Tác giả Chủ đề: Truyện Cười ( NTCM)  (Đã xem 5184 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi ONG GIA

Trả lời #10 vào: 24-04-2010 19:44:16
TRẢ LỜI NHANH
1. con gì chạy chân như con rùa
-thằng rùa
2.tại sao phải vừ đi đường vừa ăn lại an toàn khi trời mưa
- vì trời đánh tránh miếng ăn
3.tại sao khi trèo lên cây cao lại khopong sợ bị sét đánh
- vì cây ngay không sợ chết đứng
4. làm thế nào để đưa được con voi vào trong tủ lạnh
- mở cử tủ lạnh ra tống con voi vào
5. giải pháp tốt nhất để tránh say tàu xe
-không đi xe
6 caí gì mà khi nó chết có thể biết chính xác tưùng giây lúc nó chết
- cái đồng hồ

 


Ngủ rồi lehung73

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.622
  • Thanked: 90 times
  • Thích 1
  • Giới tính: Nam
Trả lời #9 vào: 21-04-2010 22:16:43
- Làm thế nào để lên chức nhanh hả cậu?

- Theo tớ, cậu khéo nịnh sếp, ví dụ như sếp bảo thích xem đá bóng, cậu cũng nói là thích, sếp thích ca nhạc, hay thích thơ, thích chơi cờ, cậu cũng bảo là thích. Vì sếp hay có cảm tình với người cùng sở thích!

- Ôi! Nếu như giả sử sếp bảo thích cô thư ký riêng thì sao?

!!!?

” St “

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
 


Ngủ rồi Tiger

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 783
  • Thanked: 45 times
  • Thích 1
Trả lời #8 vào: 20-04-2010 21:27:05
Gia đình nọ có ông bố đã ngoài 70 tuổi, sức khoẻ yếu, phải thở bằng bình ôxi. Một ngày nọ ông biết mình đã gần đất xa trời nên muốn gọi người con trai vào để nhắn giử vài lời trước lúc ra đi, người con trai vào phòng của bố ngồi cạnh ông, hai cha con chỉ có thể trò chuyện cùng nhau qua ánh mắt trìu mến, bỗng nhiên ông bố trông có vẻ hốt hoảng vận hết sức bình sinh chụp vội lấy tờ giấy và cây bút cạnh giường ghi vài dòng chữ rồi lăn ra tắt thở, người con khóc thương cha, cho tờ giấy vào túi áo chưa kịp đọc. Tang gia xong xuôi người con phát hiện ra trong túi áo của mình có tờ giấy của bố nên vội lấy ra đọc thấy dòng chữ nguệch ngoạc \\\"mẹ kiếp nhấc mông lên khỏi ống ôxi của tao\\\".

 


Sunyata

  • bạn
Trả lời #7 vào: 19-04-2010 13:51:37
chuyện thứ 29
merci Ngày gửi: 03-10-2009 Lúc 01:33

Tại sao đàn ông sợ vợ

Ngay ở thế kỷ 21 này cũng vẫn có những điều mà khoa học không giải thích được. Giống như người ta sợ ma thôi. Có ai thấy ma đâu, sao vẫn sợ?
 
Có anh ra vẻ thạo đời:

 

- Các ông đã nhìn thấy con ếch ăn con cua chưa? Một khi con cua nó giương càng lên thì đến con người to lớn thế này trông cũng khiếp. Thế mà tại sao con ếch chỉ lấy một chân đập đập lên mai cua vài cái là con cua nào cũng dúm cả lại, sợ đến nỗi đờ ra? Đàn ông sợ vợ cũng thế thôi. Không giải thích được!

 

Tất cả cười vui vẻ định cho qua thì một anh vốn là nhà nghiên cứu văn học lên tiếng:

 

- Nếu chỉ có hai vợ chồng đóng cửa sợ nhau thì tại sao thiên hạ lại biết để giễu anh là đồ sợ vợ? Ắt hẳn lúc đó không chỉ có hai vợ chồng mà phải có ít nhất một người thứ ba chứng kiến. Chính kẻ thứ ba này đem chuyện đi đàm tiếu thì anh mới bị mang tiếng là râu quặp chứ?

 

Anh khác phụ họa:

 

- Tôi biết một anh vào loại lý sự có hạng ở cơ quan, được nhiều người kính nể. Vợ nói cái gì không đúng là anh ta bẻ lại ngay. Nhưng anh này có một đặc điểm, có lẽ cũng là đặc điểm chung của cánh mày râu, là ngại tranh cãi với vợ trước mặt khách. Thắng ai chứ thắng vợ cũng chẳng vẻ vang gì! Mà tranh cãi như thế, trước hết là bất lịch sự với khách, hai là có những chuyện thuộc nội bộ gia đình không muốn vạch áo cho người xem lưng. Ba là khách không thể cứ ngồi im nghe vợ chồng người ta cãi nhau mà buộc phải lựa lời phân xử đúng sai. Thế là vô tình biến khách thành trọng tài. Ai ngờ cô vợ nắm được “gót a-sin” của chồng, cứ nhè lúc có khách là tấn công. Chồng nghe vợ nói ngang phè phè, tức lắm nhưng đành ngồi im cười nhạt hoặc lảng sang chuyện khác, đợi lúc khách về mới gọi vợ ra hỏi tội. Nhưng đến lúc này, cô vợ đã nhanh chân chuồn sang nhà hàng xóm... chơi.

 

Một anh nữa bổ sung:

 

- Đó là chưa kể những bà vợ chơi cái võ to mồm, cứ vợ chồng không bằng lòng nhau cái gì là toang toang cho cả xóm nghe thấy. Thế là anh chồng ngượng, đành chịu lép vế cho thiên hạ khỏi cười. Đến nỗi có ông hàng xóm bản tính hiền lành cũng phải lẩm bẩm: “Phải tay tôi thì tôi táng cho mấy cái!”. Nhưng rồi đến lượt ông ta cũng thế thôi! Đánh vợ hay ho gì? Có khi còn mang tiếng xấu hơn là sợ vợ.

 

Nếu quả như thế thì đàn ông chưa chắc đã sợ vợ, chẳng qua là sợ thiên hạ chê cười mà phải chịu nước lép. Nhưng nếu bà vợ cứ nắm chỗ yếu đó mà lấn tới thì làm thế nào? Một ông xem chừng đã ngà ngà hơi men, dằn mạnh cốc bia xuống bàn:

 

- Thế nào à? Tục ngữ có câu: “Con giun xéo lắm cũng quằn”. Khối đôi bỏ nhau chẳng phải bi kịch gia đình gì mà chỉ vì thế thôi đấy!

 

Đã tưởng cuộc hội thảo đến đây là kết thúc thì một ông tóc đã nhiều sợi bạc lên tiếng:

 

- Các anh thử nghĩ xem, càng những anh có học, có nhân cách, có sĩ diện lại càng sợ vợ. Thử chơi vào những tay bợm rượu, cờ bạc, nghiện hút xem. Gần nhà tôi có một tay vô tích sự, suốt đời chỉ làm khổ vợ con, thế mà vợ hắn sợ một phép. Ngay cả trước mặt bạn bè của hắn, hắn bảo mua rượu mà không mua là ăn đòn ngay. Đến khi vợ xách chai đi rồi, hắn còn vênh váo: “Cái bọn này nói nhẹ không ưa, lại cứ ưa nặng”, rồi cả bọn cười sằng sặc. Thì ra, những anh chàng “râu quặp” thời nay chưa chắc đã hèn mà chỉ vì muốn giữ cho gia đình êm ấm.

 

Từ xưa, các cụ đã có câu: “Giàu nhờ bạn, sang nhờ vợ”. Hồi ấy, các cụ bà chỉ làm việc nhà, có ai tham gia việc xã hội đâu. Thế mà đàn ông lại sang vì vợ. Phải chăng người ta chỉ sang khi được mọi người tôn trọng. Nhưng muốn cho mọi người tôn trọng thì trước hết phải được người bạn đời, là người gần gũi và hiểu mình nhất, tôn trọng đã. Nếu trước mặt khách mà vợ nói chồng chẳng ra gì thì làm sao người ngoài tôn trọng được?

 

Lâu nay người ta cứ coi thường đàn ông sợ vợ nhưng thực ra, có thể đó là những ông rất giỏi giữ hạnh phúc gia đình.

 

Một đại tá quân đội đang tại ngũ, ở đơn vị điều hành ba quân đâu ra đấy. Nhưng khi ở nhà, anh lại là một người khác hẳn. Anh tự tay lấy nước mời khách mà không gọi vợ bưng ra. Lát sau mới thấy vợ anh xuất hiện ra dáng “oai phong lẫm liệt”.

 

Khách hỏi: “Anh chị ở chỗ này được mấy chục mét vuông?”. Chồng chưa kịp nói, vợ đã trả lời: “Anh ấy mà nghe em dạo đó đã mua được miếng đất bên cạnh rộng đến trăm mét mà giá lại rẻ. Không ai như ông này - chị nguýt chồng một cái - cứ lần khân, thế là họ bán mất”.

 

Ngồi một lúc, khách lại hỏi: “Cháu lớn nhà anh chị đã đi làm chưa?”. Chị ta chỉ luôn vào chồng: “Cũng tại ông ấy cả. Cho nó đi du học nước ngoài thì bây giờ về thiếu gì chỗ làm. Cứ thích con học trong nước, nên giờ tốt nghiệp hai năm đã xin được việc đâu”. Tóm lại, chuyện gì ông chồng cũng kém cỏi, nếu nghe bà ta thì bây giờ đã khác xa rồi.

