẽ lại con tim khối óc. Trên những trang giấy trắng tinh khôi chúng tôi không bao giờ còn thấy bóng dáng của những đường kiếm mưu đồ, những vết dao khắc nghiệt. Chúng tôi vẽ những đất đai, trên đó đời sống không còn bạo lực.

Như thế, với cuộc đời, tôi đã ôm một nỗi cuồng si bất tận. Mỗi đêm, tôi nhìn trời đất để học về lòng bao dung. Nhìn đường đi của kiến để biết về sự nhẫn nhục. Sông vẫn chảy đời sông. Suối vẫn trôi đời suối. Ðời người cũng để sống và hãy thả trôi đi những tị hiềm.

Chúng ta đã đấu tranh. Ðang đấu tranh. Và có thể còn đấu tranh lâu dài. Nhưng tranh đấu để giành lại quyền sống, để làm người, chứ không để trở thành anh hùng hay làm người vĩ đại. Cõi nguồn từ khước tước hiệu đó.

Chúng ta đã đấu tranh như một người trẻ tuổi và đã sống mệt mỏi như một kẻ già nua. Tôi đang muốn quên đi những trang triết lý, những luận điệu phỉnh phờ. Ở đó có hai con đường. Một con đường dẫn ta về ca tụng sự vinh quang của đời sống. Con đường còn lại dẫn về sự băng hoại.

Nhân loại, mỗi ngày, đang cố bày biện những tiệm tạp hóa mới. Ðóng thêm nhiều kệ hàng. Người ta bán đủ loại: đói kém, chết chóc, thù hận, nô lệ, vong thân...

Những đấng tối cao, có lẽ đã ngủ quên cùng với chân lý.

Tôi đã mỏi dần với lòng tin. Chỉ còn lại niềm tin sau cùng. Tin vào niềm tuyệt vọng. Có nghĩa là tin vào chính mình. Tin vào cuộc đời vốn không thể khác.

Và như thế, tôi đang yêu thương cuộc đời bằng nỗi lòng của tên tuyệt vọng.

(Trịnh Công Sơn)

[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=pryjqc6YAcM[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Đỗ Quyên vào 09-12-2012 23:58:08
GIỌT LỆ THIÊN THU


[video]http://www.youtube.com/watch?v=yMvQWFD4y2A[/video]


Sống có bao năm vui vui buồn buồn người người ngợm ngợm
Sống chết mong manh như thân cỏ hèn mọc đầy núi non
Cuộc đời cho tôi cho tôi tiếng nói đôi khi vui tươi
Cuộc đời cho tôi cho tôi tiếng nói đôi khi ngậm ngùi

Gió núi bay qua lao xao bụi bờ lao xao bờm ngựa
Nắng quái yêu ma lung linh thành trì lung linh cửa nhà
Bước tới hư vô khoác áo chân như long lanh giọt lệ long lanh giọt lệ
Giot lệ thiên thu

Sống có đôi tay đôi tay thật dài ôm quanh tình người
Sống có đôi chân đôi chân mệt nhoài một đời tới lui
Cuộc đời cho thêm cho tôi trái cấm trên đôi môi em
Cuộc đời cho thêm cho em có cánh bay đi vội vàng

Núi đứng quanh năm đất muôn đời nằm riêng ta rộn ràng
Ðứng giữa thiên nhiên thân ta nằng nặng thân chim nhẹ nhàng
Muốn nói đôi câu giữa chốn thương dau
Chim xanh bạc đầu cây xanh bac đầu
Vội vàng tôi theo
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 11-12-2012 15:35:07
Thuở ấy, có một người con gái rất mong manh, đi qua những hàng cây Long não lá li ti xanh mướt để đến trường.

Nhiều ngày, nhiều tháng của thuở ấy, người con gái vẫn đi qua dưới những vòm cây long não.
Có rất nhiều mùa nắng và mùa mưa cũng theo qua. Những ngày nắng ve râm ran mở ra khúc hát mùa hè trong lá. Mùa mưa Huế, người con gái đi qua nhoà nhạt trong mưa giữa hai hàng cây long não mù mịt.