 

Như thế thì chồng làm sao sang được. Chẳng lẽ ông ta lại đấu lý với vợ trước mặt khách nên đành cứ ngồi im như bụt mọc.

 

Suy cho cùng, đàn ông sợ vợ đâu phải là sợ mà muốn nhường nhịn vợ thôi. Nhưng có những người vợ lại tưởng “bắt nạt” được chồng là hay, cứ có khách đến nhà là đề cao mình lên, hạ thấp chồng xuống.

 

Muốn có hạnh phúc gia đình, vợ chồng phải tôn trọng nhau, đừng để người này phải sợ người kia. Và, khi người ta chê ai đó là “đồ sợ vợ”, chưa chắc anh ta đã xấu mà có thể người cần phải xem lại chính là bà vợ.

                                                         Theo Phụ Nữ


chuyện thứ 30
lehung73 Ngày gửi: 03-11-2009 Lúc 21:54

Thăm con

Ông bố ở quê ra thăm gia đình con trai ở phố. Đêm ấy, ông nghe vợ chồng con trai (vốn là dân cá độ bóng đá) nói chuyện:
- Mai cụ về, em định “nhét” cho cụ “5 xị” (500.000đ) ý anh thế nào?
- Thôi! “Đập” luôn cho cụ “vài chai” (vài triệu) cho cụ... tiêu!
Hoảng hồn, nửa đêm cụ trèo cổng trốn về.
Sáng mai, vợ chồng người con nháo nhào đi tìm, về đến quê, thấy cụ rung đùi... uống chè:
- Sao bố về mà không nói cho tụi con biết?
- Biết cho anh chị... giết tôi à, tôi “thoát chết” là may rồi! Ở nán lại... không chết vì... 5 xị rượu, cũng chết vì bị chai đập vào đầu thôi (cuoi.net)


chuyện thứ 31
asianhelper  Ngày gửi: 18-01-2010 Lúc 14:49

Giờ thực hành

Cô giáo dặn mỗi học sinh mang theo một số đồ dùng hiện đại trong gia đình đến lớp để minh họa cho buổi học “Cuộc sống hiện đại”. Hôm sau, từng em giới thiệu vật dụng mà mình mang theo. Wendy mang máy Sony Walkman. Kendy mang cái mở đồ hộp chạy điện.

- “Còn Jonny, em mang gì?” cô giáo hỏi.

- Em mang máy trợ tim của ông nội!

- Thôi chết, thế ông có mắng em không?

- Không, ông chỉ “ặc... ặc” hai tiếng thôi

Sưu tầm

 


Sunyata

  • bạn
Trả lời #6 vào: 19-04-2010 13:36:47
chuyện thứ 21
do nguoithuhaiba Ngày gửi: 08-11-2008 Lúc 18:35

cách mặt đất 1m

Bóng tối ập xuống đỉnh núi. Tất cả đen như mực, trăng sao đều khuất sau mây, tầm nhìn có lẽ là zero. Người đàn ông mải miết trèo, chỉ còn vài bước nữa là tới đỉnh. Bỗng anh trượt chân và ngã xuống khoảng không bên dưới, nhanh kinh hoàng.

Không thấy gì ngoài những chấm đen ngòm, anh rơi tự do, cảm nhận cảm giác bị trái đất hút xuống.
Những hình ảnh đáng nhớ nhất của khoảng đời đã qua lướt qua tâm trí anh, cả đẹp và không, chúng như những thước phim cuộn nhanh vậy. Bỗng nhiên anh bị kéo giật lại. Sợi dây thừng thắt ngang bụng treo anh lơ lửng giữa không trung. Cảm giác sợ hãi tột cùng vì cái chết gần kề, người đàn ông không biết làm gì hơn là hét to: \\\"Chúa ơi giúp con với\\\".

Có một giọng nói bình thản vọng xuống từ thinh không:

- Con muốn ta làm gì?

- Chúa hãy cứu mạng con.

- Con có thực sự tin ta không?

- Tin, con tin ạ.

- Vậy thì hãy cắt sợi dây thừng ở thắt lưng con đi.

Một thoáng im lặng, rồi người đàn ông quyết định níu chặt lấy sợi dây, bằng tất cả sức bình sinh.

Ngày hôm sau, đội cứu hộ tìm thấy anh chết cóng. Thi thể bị treo trên một sợi thừng, đôi bàn tay cứng lạnh vẫn giữ chặt nó. Anh chỉ cách mặt đất hơn một mét.

Có bao giờ bạn nghĩ rằng những gì mình đang níu kéo thực ra lại chính là những cái cần phải rời bỏ nhất không?

                                                                                                                     sưu tầm

chuyện thứ 22

DTam Ngày gửi: 09-05-2009 Lúc 06:36

Đếm số giỏi !

Ông Việt Nam đụng phải ông người Tây, ông VN (mới biết tiếng Anh): -- I’m sorry .

 Ông tây cũng lịch sự: --I’m sorry too .

Ông VN nghe xong vội vàng: -- I’m sorry three .

Ông Tây nghe thấy lạ quá hỏi: -- What are you sorry for ?

Ông VN làm luôn:--  I’m sorry five.

Ông người tây bực mình: -- Oh ****!!! ( tiếng này tỏ sự bực mình , phát âm giống như số 6 )

Ông VN hết hồn: -- Oh seven!!!

      Trích từ Int.

chuyện thứ 23

nhomai_2002 Ngày gửi: 08-05-2009 Lúc 22:22

Những cô hoa hậu thông minh

( Lượm lặt từ các cuộc thi người đẹp hàng Me ! )

Hỏi: Giữa hòa bình và chiến tranh, em thích gì hơn ? Em chọn cách nào để hy sinh cho hòa bình thế giới ?

Trả lời: Giữa hòa bình và chiến tranh, em thích đàm phán nhất. Đàm phán được đi ô tô, được ở khách sạn, được quay ti vi và được đàm phán đi đàm phán lại nhiều lần.
Nếu phải chết cho hòa bình thế giới, em muốn chết bằng cách nhịn ăn. Cách này khi được cứu chữa kịp thời, sống lại sẽ có thân hình tuyệt đẹp.

Hỏi: Nếu đoạt vương miện, việc đầu tiên của em là gì ?

Trả lời: Việc đầu tiên là em không cử động mạnh, kẻo nó rơi mất. Sau đó em sẽ cất cẩn thận vương miện vào hộp, hộp để trong va-li, va-li bỏ trong tủ khóa lại, chìa khóa tủ em sẽ đánh hai chiếc, một chiếc em giữ, một chiếc treo trên trần nhà để không bị mất.

Hỏi: Em hãy cho biết biển khác đất liền ở chỗ nào, và tại sao nhiều người thích tắm biển ?

Trả lời: Biển khác đất liền ở rất nhiều chỗ, thưa ban giám khảo. Biển có màu xanh, trong khi đất liền có màu đủ thứ. Biển có cá là chính, còn đất liền có trâu bò là chính. Biển có thuyền, còn đất liền có xích lô. Biển còn sinh ra mực một nắng, trong khi đất liền chỉ sinh ra lẩu hải sản. Cuối cùng biển luôn có sóng tự nhiên còn đất liền muốn có sóng thì phải đào đường. Nhiều người, đặc biệt là các cô, tắm biển bởi nhiều cái lợi. Tắm biển không phải xát xà phòng. Tắm biển không bao giờ bị cúp nước giữa chừng, thú vị nữa là tắm biển không cần phòng tắm.

Hỏi: Em hãy cho biết đâu là đức tính quan trọng nhất của người phụ nữ hôm nay ?

Trả lời: Dạ thưa ban giám khảo, đức tính quan trọng nhất của người phụ nữ hôm nay là hôm nào cũng nhớ rằng mình đẹp, luôn luôn bôi đủ thứ kem dưỡng da, kem chống nắng, chống nhăn, uống đủ thứ nước trái cây và đánh răng đều cho hàm răng chắc khỏe. Người phụ nữ hôm nay cũng phải ham đọc sách, đặc biệt là khi sách đang bán giảm giá. Vừa đọc vừa đánh dấu những chỗ không hiểu để sau này khi đi thi trò chơi truyền hình thì tránh những câu hỏi đó.

Người phụ nữ cũng cần quan tâm tới nội trợ, biết các món ăn làm sẵn bán ở siêu thị có hạn sử dụng bao nhiêu ngày để ăn vào không đau bụng, hoặc nếu có đau cũng không đau dồn dập từng cơn.

Hỏi: Em hãy cho biết dịch cúm gà xuất phát từ đâu, và muốn đề phòng phải làm cách nào ?

Trả lời: Thưa ban giám khảo, dịch cúm gà rõ ràng xuất phát từ gà, nhưng gà xuất phát từ chuồng gà, còn chuồng gà xuất phát từ tre, tre có nguồn gốc là măng nên suy cho cùng cúm gà có nguyên nhân do măng mà ra. Do đấy, để đề phòng cúm gà ta không nên ăn canh măng, kể cả măng tây vì hiện nay gà tây cũng đã bị rồi. Nhưng cũng đừng nên hoảng sợ quá đáng bởi vi-rút cúm không tồn tại lâu, ta có thể dùng măng khô hoặc măng đóng hộp.

Tuy ban giám khảo không hỏi, em cũng xin mạnh dạn trả lời là triệu chứng của người mắc bệnh cúm gà là họ hay gáy như gà, nên ta cần tránh xa những người có tiếng kêu khác lạ.

Hỏi: Em hãy cho biết vì sao vàng lên giá và nếu em đoạt giải, em có mang tiền thưởng mua vàng hay không?

Trả lời: Trước tiên em xin gửi tới ban giám khảo và ban tổ chức lời chào trân trọng nhất. Theo em, vàng lên giá vì rau lên giá, cá lên giá, thịt heo cũng lên giá. Lý do nữa là đang có thi đấu bóng đá thế giới, quốc gia nào cũng tích trữ vàng để làm cúp nên vàng trở nên khan hiếm. Xưa nay em cũng không thích vàng vì em tin rằng mình có tấm lòng vàng. Mặc dù tấm lòng đó không thể cân được, nhưng em nặng tới 60 ký lô thì ít ra phần vàng cũng phải 5kg, chả cần lo lắng gì cả. Nếu được vương miện và được giải thưởng, em sẽ dùng tiền ấy để mua hột xoàn, phần còn lại em sẽ giúp đỡ các gia đình bán vàng đang lâm vào hoàn cảnh khó khăn. Em cũng trích một phần ba số tiền còn lại để ủng hộ người lớn thất học, các doanh nhân có hoàn cảnh đặc biệt và quỹ nhi đồng Liên hiệp quốc. Cuối cùng, em kính chúc ban giám khảo khỏe mạnh, có nhiều niềm vui trong cuộc sống và không bị tác động nhiều của giá vàng trên thị trường.


chuyện thứ 24
do oliu Ngày gửi: 15-07-2009 Lúc 08:42 |

Vợ tốt


Phải đẹp gái
Không kiêu sa
Thích ở nhà
Lo nội trợ

Không cắc cớ
Chửi chồng con
Không phấn son
Không nhiều chuyện
Không hà tiện
Không càm ràm

Phải siêng năng
Không lười biếng
Nói nhỏ tiếng
Biết chiều chồng
Giỏi nữ công
Và gia chánh.
Biết làm bánh
Nấu ăn ngon
Biết dạy con
Ứng xử tốt

Không quá dốt
Không quá khôn
Không ôm đồm
Không ủy mị
Không thiên vị
Không cầu kỳ
Không quá phì
Không quá ốm

Không dị hợm
Không chanh chua
Không se sua
Không bẻm mép
Không bép xép
Không phàn nàn.

Không có đâu
Đừng có kiếm!!!

do nguoithuhaihai Ngày gửi: 16-07-2009 Lúc 18:10 |

ó vợ  tốt thì phải có CHỒNG tốt chứ nhểy.

Và đây là nội dung mà Chị em, Con gái, Đàn bà, Nữ nhi nhà NTCM đề nghị iem đăng lên nè bác. Nam nữ bình quyền mà, iem post lên hén:

Loa loa loa loa!

Tuyển chồng chất lượng

Lương tháng không tiêu

Không được nói nhiều

Không cho cãi vợ

Phải biết đi chợ

Nấu nướng, quét nhà

Không được la cà

Rượu chè cờ bạc

Không được lười nhác

Phải tắm hàng ngày

Không được xỉn say

Không hay la cà

Và không quậy phá

Không đánh vợ con

Không béo, không lùn

 Không gầy, không ốm

 Thức khuya dậy sớm

Chìu vợ chăm con

Biết mua phấn son

Làm quà cho vợ

Mua đồ không hớ

Cao ráo, thông minh

Thấy phụ nữ xinh

Không được xí xớn

Không được cà chớn:

Gái gú, bia ôm

Râu ria bờm xờm

Phải cạo cho sạch

Nếu nhà có khách

Được phép ra oai

Nhưng không có ai

Vợ là số một!

Số một ấy là:

Số một!


chuyện thứ 25
do Phan Nguyễn Ngày gửi: 31-07-2009 Lúc 17:44

người Việt Nam dũng cảm nhất!!!!!!!!

 Một cuộc thi lòng dũng cảm giữa đại diện của 3 quốc gia gồm VN - TQ -NBản được tổ chức tại Bắc Kinh hồi giữa tháng 7 vừa qua.

- Tham gia cuộc thi, đại diện phía TQ chủ nhà biểu diễn màn võ thuật Kungfu đẹp mắt, nào là nhào lộn, lấy đầu đánh vỡ gạch, dùng mũi lao chống vào cổ họng để đẩy cả 1 chiếc xe tải... Chỉ thấy phía Nhật Bản cười khẩy.

 - Đến lượt đội tuyển NBản, mà biểu diễn lấy dao mổ bụng, máu chảy lênh láng. Mọi người trầm trồ thán phục về tinh thần võ sĩ đạo của người Nbản. Duy chỉ thấy người Việt Nam không có thái độ gì.

 - Đến lượt mình, 2 vận động viên VN trong trang phục bộ đồ cũ, nhàu nát, khệnh khạng khiêng một quả bom chưa nổ, to tướng còn sót lại từ thời chiến tranh. Mọi người thầm nghĩ: \\\"chắc lại cái trò phá bom tài tình năm nào chứ gì? cũ rích\\\". Qủa bom vừa đặt xuống, một đứa bé tay cầm chai nước Bạch Mã, tay kia cầm 1 cây cưa và thêm 5 lưỡi cưa nữa bước ra. Hai VĐV dùng cưa cưa ngang quả bom để lấy thuốc nổ, còn đứa bé thì ngồi trên quả bom để giữ cho quả bom khỏi lắc. Thỉnh thoảng cậu lại cho một ít nước vào chỗ cưa... Cả hội trường gồm CĐV, BGK, y tế...bỏ chạy tán loạn.

PS: 2 VĐV cùng cậu bé quê Quảng Trị, \\\"chơi\\\" môn \\\"thể thao\\\" này từ hồi hoà bình lập lại!


chuyện thứ 26

Theanh Ngày gửi: 31-07-2009 Lúc 22:55

Lời cảnh báo những ông chồng hay nhậu...


Dân ca Nam Mỹ

1

Đêm thứ nhất tôi về nhà muộn
Say, say, say, say thật là say…
Tôi thấy có ngựa ai đang đứng
Nơi tôi buộc ngựa hàng ngày

 

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp
- “Bà ơi bà, bà nói tôi hay
Ngựa của ai, ngựa ai buộc đấy
Nơi tôi buộc ngựa hàng ngày ?”

 

- Này ông ngốc, ông mù không thấy
Ông say, say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua là con bò sữa
Bà già vừa mới cho tôi .

 

Tôi đã đi nhiều nơi trên thế giới
Và có thể còn nhiều hơn cơ,
Nhưng bò sữa có yên cương, hàm thiếc
Quả tôi chưa thấy bao giờ !

 

2

Tối thứ hai tôi về nhà muộn
Say, say, say, say thật là say…
Tôi thấy mũ ai đang treo trước cửa
Nơi tôi treo mũ hàng ngày

 

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp
- Bà ơi bà, bà nói tôi hay
Mũ của ai đang treo trước cửa
Nơi tôi treo mũ hàng ngày ?

 

- Này ông ngốc, ông mù không thấy.
Ông say,say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua là cái xô đựng nước
Bà già vừa mới cho tôi

 

Tôi đã đi nhiều nơi trên thế giới
Và có thể còn nhiều hơn cơ
Nhưng xô nước hai bên hông có lỗ

Quả tôi chưa thấy bao giờ !

3

Tối thứ ba tôi về nhà muộn
Say, say, say, say thật là say…
Tôi thấy quần ai vắt trên lưng ghế
Nơi tôi vẫn vắt hàng ngày

 

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp
- Bà ơi bà, bà nói tôi hay
Quần của ai vắt trên lưng ghế
Nơi tôi vẫn vắt hàng ngày ?

 

- Này ông ngốc, ông mù không thấy
Ông say, say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua mớ giẻ lau bát đĩa
Bà già vừa mới cho tôi

 

Tôi đã đi nhiều nơi trên thế giới
Và có thể còn nhiều hơn cơ,
Nhưng giẻ rách có dây lưng,chìa khóa
Quả tôi chưa thấy bao giờ !

4

Tối thứ tư tôi về nhà muộn
Say, say, say, say thật là say…
Tôi thấy có đầu ai trên gối
Nơi tôi vẫn gối hàng ngày ?

 

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp
- Bà ơi bà ,bà nói tôi hay
Đầu của ai đang kê trên gối
Nơi tôi vẫn gối hàng ngày ?

 

- Này ông ngốc, ông mù không thấy
Ông say, say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua chỉ là bắp cải
Bà già vừa mới cho tôi

 

Tôi đã đi nhiều nơi trên thế giới
Và có thể còn nhiều hơn cơ
Nhưng bắp cải có râu, ria mép
Quả tôi chưa thấy bao giờ !

 

( Thái Bá Tân dịch từ nguyên bản tiếng Anh )


chuyện thứ 27

asianhelper Ngày gửi: 13-08-2009 Lúc 22:19

Bộ luật tình yêu

Bộ Luật Tình Yêu Điều 9:
\\\"Nếu ai vô tình hoặc cố tình gây thương nhớ cho người khác, để lại hậu quả làm tan nát trái tim người đó, thì phải chịu hình phạt chung sống trọn đời với người đó\\\".
Tại điểm Dê, khoản 35 điều này nói rõ: Yêu là không hối tiếc - Có lỗ tai mà như điếc. Yêu phải biết cương quyết - Nồng nàn và kịch liệt. Yêu là phải chịu thiệt - Xài tiền không được tiếc. Yêu cho tới sức tàn lực kiệt - Cho tới khi tứ chi bại liệt. Miễn cãi Đồng ý nhất trí cả hai tay luôn. Đúng.