Nhà cô ấy ở bên kia sông, mỗi ngày phải băng qua một cây cầu rồi mới gặp hàng long não để đến trường.
Từ ban công nhà tôi nhìn xuống, cái bóng ấy đi đi về về mỗi ngày bốn bận. Thời buổi ấy những người con gái Huế chưa hề dùng đến những phương tiện có máy nổ và có tốc độ chóng mặt như bây giờ. Trừ những người đi quá xa phải đi xe đạp, còn lại đa số cứ chậm rãi đến trường bằng những bước đi thong thả hoàng cung. Đi để được ngắm nhìn, để cảm thấy âm thầm trong lòng mình là một nhan sắc. Nhan sắc cho một người hay cho nhiều người thì quan trọng gì đâu. Những bước chân ấy từ mọi phía đi về những ngôi trường với những cái tên quen thuộc, đôi khi còn quá cũ kỹ. Đi để được những con mắt chung quanh nhìn ngắm nhưng đồng thời cũng tự mình có thời giờ ngắm nhìn trời đất, sông nước và hoa lá thiên nhiên. Long não, bàng, phượng đỏ, mù u và một dòng sông Hương chảy quanh thành phố đã phả vào tâm hồn thời con gái một lớp sương khói lãng mạn, thanh khiết. Huế nhờ vậy, không bao giờ cạn nguồn thi hứng. Thành cổ, lăng tẩm, đền đài khiến con người dễ có một phần nào hoài niệm về quá khứ hơn và một phần nào cũng giúp cho con người được cứu rỗi ra khỏi vòng tục luỵ. Và từ đó, Huế đã hình thành một không gian riêng. Nó không cám dỗ như cõi phồn hoa đô hội nhưng nó là mạch nguồn gợi cảm nhẹ nhàng riêng. Từ đó con người bỗng đâm ra mơ mộng và mơ ước những cõi trời gần như không có thực.

Nhưng sự thật và mơ là gì? Thật ra nói cho cùng cái này chỉ là ảo ảnh của điều kia. Và với những ảo ảnh đó đã có một thời khá dài lâu những con người lớn lên trong thành phố nhỏ nhắn đã dệt gấm, thêu hoa những giấc mơ giấc mộng của mình.
Đó cũng là thời gian mỗi sáng tinh mơ, mỗi chiều, mỗi tối, khi tiếng chuông Linh Mụ vang xa trong không gian, truyền đi trên dòng sông để đến với những giấc mộng của mình.
Thời gian trôi đi ở đây lặng lẽ quá. Lặng lẽ đến độ con người không còn cảm giác về thời gian. Một thứ thời gian không màu sắc, không bóng hình, chỉ có cái chết của những người già vào mùa đông quá rét mới làm sực tỉnh và bỗng chốc nhận ra tiếng nói thì thầm của lăng miếu, bia mộ của những vùng núi đá chung quanh.

Trong không gian tĩnh mịch và mơ màng đó, thêm chìm đắm vào một khí hậu loáng thoáng liêu trai, người con gái vẫn đi qua đều đặn mỗi ngày dưới hai hàng cây long não để đến trường. Đi đến trường mà đôi lúc dường như đến một nơi vô định. Định hướng mà không định hướng bởi vì những bước chân ngày nào ấy dường như đang phiêu bồng trên một đám mây hoan lạc của giấc mơ.

Người con gái ấy đã đi qua một cây cầu bắc qua một dòng sông, qua những hàng cây long não, qua những mùa mưa nắng khắc nghiệt để cuối cùng đến một nơi hò hẹn.
Hò hẹn nhưng không hứa hẹn một điều gì. Bởi vì trong không gian liêu trai ấy hứa hẹn chỉ là một điều hoang đường - giấc mơ liêu trai ngày nào sẽ không có thực và sẽ biến mất đi.
Người con gái đi qua những hàng cây long não bây giờ đã ở một nơi rất xa, đã có một đời sống khác. Tất cả chỉ còn là kỉ niệm. Kỉ niệm nào cũng đáng nhớ nhưng vẫn phải quên. Người con gái ấy là Diễm của những ngày xưa...

[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=gEN8sGkPRBo[/video]

[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=C-xm5DUdl2o[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 17-12-2012 22:12:33
[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=IyhAKmcUq7o[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 05-02-2013 14:26:05
[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=qtNujHNzG7A[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 26-02-2013 09:00:27
[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=DYktjB8h0lk[/video]

Về lại nơi cuối trời làm mây trôi
(Tặng G)
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: DTam vào 26-02-2013 11:30:31
Suốt cuộc đời , Trịnh Công Sơn sáng tác bản nhạc nào cũng rất hay , càng nghe càng thấm thía . Cám ơn Sunny_night .
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 28-02-2013 14:58:43
Kỷ niệm 74 năm ngày sinh cố nhạc sĩ Trinh Công Sơn. Những gì ông để lại cho thế gian này quả  là vô giá.
\\\"Sống giữa đời này chỉ có thân phận và Tình yêu. Thân phận thì hữu hạn, tình yêu thì cùng. Chúng ta làm cách nào nuôi dưỡng hình yêu để tình yêu có thể cứu chuộc thân phận trên cây thập giá đời\\\"

[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=kfykatv7CiM[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 10-03-2013 19:24:21
Buồn! Lại nghe nhạc TCS! Sâu lắng, nhẹ nhàng!