(Sưu tầm)

chuyện thứ 28

sunrise Ngày gửi: 05-10-2009 Lúc 23:13

 Cô dâu mới !

Khách khứa ra về hết, trong buồng chỉ còn đôi vợ chồng trẻ. Cùng nhau uống ly rượu hợp cẩn, nhìn nhau say đắm, chú rể hăng hái giục: \\\"Thôi, ta vào việc đi em!\\\".

Cô dâu bẽn lẽn: \\\"Vội thế. Còn sớm mà anh!\\\" .

Chú rể nôn nóng: \\\"Sớm gì nữa, 10h rồi đấy\\\".

Cô dâu lại bẽn lẽn: \\\"Nhỡ ai gọi cửa thì phiền\\\".

Chú rể càng nôn nóng: \\\"Không ai quấy rầy chúng mình nữa đâu. Thôi, nhanh lên em! Anh chịu không nổi rồi\\\".

Cô dâu rụt rè: \\\"... Thế anh tắt đèn đi vậy. Xấu hổ lắm\\\".

Chú rể trố mắt: \\\"Sao lại phải tắt đèn? Tắt đèn thì làm sao... đếm tiền được?\\\".

Máu trên vai anh, là của em đấy........

Tốt nhất là từ nay chúng ta ko nên gặp nhau nữa .
_Anh nói gì thế ?
_Chia tay đi ..
_Huy !
_Cô đừng gọi tên tôi như thế... mọi chuyện kết thúc rồi
_Tại sao ?
_Cô nghĩ là tại sao ..
_Em ko làm gì cả, em thật sự ko làm gì cả .. anh ..
_Thế còn chuyện cô ngủ với thằng bạn tôi cũng ko là gì cả đúng ko ?
_Huy, em ...em
_Cô hiểu rồi chứ .. cuối cùng thì ...tôi đã yêu một con ** ...coi như tôi đã nhầm
_Em.. em .. huy à, trời ơi, em phải nói gì đây ( bàn tay cô níu chặt lấy cách tay cậu )
_Bỏ ra đi ..
Những ngón tay từ từ đc gỡ ra khỏi tay áo cậu .. cô thờ thẫn gục xuống nền đường ... những bước chân vội vã bước lên chiếc mes .. lao thẳng đi .. bỏ lại một người dưới ngọn đèn đường chói rọi và những hàng nước mắt ướt đẫm mi ..
_Cám ơn anh, em đã làm được rồi ... em đã làm anh rời xa em đc rồi .. đi đi Huy, đừng trở lại nữa .. thế giới của anh, ko thuộc về nơi em .. em xin lỗi ..
...........................
2 ngày trước :
_Tôi nghe nói bố cô đang bị ung thư gan đúng ko ?
_Sao bác biết ạ ?
_Chuyện đó ko phải việc của cô.. và bây giờ cô đang cần tiền để chữa trị cho ông ấy ?
_Vâng ..
_Cầm số tiền này và rời xa thằng con trai tôi ra .. nó đủ để cô đưa ông ấy sang nước ngoài .. sự nghiệp của thằng con trai tôi, nó còn dài lắm, .. cô hiểu chứ ?
_.........
_Sao, ít à ?
_Dạ ko, đủ rồi .. cám ơn bác , ...con trai của bác , sẽ ko còn dính líu gì đến cháu nữa (một nụ cười nở trong hai hàng nước mắt )
...............................
Chi là sinh viên năm 2 Học viện Hàng không , nhà cô rất nghèo .. cô chỉ cầu mong với những kiến thức của mình sẽ đủ để vực cả gia đình dậy khỏi sự túng thiếu ấy .. thế rồi, gặp đc Huy trong một lần tình cờ giao lưu với học viện Quan hệ Quốc Tế, Huy là một cậu quí tử có tiếng, tương lai kế thừa cả một tập đoàn lớn .. và, hai người yêu nhau .. vượt qua những rào cản của hoàn cảnh .. vượt qua những cái nhìn tù túng của người ngoaà và sự chê bai về Chi ... dù là cô rất đẹp .. nhưng cái nghèo, nó lấp đầy mắt người ta ...
Và thế, gia đình Huy biết .. vẫn cái điệu môn đăng hộ đối mà chia rẽ tình cảm lứa đôi ... Vung những đồng tiên bạc bẽo để bắt Chi phải bỏ Huy, vì bố ... Chi căn răng ôm nhục mà nhận lấy những đồng tiền ấy .. nó nhục nhã lắm .. nhưng thà cứu cha mình .. từ bỏ tình yêu của bản thân, cô chấp nhận .. vì Chi là đứa con có hiếu !!
Bố Chi được điều trị trong một bệnh viện lớn ... dù tiền viện phí đã đủ nhưng phải lo cho cuộc sống của bản thân, cô phải làm tất cả mọi việc .. và cuộc đời thật trớ trêu, cô đã đi vào cái nghề đó .. cái nghề mà trước khi bỏ cô , Huy đã gọi cô như thế .... một con ** ..
Nuốt nước ,mắt vào trong, nhận lấy đồng tiền bẩn thỉu sau cái thân xác bị hành hạ tả tơi .. những giọt mồ hôi nhuốm mùi cơ thể ... những vết máu đỏ trên nền gra giường trắng .. những bao cao su dai dẳng nỗi đau .. đời con gái .. bị vết đen bám lấy .. một đứa con gái , đã ko còn trinh trắng .. đứa con gái , trở thành đi **** vì cuộc sống quá khó khăn... Có ai đó bảo đừng bao giờ đổ thừa cho hoàn cảnh .. nhưng đừng bảo rằng, hoàn cảnh ko ép buộc con người , phải ko ???
Mặt Chi đã đủ dày để nghe những lời đàm tiếu, dẫu biết rằng nó chẳng hay ho gì .. wen với những ánh mắt nhìn mình xỉa xói, wen với những câu bâng đùa của bọn con trai thèm hàng đói dục .. Chi, ko còn biết đau nữa rồi .. có lẽ vì đã đau nhiều quá ..
Và cái tin Chi làm **, nó đến tai Huy ... phản ứng đầu tiên của cậu là ngồi im ... và bật cười, một nụ cười đầy khinh bỉ, nụ cười rẻ mạt dành cho con người rẻ mạt mà cậu nghĩ .. cậu nghĩ rằng Chi cũng là thứ con gái qua đường, chơi xong rồi ném, ném ko đc thì cho đứa khác cũng chẳng sao ... Huy hận Chi , hận cô đã làm tổn thương trái tim lần đầu biết yêu sâu đậm ..
Huy đến tìm Chi vào một đêm lạnh .. trời ko sao .. chỉ sáng bằng cái ánh đèn hắt hiu hôm cậu xua đuổi cô khỏi bàn tay ấy .. 1h sáng ... những cái đập cửa nhẹ nhàng ...Chi bước ra với chiếc váy trắng và khoác thêm áo sơ mi dài dài , mái toc xoã dài vẫn như ngày ấy, chỉ có điều hao gầy và tiều tuỵ đi nhiều ... cô sững sờ khi nhìn thấy cậu .. bàn tay run giữ lấy thanh cửa .. ánh mắt nhìn nhau ko nói lời nào .. Huy gạt tay cô ra, đi thẳng vào trong, vẫn cái ko gian nồng ấm ấy ... cậu ngồi xuống ghế, chỗ mà cậu vẫn hay ngồi đợi cô ..., đặt chiếc chìa khoá xe lên bàn , nhìn cô chốc lát :
_Anh.. anh đến có chuyện gì ..
_Tôi tưởng một người trong nghề như cô thì ko cần phải hỏi chứ .
_Tôi ko hiểu ..
_1 đêm , bao nhiêu ?
_anh nói cái gì ..
_Tôi cần cô 1 đêm đấy ..
_Xin lỗi, hôm nay tôi mệt ..
_Tưởng cô cần tiền trên hết chứ ?
_Tôi ko cần anh đến đây để sỉ vả tôi như thế, có gì thì nói thẳng ra ..
Huy đứng dậy, đi về phía cửa ... kéo tay Chi vào, đóng sầm lấy cánh cửa ấy , siết chặt hai bờ vai cô lại ... , đẩy cô xuống chiếc giường trắng ấy .. và :
_Đối với một người như cô, có cần phải nhẹ nhàng ko ..?
_Có cần hàng ko ... nếu anh sợ ... tôi bẩn ?
_.....
_Sao thế , anh muốn thì tôi phục vụ tận tình ..
4h sáng, Huy tỉnh dậy ... tung chăn bước ra khỏi giường .. với lấy chiếc áo văng trên sàn .. rút từ trong bóp, 2 tờ 100USD, quăng vào giường, như vung tiền cho một đứa ăn xin ..Chi lẳng lặng làm ngơ .. cho đến khi, nghe thấy tiếng động cơ xe ô tô chạy .. cô mở mắt , nắm lấy 2 tờ giấy ấy .. khóc thầm trong màn đêm còn cô quạnh ..
2 tuần sau, người ta rút ống thở oxi từ trong miệng bố cô ra .. người ta trùm tấm vải trắng lên người ông ấy, người ta giữ cô lại .. người ta mang bố cô đi .. khi ông ấy ko còn hơi thở .. Tiếng kêu gào trong bệnh viện ,, khóc than cho người cha ra đi quá sớm, hay khóc vì sự cố gắng của mình ko còn ý nghĩa nữa đâu .. Chi như hoàn toàn sụp đổ .. cô thấy tội cho chính mình, cho cuộc đời nhục nhã bất công. cho tình yêu đã ko còn nhịp đập.. cho cái màng trinh, nó đã rách mất rồi , cho đời con gái, ko còn lại jì trong trắng .. !!!
.................................................. .....................