[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=ZV_i6yIASeA[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 17-03-2013 16:13:01
[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=lIJsvUgPTuE[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 21-03-2013 17:04:03
[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=oy9d4Ne37bs[/video]
So sad!
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: DTam vào 31-03-2013 08:13:54
Đọc nhân ngày Giỗ cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn , ngày 1 tháng 4 .

Màu sắc Phật giáo trong nhạc Trịnh

Trịnh Công Sơn đã mê hoặc hàng triệu con tim bằng sự ưu tư đầy Phật tính trong các ca khúc của mình. Thế nhưng lúc nào ông cũng bị ám ảnh bởi một cuộc chia tay lớn: “Đường nào dìu tôi đi đến cơn say/ Một lần nằm mơ tôi thấy tôi qua đời” (Bên đời hiu quạnh), hay: “Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi/ Để một mai tôi về làm cát bụi” (Cát bụi), hoặc: “Ôi, tiếng buồn rơi đều/ Nhìn lại mình đời đã xanh rêu (Tình xa)… Và cuộc đời ông quả đã kết thúc sớm giữa một rừng hoa tang trắng vào ngày 1/4/2001. Sự ra đi của ông như một dấu lặng vĩnh hằng chấm dứt chuỗi giai điệu 63 năm của một kiếp du ca, nhưng những giai điệu để lại vẫn không ngừng vang vọng, xoáy vào tâm hồn người nghe những vấn nạn muôn thuở của kiếp người.
Ông sinh ra ở Đăk Lăk, nhưng lớn lên ở thành phố Huế trong không khí tĩnh lặng của ngôi chùa Hiếu Quang, nơi gia đình gửi ông vào vì đời sống quá khó khăn và dường như nhìn thấy nơi bản thể ông căn nghiệp tu hành. Những năm tháng sống ở chùa đã lưu dấu trong âm nhạc Trịnh Công Sơn một cái nhìn hư vô đối với đời sống. Sinh thời, Trịnh Công Sơn tâm sự: “Tôi là một Phật tử ở trong một gia đình có tôn giáo chính là Phật giáo. Từ những ngày còn trẻ, tôi đã đọc kinh và thuộc kinh Phật. Thuở bé tôi hay đến chùa vì thích sự yên tĩnh. Có nhiều năm tháng nằm bệnh, đêm nào mẹ tôi cũng nhờ một thầy đến nhà tụng kinh cầu an và tôi thường đi vào giấc ngủ êm đềm giữa những câu kinh đó. Có lẽ vì một tuổi trẻ đã có cơ duyên đi qua những cổng nhà Phật nên trong vô thức bên cạnh những di sản văn hóa Đông - Tây góp nhặt được còn có lời kinh kệ nằm ở đấy”.

Với Trịnh Công Sơn, đạo Phật là hơi thở, là triết học làm cho con người yêu đời hơn chứ không thờ ơ hay lãng quên cuộc sống: “Tôi vốn thích triết học và vì thế tôi muốn đưa triết học vào những ca khúc của mình, một thứ triết học nhẹ nhàng mà ai ai cũng có thể hiểu được như ca dao hoặc lời ru con của mẹ.  Tôi cố gắng làm thế nào để có thể trong bài hát của mình chuyên chở được một thông điệp của lòng nhân ái đến với mọi người”. Ông còn nói: “Tôi đang cố gắng quên Phật giáo như một tôn giáo. Mỗi người phải tự nỗ lực để xây dựng cho bằng được một ngôi chùa tĩnh lặng trong lòng mình và nuôi lớn Phật tính trong chính bản thân thành một tượng đài vững chắc. Nó sẽ giúp ta nhìn thế giới khác đi, nhìn cuộc đời khác đi”.
Tự dầm mình trong khí hậu của cô đơn, trong cái màu sắc Khổ đế của Phật giáo và dùng lăng kính ngày xưa để yêu và sống, chỉ có điều Trịnh Công Sơn nói bằng nhạc và thơ: “Nghe xót xa hằn lên tuổi trời/ Trẻ thơ ơi/ Trẻ thơ ơi/ Tin buồn từ ngày mẹ cho/ Mang nặng kiếp người” (Gọi tên bốn mùa). Do đó thế giới nhạc ngữ Trịnh Công Sơn rất lạ: Thực quyện Ảo, Không quyện Có, Khoảnh Khắc hòa lẫn với Thiên Thu… Nhưng ngày nào đời sống còn hiến tặng những “cây trái trần gian” thì ngày đó Trịnh Công Sơn còn tha thiết với đời. Dẫu đó chỉ là những sắc màu của kỷ niệm, của sự chia lìa, khổ đau, mất mát: “Dù đến rồi đi/ Tôi cũng xin tạ ơn người/ Tạ ơn đời/ Tạ ơn ai/ Đã cho tôi tình sáng ngời/ Như sao xuống từ trời” (Tạ ơn). Cả cuộc đời ông là sự phấn đấu không ngừng nghỉ của một Phật tử. Trong Để Gió Cuốn Đi, ông đã hát: “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng/ Để làm gì em biết không/ Để gió cuốn đi/ Để gió cuốn đi” và trong bài Ru em: “Yêu em yêu thêm tình phụ/ Yêu em lòng chợt từ bi bất ngờ”. Đây là thái độ “phá chấp” của một con người thấm nhuần tư tưởng Phật giáo.

Sự nhạy cảm với tính hữu hạn của đời người theo quy luật Sinh-Lão-Bệnh-Tử trong dâu bể vô thường đã làm nên một phong cách Trịnh Công Sơn “một mình một cõi” với những ca từ đầy chất thơ, triết lý, kết hợp với những khúc thức giản dị mang âm hưởng giọng thứ (La thứ) u hoài, man mác, gợi lên một sự trầm tư không dứt về ý nghĩa tồn tại của đời người trên dòng thời gian tuyến tính, mà xét đến cùng cũng chỉ là một tiến trình từ chiếc nôi đến nấm mồ không thể đảo ngược: “Dưới vòng nôi mọc từng nấm mồ/ Dưới chân người cỏ xót xa đưa” (Cỏ xót xa đưa). Thế nhưng, đôi khi Trịnh Công Sơn cũng rất “hảo hán” và “ngông nghênh”. Trong Này Em có nhớ,Trịnh Công Sơn hát: “Chúa đã bỏ loài người/ Phật đã bỏ loài người/ Này em xin cứ phụ người”. Và ông cũng mạnh bạo tuyên bố trong bài Tự tình khúc: “Chỉ có ta trong một đời” rồi chọn cách sống hết mình: “Hãy cứ vui chơi cuộc đời/ Đừng cuồng điên mơ trăm năm sau/ Còn đây em ngọt ngào/ Đứng bên ngày yêu dấu/ Nhìn mây trôi đang tìm về núi cao” (Hãy cứ vui như mọi ngày). Đây không phải là một thái độ nổi loạn theo kiểu hiện sinh mà là cách nhìn nhận của một Phật tử trước những nỗi khổ đau và tính cách tạm bợ của cuộc đời.

Nhưng dù có “ngông nghênh” tới đâu, Trịnh Công Sơn cũng về với cái trầm buồn, u hoài, xa vắng. Nói cho cùng, Trịnh Công Sơn vẫn là thi sĩ của nỗi buồn. Ông lớn lên qua cuộc chiến tranh dai dẳng. Ông lang thang, ngơ ngác giữa cuộc sống bức bối, ngột ngạt: “Đại bác đêm đêm dội về thành phố/ Người phu quét đường/ Dừng chổi đứng nghe/ Đại bác đêm đêm ru da thịt vàng/ Đại bác nghe quen như câu dạo buồn/ Trẻ con chưa lớn để thấy quê hương/ Trẻ con chưa lớn để thấy quê hương” (Đại bác ru đêm). Dưới một bầu trời như vậy, thân phận con người là một vấn nạn lớn. Để vượt thắng nỗi đau ấy, con người tìm kiếm mọi nẻo đường để “hòa giải” với thiên nhiên, với người khác, với chính mình, và tình yêu chính là “miền đất hứa” giữa chốn nhân gian này.