_Con bé ấy nó bỏ mày chưa ?
_Bố nói cái gì ?
_Thì cái con Chi gì ấy, tao đưa tiền cho nó, bảo nó bỏ mày đi, xem ra con này cũng thích tiền nhỉ ..
_Bố nói cái gì ?
_Thằng này điếc à, đã bảo là tao đưa tiền cho nó để nó bỏ mày
.................................................. .......
_Cô ra ngay đi, tôi có chuyện cần nói ..
_Chuyện gì nữa, tôi ko còn làm nghề ấy nữa đâu, muốn gì thì đi tìm người khác .
_Ko phải chuyện ấy ..
_Chứ chuyện gì ?
_Sao.. sao em lại lừa anh ?
_Tôi lừa anh chuyện gì .. à mà quên, tất cả những việc từ trước đến giờ, anh đều coi như tôi phản bội anh mà phải ko?
_Chi, do bố anh đúng ko ?
_.....
_Do bố anh dúng ko, em nói đi ..
_Ko, do tôi, do tôi muốn vậy ..
_Anh xin lỗi mà Chi, anh đã làm tổn thương em rồi, em ra đây đi đc ko ?
_Điều cuối cùng tôi muốn nói với anh là.. từ lúc đầu, tôi đến với anh, chỉ vì tiền, tôi là đứa con gái vì tiền mà bất chấp tất cả.. ngay cả việc làm ** đấy .. anh thấy chưa .. vì thế .. tránh xa tôi ra, đối với tôi lúc này anh ko còn giá trị lợi dụng nữa, tất cả hết rồi , hiểu ko ? Anh về đi, đừng lảng vảng trước nhà tôi nữa, tôi thật sự ... ko muốn nhìn thấy anh .
_Em nói đủ chưa, ?
_Đủ rồi ..
Tít... tít .. tít ... chiếc dt vừa gập vào .. thì cánh cửa nhà Chi cũng đúng lúc mở toang ra .. nhìn theo bóng Huy khuất xa, cô chạy theo, chạy thật nhanh và ôm chầm lấy cậu ấy ... ..những lời phũ phàng đó, ko đủ để lừa dối 1 tình yêu
_1 lần thôi, lân cuối ... đừng quay lại Huy .. đừng nói gì cả .!
Những tiếng nấc, những tiếng ho sảng đau lòng .. cô vội bỏ Huy ra.. và quay nhanh mặt đi .. Huy vẫn đứng đó, một phút .. và những bước chân vô tình bắt đầu bước chậm .. khoảng cách ấy .. càng ngày càng xa. như là, ko còn bên nhau vậy
Vê đến nhà, tự nhiên Huy thấy áo mình ướt ướt ... cởi áo ra .. và .. những vết máu trên bờ vai mình .. nó đỏ thẫm .. ko có vết thương, là là những vết máu ... Và nhớ lại lúc Chi ôm cậu .. cô ấy .. ho ...
Tiếng cửa nhà đập inh ỏi mà ko có bóng người ra ... bàn chân đạp mạnh vào cửa, nó bật tung ra .. chạy đến bên giường, và Chi đã nằm đó ..bên những viên thuốc vung vãi .. và bàn tay đầm đìa máu từ khoé miệng .. ánh mắt ko còn trong trẻo, khuôn mặt ko còn tươi sáng như ngày nào ...Huy gục xuống bên cô :
_Chi à, nhìn anh nào, em làm sao thế này ..
_Huy ... em mệt quá ...
_Em lạnh wá, anh đưa em đến bệnh viện ..
_Ko kịp nữa đâu .. di căn.. ung thư gan ... của bố .. ko kịp nữa rồi .. anh ở bên em một lát thôi đc ko ?
_Anh sẽ bên em mãi mãi mà .. , đừng sợ, anh sẽ đưa em đi
_Ko .. anh này .. đêm hôm đó
_Em đừng nói nữa
_Em .. hôm đó là em tự nguyện .. anh còn yêu em chứ
_Anh .. anh vẫn yêu em từ trước đến giờ mà..
_Chắc chắn chứ ?
_Uh
_Anh à, cái áo đó, giữ nhé.. vì.. còn máu của em ..
_Chi .. em ko đc bỏ anh .. ko đc ..........Chi à ..
Một ánh sao vụt tắt trên bầu trời .. hoàng hôn chưa tỉnh giấc ... bóng em khuất xa.. để lại trên vai anh, là những vết mau chưa mờ !!


Tình huống có vấn đề

Trong giờ văn học thầy giáo đưa ra 1 câu hỏi :
Em hãy tìm một câu tục ngữ có các từ sau: làm, nên, đố, mày, không , thầy

Hoc sinh A :da. thưa thầy đó là câu \\\" Làm thầy mày không nên đố \\\" ạ.....
Thầy: ....
Hoc sinh B: dạ bạn A nói sai rồi ạ. đó là câu\\\" không mày đố thầy làm nên\\\" ạ........

 


Sunyata

  • bạn
Trả lời #5 vào: 19-04-2010 13:34:26
chuyện thứ 21
do nguoithuhaiba Ngày gửi: 08-11-2008 Lúc 18:35

cách mặt đất 1m

Bóng tối ập xuống đỉnh núi. Tất cả đen như mực, trăng sao đều khuất sau mây, tầm nhìn có lẽ là zero. Người đàn ông mải miết trèo, chỉ còn vài bước nữa là tới đỉnh. Bỗng anh trượt chân và ngã xuống khoảng không bên dưới, nhanh kinh hoàng.

Không thấy gì ngoài những chấm đen ngòm, anh rơi tự do, cảm nhận cảm giác bị trái đất hút xuống.
Những hình ảnh đáng nhớ nhất của khoảng đời đã qua lướt qua tâm trí anh, cả đẹp và không, chúng như những thước phim cuộn nhanh vậy. Bỗng nhiên anh bị kéo giật lại. Sợi dây thừng thắt ngang bụng treo anh lơ lửng giữa không trung. Cảm giác sợ hãi tột cùng vì cái chết gần kề, người đàn ông không biết làm gì hơn là hét to: \\\"Chúa ơi giúp con với\\\".

Có một giọng nói bình thản vọng xuống từ thinh không:

- Con muốn ta làm gì?

- Chúa hãy cứu mạng con.

- Con có thực sự tin ta không?

- Tin, con tin ạ.

- Vậy thì hãy cắt sợi dây thừng ở thắt lưng con đi.

Một thoáng im lặng, rồi người đàn ông quyết định níu chặt lấy sợi dây, bằng tất cả sức bình sinh.

Ngày hôm sau, đội cứu hộ tìm thấy anh chết cóng. Thi thể bị treo trên một sợi thừng, đôi bàn tay cứng lạnh vẫn giữ chặt nó. Anh chỉ cách mặt đất hơn một mét.

Có bao giờ bạn nghĩ rằng những gì mình đang níu kéo thực ra lại chính là những cái cần phải rời bỏ nhất không?

                                                                                                                     sưu tầm

chuyện thứ 22

DTam Ngày gửi: 09-05-2009 Lúc 06:36

Đếm số giỏi !

Ông Việt Nam đụng phải ông người Tây, ông VN (mới biết tiếng Anh): -- I’m sorry .

 Ông tây cũng lịch sự: --I’m sorry too .

Ông VN nghe xong vội vàng: -- I’m sorry three .

Ông Tây nghe thấy lạ quá hỏi: -- What are you sorry for ?

Ông VN làm luôn:--  I’m sorry five.

Ông người tây bực mình: -- Oh ****!!! ( tiếng này tỏ sự bực mình , phát âm giống như số 6 )

Ông VN hết hồn: -- Oh seven!!!

      Trích từ Int.

chuyện thứ 23

nhomai_2002 Ngày gửi: 08-05-2009 Lúc 22:22

Những cô hoa hậu thông minh

( Lượm lặt từ các cuộc thi người đẹp hàng Me ! )

Hỏi: Giữa hòa bình và chiến tranh, em thích gì hơn ? Em chọn cách nào để hy sinh cho hòa bình thế giới ?

Trả lời: Giữa hòa bình và chiến tranh, em thích đàm phán nhất. Đàm phán được đi ô tô, được ở khách sạn, được quay ti vi và được đàm phán đi đàm phán lại nhiều lần.
Nếu phải chết cho hòa bình thế giới, em muốn chết bằng cách nhịn ăn. Cách này khi được cứu chữa kịp thời, sống lại sẽ có thân hình tuyệt đẹp.

Hỏi: Nếu đoạt vương miện, việc đầu tiên của em là gì ?