Có lần Trịnh Công Sơn tâm sự: “Cái may ở đời là được yêu và đôi khi cái may ở đời cũng là bị tình phụ. Còn yêu thì còn sống. Còn được yêu thì còn sống dài lâu”. Ông cũng từng lớn tiếng cổ vũ: “Hãy yêu nhau cho gạch ngói có tin vui” (Hãy yêu nhau đi). Nhưng tình khúc của Trịnh Công Sơn lại phảng phất những nét buồn, lẩn khuất trong đó là những hờn ghen, giận tủi vô thường của con người trong kiếp trầm luân. Ông quen với những cuộc chia ly hơn là những phút gặp gỡ. Gặp gỡ trong giây lát rồi xa cách nghìn trùng. Tất cả đối với ông chỉ là những ký ức dĩ vãng, những chuyện tình huyền thoại xen lẫn những mảng đời thường của hôm qua nhiều hơn là hôm nay.

Trịnh Công Sơn đã thênh thang “một cõi đi về”. Cái ông để lại không là hơi ấm tâm linh, niềm an ủi dặn dò của một Phật tử dành cho bao người đã đến và sẽ đến trần gian này làm người. Nó là những lời thì thầm dấu yêu, những khúc thơ đau thương về thân phận kiếp người, cái đẹp muôn đời mà con người có đầy đủ tư cách cất mình vươn tới.

Trịnh Chu
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 01-04-2013 19:04:21
12 năm nhớ Trịnh Công Sơn
[video]http://www.youtube.com/watch?v=FtYblpSRO1E&playnext=1&list=PLC88810E0434FACBE&feature=results_video[/video]


LỜI CUỐI CÙNG CHO MỘT TÌNH YÊU
[/color]
(Bài thơ sử dụng 61 tên nhạc phẩm của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn)
 

 
Từng ngày qua... tôi đang lắng nghe
vườn xưa vẫn bốn mùa thay lá
em đến từ nghìn xưa rồi em đi trong chiều... mưa mùa hạ
giấc mưa hồng ru cỏ xót xa đưa.
 
Trong nỗi đau tình cờ... tình nhớ dáng diễm xưa
phút ngẫu nhiên... đêm thấy ta là thác đổ
nắng thủy tinh chừ vàng phai trước ngõ
cho hoa vàng mấy độ cũng phôi pha.
 
Cúi xuống thật gần nghe cát bụi tình xa
 tự tình khúc... gần như niềm tuyệt vọng
lời buồn thánh... như tiếng thở dài trong mộng
 giọt lệ thiên thu có còn thấy mặt người?
 
Vết lăn trầm rồi cũng sẽ chìm trôi
những con mắt trần gian níu tay nghìn trùng biển nhớ
em còn nhớ hay em đã quên buổi ra đồng giữa ngọ
môi hồng đào trót để gió cuốn đi.
 
 
Xa dấu mặt trời cho lệ đẫm ướt mi
chiếc lá thu phai rớt bên đời hiu quạnh
xin trả nợ người bằng đóa hoa vô thường ngắt lạnh
dấu chân địa đàng chợt nghe những tàn phai.
 
Lặng lẽ nơi này vọng tình khúc Ơ - Bai
nhìn những mùa thu đi... người về bỗng nhớ
một cõi đi về - một lần thoáng có
ru ta ngậm ngùi... con sóng về đâu?
 
Rồi như đá ngây ngô trong cõi tình sầu
như cánh vạc bay, như lời chia tay đầu mùa hạ trắng
còn tuổi nào cho em... rừng xưa đã khép lặng
còn có bao ngày... ở trọ chốn trần gian?
 
(Nguyễn Lãm Thắng)

Tạm biệt!
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 20-04-2013 15:19:16
[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=PlB45VgaCGQ[/video]

Ngoài hiên mưa rơi rơi,
Lòng ai như chơi vơi
Người ơi nước mắt hoen mi rồi
Đừng khóc trong đêm mưa,
Đừng than trong câu ca...
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 06-07-2013 07:31:05
Biển nhớ - Xin còn gọi tên nhau!

[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=v4jPvyL7D4s[/video]



Tình trong cơn ngủ mê
Rồi phai trên hàng mi
Chợt khi mình nhớ về
Mộng thành mây bay đi
Còn gì trên đôi tay
Nên thầm hờn dỗi mình
Cho tình càng thêm say
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 28-07-2013 17:05:14
[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=dHzOpy29F6s[/video]

???
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 18-03-2014 08:17:20
[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=WJ_0ieRKp5Q[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 23-06-2014 12:39:07
Huế đang nắng, bống mưa bất chợt...

[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=I_yicRQfUDE[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 21-10-2014 21:23:49
Hôm qua lạnh lẽo chơ vơ chiếc lá mùa đông ngày cuối, rơi xuống hạt mưa liu diu gió rét, khứa vào lòng mình những vết nhói sâu...
Hôm nay dịu dàng những vệt nắng nhẹ buông xuống con đường lổ loang vẫn còn nhơm nhớp nước. Bước chân của nắng, gió, thời gian như chậm hơn mọi ngày...
Hôm qua đưa tay mà cố nắm giữ từng hạt mưa như cố gắng níu kéo thời gian, một người và quá khứ... Rồi chợt nhận ra tất cả đều trôi tuột qua từng kẽ ngón...
Còn hôm nay đâu cần phải cố mà nắm lấy, hạt nắng cũng tự nhiên phủ đầy trên khuôn mặt và đôi vai áo của mình...
Chắc là vậy, cái gì đã qua là sẽ qua và chẳng bao giờ giữ lại được, còn hôm nay và phía trước thì chẳng cần phải mong chờ, chẳng cần phải lo sợ vì rồi cái gì đến cũng sẽ đến mà thôi...
Người ta ai rồi cũng vậy, rồi cũng sẽ trải qua mọi đau khổ đắng cay để đến một ngày hạnh phúc. Lại nói về hạnh phúc, chỉ có người biết đủ thì mới hạnh phúc được mà thôi nên hãy cứ sống như ngày hôm nay là một món quà!
Thôi thì trái tim ta cũng trả lại những gồ ghề đá sỏi mà đứng dậy đi thôi! Rồi thì một người sẽ lại gieo vào lòng này những trồi non rất mới để ta lại có lý do mà thỉnh cầu mà vun vén, và nuôi dưỡng một tình yêu
Hãy sống như Một Ngày Như Mọi Ngày.[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=CQn67MwnU5o&sns=fb[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 21-10-2014 21:25:07
[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=hT8ToYkOTAQ[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 19-09-2016 01:22:56
[video]http://https://www.youtube.com/watch?v=8_TAYBf34dY[/video]
Tiêu đề: Nhạc Trịnh Công Sơn
Gửi bởi: Sunny_night vào 19-09-2016 01:31:13
CUỘC SỐNG KHÔNG THỂ THIẾU TÌNH YÊU

Người ta nói trên trái đất không có gì ở ngoài qui luật cả. Nhưng tình yêu hình như cũng có lúc là một ngoại lệ. Tình yêu có thể nâng bổng con người nhưng cũng lắm lúc nhấn chìm kẻ háo hức. Tôi không tin những người quá lạc quan khi nói về tình yêu bằng thể khẳng định. Người ta có thể tin rằng mình được yêu và cũng có thể hiểu nhầm mình không được yêu.

Tôi không thể nói về một vấn đề mà chính bản thân mình cũng chưa hiểu hết. Chưa hiểu hết là nói theo kiểu đại ngôn chứ thật sự là hoàn toàn không thể hiểu. Nếu có người nào đó thách thức tôi một trò chơi nghịch ngợm thì tôi sẽ mang tình yêu ra mà đánh đố. Tôi e, không ai dám tự xưng mình am tường hết nội dung phong phú và quá phức tạp của tình yêu.

Có người yêu thì hạnh phúc; có người yêu thì đau khổ. Nhưng dù đau khổ hay hạnh phúc thì con người vẫn muốn yêu. Tình yêu vì thế mà tồn tại. Con người không thể sống mà không yêu. Hàng nghìn năm nay con người đã sống và đã yêu - yêu thật lòng chứ không phải giả. Thế mà đã có không biết bao nhiêu là tình yêu giả. Cái giả mà rất thật trong đời. Sự giả trá đó lúc biết được thì làm khổ lòng nhau biết bao nhiêu mà kể. Người giả, người thật nhìn nhau lúc bấy giờ ngỡ ngàng không biết thế nào nói được. Người thật thì nằm bệnh, người giả thì nói, cười huyên thuyên. Ðời sống vốn không bất công. Người giả trong tình yêu thế nào cũng thiệt. Người thật thế nào cũng được đền bù.

Tình yêu thời nào cũng có. Nhưng có tình yêu kết thúc bi thảm đến độ có khi con người không dám yêu. Yêu mà khổ quá thì yêu làm gì. Có người đã nói như vậy.

Tôi đã có dịp đứng trên hai mặt của tình yêu và dù sao chăng nữa, tôi vẫn muốn giữ lại trong lòng một ý nghĩa bền vững: \"Cuộc sống không thể thiếu tình yêu\"

.[video]http://https://www.youtube.com/watch?v=auEq4RYukqA[/video]