Trả lời: Việc đầu tiên là em không cử động mạnh, kẻo nó rơi mất. Sau đó em sẽ cất cẩn thận vương miện vào hộp, hộp để trong va-li, va-li bỏ trong tủ khóa lại, chìa khóa tủ em sẽ đánh hai chiếc, một chiếc em giữ, một chiếc treo trên trần nhà để không bị mất.

Hỏi: Em hãy cho biết biển khác đất liền ở chỗ nào, và tại sao nhiều người thích tắm biển ?

Trả lời: Biển khác đất liền ở rất nhiều chỗ, thưa ban giám khảo. Biển có màu xanh, trong khi đất liền có màu đủ thứ. Biển có cá là chính, còn đất liền có trâu bò là chính. Biển có thuyền, còn đất liền có xích lô. Biển còn sinh ra mực một nắng, trong khi đất liền chỉ sinh ra lẩu hải sản. Cuối cùng biển luôn có sóng tự nhiên còn đất liền muốn có sóng thì phải đào đường. Nhiều người, đặc biệt là các cô, tắm biển bởi nhiều cái lợi. Tắm biển không phải xát xà phòng. Tắm biển không bao giờ bị cúp nước giữa chừng, thú vị nữa là tắm biển không cần phòng tắm.

Hỏi: Em hãy cho biết đâu là đức tính quan trọng nhất của người phụ nữ hôm nay ?

Trả lời: Dạ thưa ban giám khảo, đức tính quan trọng nhất của người phụ nữ hôm nay là hôm nào cũng nhớ rằng mình đẹp, luôn luôn bôi đủ thứ kem dưỡng da, kem chống nắng, chống nhăn, uống đủ thứ nước trái cây và đánh răng đều cho hàm răng chắc khỏe. Người phụ nữ hôm nay cũng phải ham đọc sách, đặc biệt là khi sách đang bán giảm giá. Vừa đọc vừa đánh dấu những chỗ không hiểu để sau này khi đi thi trò chơi truyền hình thì tránh những câu hỏi đó.

Người phụ nữ cũng cần quan tâm tới nội trợ, biết các món ăn làm sẵn bán ở siêu thị có hạn sử dụng bao nhiêu ngày để ăn vào không đau bụng, hoặc nếu có đau cũng không đau dồn dập từng cơn.

Hỏi: Em hãy cho biết dịch cúm gà xuất phát từ đâu, và muốn đề phòng phải làm cách nào ?

Trả lời: Thưa ban giám khảo, dịch cúm gà rõ ràng xuất phát từ gà, nhưng gà xuất phát từ chuồng gà, còn chuồng gà xuất phát từ tre, tre có nguồn gốc là măng nên suy cho cùng cúm gà có nguyên nhân do măng mà ra. Do đấy, để đề phòng cúm gà ta không nên ăn canh măng, kể cả măng tây vì hiện nay gà tây cũng đã bị rồi. Nhưng cũng đừng nên hoảng sợ quá đáng bởi vi-rút cúm không tồn tại lâu, ta có thể dùng măng khô hoặc măng đóng hộp.

Tuy ban giám khảo không hỏi, em cũng xin mạnh dạn trả lời là triệu chứng của người mắc bệnh cúm gà là họ hay gáy như gà, nên ta cần tránh xa những người có tiếng kêu khác lạ.

Hỏi: Em hãy cho biết vì sao vàng lên giá và nếu em đoạt giải, em có mang tiền thưởng mua vàng hay không?

Trả lời: Trước tiên em xin gửi tới ban giám khảo và ban tổ chức lời chào trân trọng nhất. Theo em, vàng lên giá vì rau lên giá, cá lên giá, thịt heo cũng lên giá. Lý do nữa là đang có thi đấu bóng đá thế giới, quốc gia nào cũng tích trữ vàng để làm cúp nên vàng trở nên khan hiếm. Xưa nay em cũng không thích vàng vì em tin rằng mình có tấm lòng vàng. Mặc dù tấm lòng đó không thể cân được, nhưng em nặng tới 60 ký lô thì ít ra phần vàng cũng phải 5kg, chả cần lo lắng gì cả. Nếu được vương miện và được giải thưởng, em sẽ dùng tiền ấy để mua hột xoàn, phần còn lại em sẽ giúp đỡ các gia đình bán vàng đang lâm vào hoàn cảnh khó khăn. Em cũng trích một phần ba số tiền còn lại để ủng hộ người lớn thất học, các doanh nhân có hoàn cảnh đặc biệt và quỹ nhi đồng Liên hiệp quốc. Cuối cùng, em kính chúc ban giám khảo khỏe mạnh, có nhiều niềm vui trong cuộc sống và không bị tác động nhiều của giá vàng trên thị trường.


chuyện thứ 24
do oliu Ngày gửi: 15-07-2009 Lúc 08:42 |

Vợ tốt


Phải đẹp gái
Không kiêu sa
Thích ở nhà
Lo nội trợ

Không cắc cớ
Chửi chồng con
Không phấn son
Không nhiều chuyện
Không hà tiện
Không càm ràm

Phải siêng năng
Không lười biếng
Nói nhỏ tiếng
Biết chiều chồng
Giỏi nữ công
Và gia chánh.
Biết làm bánh
Nấu ăn ngon
Biết dạy con
Ứng xử tốt

Không quá dốt
Không quá khôn
Không ôm đồm
Không ủy mị
Không thiên vị
Không cầu kỳ
Không quá phì
Không quá ốm

Không dị hợm
Không chanh chua
Không se sua
Không bẻm mép
Không bép xép
Không phàn nàn.

Không có đâu
Đừng có kiếm!!!

do nguoithuhaihai Ngày gửi: 16-07-2009 Lúc 18:10 |

ó vợ  tốt thì phải có CHỒNG tốt chứ nhểy.

Và đây là nội dung mà Chị em, Con gái, Đàn bà, Nữ nhi nhà NTCM đề nghị iem đăng lên nè bác. Nam nữ bình quyền mà, iem post lên hén:

Loa loa loa loa!

Tuyển chồng chất lượng

Lương tháng không tiêu

Không được nói nhiều

Không cho cãi vợ

Phải biết đi chợ

Nấu nướng, quét nhà

Không được la cà

Rượu chè cờ bạc

Không được lười nhác

Phải tắm hàng ngày

Không được xỉn say

Không hay la cà

Và không quậy phá

Không đánh vợ con

Không béo, không lùn

 Không gầy, không ốm

 Thức khuya dậy sớm

Chìu vợ chăm con

Biết mua phấn son

Làm quà cho vợ

Mua đồ không hớ

Cao ráo, thông minh

Thấy phụ nữ xinh

Không được xí xớn

Không được cà chớn:

Gái gú, bia ôm

Râu ria bờm xờm

Phải cạo cho sạch

Nếu nhà có khách

Được phép ra oai

Nhưng không có ai

Vợ là số một!

Số một ấy là:

Số một!


chuyện thứ 25
do Phan Nguyễn Ngày gửi: 31-07-2009 Lúc 17:44

người Việt Nam dũng cảm nhất!!!!!!!!

 Một cuộc thi lòng dũng cảm giữa đại diện của 3 quốc gia gồm VN - TQ -NBản được tổ chức tại Bắc Kinh hồi giữa tháng 7 vừa qua.

- Tham gia cuộc thi, đại diện phía TQ chủ nhà biểu diễn màn võ thuật Kungfu đẹp mắt, nào là nhào lộn, lấy đầu đánh vỡ gạch, dùng mũi lao chống vào cổ họng để đẩy cả 1 chiếc xe tải... Chỉ thấy phía Nhật Bản cười khẩy.

 - Đến lượt đội tuyển NBản, mà biểu diễn lấy dao mổ bụng, máu chảy lênh láng. Mọi người trầm trồ thán phục về tinh thần võ sĩ đạo của người Nbản. Duy chỉ thấy người Việt Nam không có thái độ gì.

 - Đến lượt mình, 2 vận động viên VN trong trang phục bộ đồ cũ, nhàu nát, khệnh khạng khiêng một quả bom chưa nổ, to tướng còn sót lại từ thời chiến tranh. Mọi người thầm nghĩ: \\\"chắc lại cái trò phá bom tài tình năm nào chứ gì? cũ rích\\\". Qủa bom vừa đặt xuống, một đứa bé tay cầm chai nước Bạch Mã, tay kia cầm 1 cây cưa và thêm 5 lưỡi cưa nữa bước ra. Hai VĐV dùng cưa cưa ngang quả bom để lấy thuốc nổ, còn đứa bé thì ngồi trên quả bom để giữ cho quả bom khỏi lắc. Thỉnh thoảng cậu lại cho một ít nước vào chỗ cưa... Cả hội trường gồm CĐV, BGK, y tế...bỏ chạy tán loạn.

PS: 2 VĐV cùng cậu bé quê Quảng Trị, \\\"chơi\\\" môn \\\"thể thao\\\" này từ hồi hoà bình lập lại!


chuyện thứ 26

Theanh Ngày gửi: 31-07-2009 Lúc 22:55

Lời cảnh báo những ông chồng hay nhậu...


Dân ca Nam Mỹ

1

Đêm thứ nhất tôi về nhà muộn
Say, say, say, say thật là say…
Tôi thấy có ngựa ai đang đứng
Nơi tôi buộc ngựa hàng ngày

 

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp
- “Bà ơi bà, bà nói tôi hay
Ngựa của ai, ngựa ai buộc đấy
Nơi tôi buộc ngựa hàng ngày ?”

 

- Này ông ngốc, ông mù không thấy
Ông say, say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua là con bò sữa
Bà già vừa mới cho tôi .

 

Tôi đã đi nhiều nơi trên thế giới
Và có thể còn nhiều hơn cơ,
Nhưng bò sữa có yên cương, hàm thiếc
Quả tôi chưa thấy bao giờ !

 

2

Tối thứ hai tôi về nhà muộn
Say, say, say, say thật là say…
Tôi thấy mũ ai đang treo trước cửa
Nơi tôi treo mũ hàng ngày

 

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp
- Bà ơi bà, bà nói tôi hay
Mũ của ai đang treo trước cửa
Nơi tôi treo mũ hàng ngày ?

 

- Này ông ngốc, ông mù không thấy.
Ông say,say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua là cái xô đựng nước
Bà già vừa mới cho tôi

 

Tôi đã đi nhiều nơi trên thế giới
Và có thể còn nhiều hơn cơ
Nhưng xô nước hai bên hông có lỗ

Quả tôi chưa thấy bao giờ !

3

Tối thứ ba tôi về nhà muộn
Say, say, say, say thật là say…
Tôi thấy quần ai vắt trên lưng ghế
Nơi tôi vẫn vắt hàng ngày

 

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp
- Bà ơi bà, bà nói tôi hay
Quần của ai vắt trên lưng ghế
Nơi tôi vẫn vắt hàng ngày ?

 

- Này ông ngốc, ông mù không thấy
Ông say, say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua mớ giẻ lau bát đĩa
Bà già vừa mới cho tôi

 

Tôi đã đi nhiều nơi trên thế giới
Và có thể còn nhiều hơn cơ,
Nhưng giẻ rách có dây lưng,chìa khóa
Quả tôi chưa thấy bao giờ !

4

Tối thứ tư tôi về nhà muộn
Say, say, say, say thật là say…
Tôi thấy có đầu ai trên gối
Nơi tôi vẫn gối hàng ngày ?

 

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp
- Bà ơi bà ,bà nói tôi hay
Đầu của ai đang kê trên gối
Nơi tôi vẫn gối hàng ngày ?

 

- Này ông ngốc, ông mù không thấy
Ông say, say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua chỉ là bắp cải
Bà già vừa mới cho tôi

 

Tôi đã đi nhiều nơi trên thế giới
Và có thể còn nhiều hơn cơ
Nhưng bắp cải có râu, ria mép
Quả tôi chưa thấy bao giờ !

 

( Thái Bá Tân dịch từ nguyên bản tiếng Anh )


chuyện thứ 27

asianhelper Ngày gửi: 13-08-2009 Lúc 22:19

Bộ luật tình yêu

Bộ Luật Tình Yêu Điều 9:
\\\"Nếu ai vô tình hoặc cố tình gây thương nhớ cho người khác, để lại hậu quả làm tan nát trái tim người đó, thì phải chịu hình phạt chung sống trọn đời với người đó\\\".
Tại điểm Dê, khoản 35 điều này nói rõ: Yêu là không hối tiếc - Có lỗ tai mà như điếc. Yêu phải biết cương quyết - Nồng nàn và kịch liệt. Yêu là phải chịu thiệt - Xài tiền không được tiếc. Yêu cho tới sức tàn lực kiệt - Cho tới khi tứ chi bại liệt. Miễn cãi Đồng ý nhất trí cả hai tay luôn. Đúng.

(Sưu tầm)

chuyện thứ 28

sunrise Ngày gửi: 05-10-2009 Lúc 23:13

 Cô dâu mới !

Khách khứa ra về hết, trong buồng chỉ còn đôi vợ chồng trẻ. Cùng nhau uống ly rượu hợp cẩn, nhìn nhau say đắm, chú rể hăng hái giục: \\\"Thôi, ta vào việc đi em!\\\".

Cô dâu bẽn lẽn: \\\"Vội thế. Còn sớm mà anh!\\\" .

Chú rể nôn nóng: \\\"Sớm gì nữa, 10h rồi đấy\\\".

Cô dâu lại bẽn lẽn: \\\"Nhỡ ai gọi cửa thì phiền\\\".

Chú rể càng nôn nóng: \\\"Không ai quấy rầy chúng mình nữa đâu. Thôi, nhanh lên em! Anh chịu không nổi rồi\\\".

Cô dâu rụt rè: \\\"... Thế anh tắt đèn đi vậy. Xấu hổ lắm\\\".

Chú rể trố mắt: \\\"Sao lại phải tắt đèn? Tắt đèn thì làm sao... đếm tiền được?\\\".

Máu trên vai anh, là của em đấy........

Tốt nhất là từ nay chúng ta ko nên gặp nhau nữa .
_Anh nói gì thế ?
_Chia tay đi ..
_Huy !
_Cô đừng gọi tên tôi như thế... mọi chuyện kết thúc rồi
_Tại sao ?
_Cô nghĩ là tại sao ..
_Em ko làm gì cả, em thật sự ko làm gì cả .. anh ..
_Thế còn chuyện cô ngủ với thằng bạn tôi cũng ko là gì cả đúng ko ?
_Huy, em ...em
_Cô hiểu rồi chứ .. cuối cùng thì ...tôi đã yêu một con ** ...coi như tôi đã nhầm
_Em.. em .. huy à, trời ơi, em phải nói gì đây ( bàn tay cô níu chặt lấy cách tay cậu )
_Bỏ ra đi ..
Những ngón tay từ từ đc gỡ ra khỏi tay áo cậu .. cô thờ thẫn gục xuống nền đường ... những bước chân vội vã bước lên chiếc mes .. lao thẳng đi .. bỏ lại một người dưới ngọn đèn đường chói rọi và những hàng nước mắt ướt đẫm mi ..
_Cám ơn anh, em đã làm được rồi ... em đã làm anh rời xa em đc rồi .. đi đi Huy, đừng trở lại nữa .. thế giới của anh, ko thuộc về nơi em .. em xin lỗi ..
...........................
2 ngày trước :
_Tôi nghe nói bố cô đang bị ung thư gan đúng ko ?
_Sao bác biết ạ ?
_Chuyện đó ko phải việc của cô.. và bây giờ cô đang cần tiền để chữa trị cho ông ấy ?
_Vâng ..
_Cầm số tiền này và rời xa thằng con trai tôi ra .. nó đủ để cô đưa ông ấy sang nước ngoài .. sự nghiệp của thằng con trai tôi, nó còn dài lắm, .. cô hiểu chứ ?
_.........
_Sao, ít à ?
_Dạ ko, đủ rồi .. cám ơn bác , ...con trai của bác , sẽ ko còn dính líu gì đến cháu nữa (một nụ cười nở trong hai hàng nước mắt )
...............................
Chi là sinh viên năm 2 Học viện Hàng không , nhà cô rất nghèo .. cô chỉ cầu mong với những kiến thức của mình sẽ đủ để vực cả gia đình dậy khỏi sự túng thiếu ấy .. thế rồi, gặp đc Huy trong một lần tình cờ giao lưu với học viện Quan hệ Quốc Tế, Huy là một cậu quí tử có tiếng, tương lai kế thừa cả một tập đoàn lớn .. và, hai người yêu nhau .. vượt qua những rào cản của hoàn cảnh .. vượt qua những cái nhìn tù túng của người ngoaà và sự chê bai về Chi ... dù là cô rất đẹp .. nhưng cái nghèo, nó lấp đầy mắt người ta ...
Và thế, gia đình Huy biết .. vẫn cái điệu môn đăng hộ đối mà chia rẽ tình cảm lứa đôi ... Vung những đồng tiên bạc bẽo để bắt Chi phải bỏ Huy, vì bố ... Chi căn răng ôm nhục mà nhận lấy những đồng tiền ấy .. nó nhục nhã lắm .. nhưng thà cứu cha mình .. từ bỏ tình yêu của bản thân, cô chấp nhận .. vì Chi là đứa con có hiếu !!
Bố Chi được điều trị trong một bệnh viện lớn ... dù tiền viện phí đã đủ nhưng phải lo cho cuộc sống của bản thân, cô phải làm tất cả mọi việc .. và cuộc đời thật trớ trêu, cô đã đi vào cái nghề đó .. cái nghề mà trước khi bỏ cô , Huy đã gọi cô như thế .... một con ** ..
Nuốt nước ,mắt vào trong, nhận lấy đồng tiền bẩn thỉu sau cái thân xác bị hành hạ tả tơi .. những giọt mồ hôi nhuốm mùi cơ thể ... những vết máu đỏ trên nền gra giường trắng .. những bao cao su dai dẳng nỗi đau .. đời con gái .. bị vết đen bám lấy .. một đứa con gái , đã ko còn trinh trắng .. đứa con gái , trở thành đi **** vì cuộc sống quá khó khăn... Có ai đó bảo đừng bao giờ đổ thừa cho hoàn cảnh .. nhưng đừng bảo rằng, hoàn cảnh ko ép buộc con người , phải ko ???
Mặt Chi đã đủ dày để nghe những lời đàm tiếu, dẫu biết rằng nó chẳng hay ho gì .. wen với những ánh mắt nhìn mình xỉa xói, wen với những câu bâng đùa của bọn con trai thèm hàng đói dục .. Chi, ko còn biết đau nữa rồi .. có lẽ vì đã đau nhiều quá ..
Và cái tin Chi làm **, nó đến tai Huy ... phản ứng đầu tiên của cậu là ngồi im ... và bật cười, một nụ cười đầy khinh bỉ, nụ cười rẻ mạt dành cho con người rẻ mạt mà cậu nghĩ .. cậu nghĩ rằng Chi cũng là thứ con gái qua đường, chơi xong rồi ném, ném ko đc thì cho đứa khác cũng chẳng sao ... Huy hận Chi , hận cô đã làm tổn thương trái tim lần đầu biết yêu sâu đậm ..
Huy đến tìm Chi vào một đêm lạnh .. trời ko sao .. chỉ sáng bằng cái ánh đèn hắt hiu hôm cậu xua đuổi cô khỏi bàn tay ấy .. 1h sáng ... những cái đập cửa nhẹ nhàng ...Chi bước ra với chiếc váy trắng và khoác thêm áo sơ mi dài dài , mái toc xoã dài vẫn như ngày ấy, chỉ có điều hao gầy và tiều tuỵ đi nhiều ... cô sững sờ khi nhìn thấy cậu .. bàn tay run giữ lấy thanh cửa .. ánh mắt nhìn nhau ko nói lời nào .. Huy gạt tay cô ra, đi thẳng vào trong, vẫn cái ko gian nồng ấm ấy ... cậu ngồi xuống ghế, chỗ mà cậu vẫn hay ngồi đợi cô ..., đặt chiếc chìa khoá xe lên bàn , nhìn cô chốc lát :
_Anh.. anh đến có chuyện gì ..
_Tôi tưởng một người trong nghề như cô thì ko cần phải hỏi chứ .
_Tôi ko hiểu ..
_1 đêm , bao nhiêu ?
_anh nói cái gì ..
_Tôi cần cô 1 đêm đấy ..
_Xin lỗi, hôm nay tôi mệt ..
_Tưởng cô cần tiền trên hết chứ ?
_Tôi ko cần anh đến đây để sỉ vả tôi như thế, có gì thì nói thẳng ra ..
Huy đứng dậy, đi về phía cửa ... kéo tay Chi vào, đóng sầm lấy cánh cửa ấy , siết chặt hai bờ vai cô lại ... , đẩy cô xuống chiếc giường trắng ấy .. và :
_Đối với một người như cô, có cần phải nhẹ nhàng ko ..?
_Có cần hàng ko ... nếu anh sợ ... tôi bẩn ?
_.....
_Sao thế , anh muốn thì tôi phục vụ tận tình ..
4h sáng, Huy tỉnh dậy ... tung chăn bước ra khỏi giường .. với lấy chiếc áo văng trên sàn .. rút từ trong bóp, 2 tờ 100USD, quăng vào giường, như vung tiền cho một đứa ăn xin ..Chi lẳng lặng làm ngơ .. cho đến khi, nghe thấy tiếng động cơ xe ô tô chạy .. cô mở mắt , nắm lấy 2 tờ giấy ấy .. khóc thầm trong màn đêm còn cô quạnh ..
2 tuần sau, người ta rút ống thở oxi từ trong miệng bố cô ra .. người ta trùm tấm vải trắng lên người ông ấy, người ta giữ cô lại .. người ta mang bố cô đi .. khi ông ấy ko còn hơi thở .. Tiếng kêu gào trong bệnh viện ,, khóc than cho người cha ra đi quá sớm, hay khóc vì sự cố gắng của mình ko còn ý nghĩa nữa đâu .. Chi như hoàn toàn sụp đổ .. cô thấy tội cho chính mình, cho cuộc đời nhục nhã bất công. cho tình yêu đã ko còn nhịp đập.. cho cái màng trinh, nó đã rách mất rồi , cho đời con gái, ko còn lại jì trong trắng .. !!!
.................................................. .....................


_Con bé ấy nó bỏ mày chưa ?
_Bố nói cái gì ?
_Thì cái con Chi gì ấy, tao đưa tiền cho nó, bảo nó bỏ mày đi, xem ra con này cũng thích tiền nhỉ ..
_Bố nói cái gì ?
_Thằng này điếc à, đã bảo là tao đưa tiền cho nó để nó bỏ mày
.................................................. .......
_Cô ra ngay đi, tôi có chuyện cần nói ..
_Chuyện gì nữa, tôi ko còn làm nghề ấy nữa đâu, muốn gì thì đi tìm người khác .
_Ko phải chuyện ấy ..
_Chứ chuyện gì ?
_Sao.. sao em lại lừa anh ?
_Tôi lừa anh chuyện gì .. à mà quên, tất cả những việc từ trước đến giờ, anh đều coi như tôi phản bội anh mà phải ko?
_Chi, do bố anh đúng ko ?
_.....
_Do bố anh dúng ko, em nói đi ..
_Ko, do tôi, do tôi muốn vậy ..
_Anh xin lỗi mà Chi, anh đã làm tổn thương em rồi, em ra đây đi đc ko ?
_Điều cuối cùng tôi muốn nói với anh là.. từ lúc đầu, tôi đến với anh, chỉ vì tiền, tôi là đứa con gái vì tiền mà bất chấp tất cả.. ngay cả việc làm ** đấy .. anh thấy chưa .. vì thế .. tránh xa tôi ra, đối với tôi lúc này anh ko còn giá trị lợi dụng nữa, tất cả hết rồi , hiểu ko ? Anh về đi, đừng lảng vảng trước nhà tôi nữa, tôi thật sự ... ko muốn nhìn thấy anh .
_Em nói đủ chưa, ?
_Đủ rồi ..
Tít... tít .. tít ... chiếc dt vừa gập vào .. thì cánh cửa nhà Chi cũng đúng lúc mở toang ra .. nhìn theo bóng Huy khuất xa, cô chạy theo, chạy thật nhanh và ôm chầm lấy cậu ấy ... ..những lời phũ phàng đó, ko đủ để lừa dối 1 tình yêu
_1 lần thôi, lân cuối ... đừng quay lại Huy .. đừng nói gì cả .!
Những tiếng nấc, những tiếng ho sảng đau lòng .. cô vội bỏ Huy ra.. và quay nhanh mặt đi .. Huy vẫn đứng đó, một phút .. và những bước chân vô tình bắt đầu bước chậm .. khoảng cách ấy .. càng ngày càng xa. như là, ko còn bên nhau vậy
Vê đến nhà, tự nhiên Huy thấy áo mình ướt ướt ... cởi áo ra .. và .. những vết máu trên bờ vai mình .. nó đỏ thẫm .. ko có vết thương, là là những vết máu ... Và nhớ lại lúc Chi ôm cậu .. cô ấy .. ho ...
Tiếng cửa nhà đập inh ỏi mà ko có bóng người ra ... bàn chân đạp mạnh vào cửa, nó bật tung ra .. chạy đến bên giường, và Chi đã nằm đó ..bên những viên thuốc vung vãi .. và bàn tay đầm đìa máu từ khoé miệng .. ánh mắt ko còn trong trẻo, khuôn mặt ko còn tươi sáng như ngày nào ...Huy gục xuống bên cô :
_Chi à, nhìn anh nào, em làm sao thế này ..
_Huy ... em mệt quá ...
_Em lạnh wá, anh đưa em đến bệnh viện ..
_Ko kịp nữa đâu .. di căn.. ung thư gan ... của bố .. ko kịp nữa rồi .. anh ở bên em một lát thôi đc ko ?
_Anh sẽ bên em mãi mãi mà .. , đừng sợ, anh sẽ đưa em đi
_Ko .. anh này .. đêm hôm đó
_Em đừng nói nữa
_Em .. hôm đó là em tự nguyện .. anh còn yêu em chứ
_Anh .. anh vẫn yêu em từ trước đến giờ mà..
_Chắc chắn chứ ?
_Uh
_Anh à, cái áo đó, giữ nhé.. vì.. còn máu của em ..
_Chi .. em ko đc bỏ anh .. ko đc ..........Chi à ..
Một ánh sao vụt tắt trên bầu trời .. hoàng hôn chưa tỉnh giấc ... bóng em khuất xa.. để lại trên vai anh, là những vết mau chưa mờ !!


Tình huống có vấn đề

Trong giờ văn học thầy giáo đưa ra 1 câu hỏi :
Em hãy tìm một câu tục ngữ có các từ sau: làm, nên, đố, mày, không , thầy

Hoc sinh A :da. thưa thầy đó là câu \\\" Làm thầy mày không nên đố \\\" ạ.....
Thầy: ....
Hoc sinh B: dạ bạn A nói sai rồi ạ. đó là câu\\\" không mày đố thầy làm nên\\\" ạ........

 


Sunyata

  • bạn
Trả lời #4 vào: 19-04-2010 12:59:36
chuyện thứ 16
do p.dung Ngày gửi: 21-10-2008 Lúc 10:50

Chuỗi chuyện về Tí

-Rột...rột...(tiếng động lạ...)

-Cót két...cót két...(gì vậy ta??)

-B...U...M....bum(đánh lộn rồi đây??)

-Tét...tét...tét để xem mày còn cứng đến cỡ nào(tát gì kinh thế????)

-Á...ngon xem đây trầm...trầm...(????)

-Tao cho mày tiêu luôn.......binh...binh...(chết thằng nhỏ mất còn gì???)

-Tí àh con mang cái ti vi sang Bác Hanh sửa giúp mẹ con nhé

-Dạ...nhanh chân chuồn ngõ sau...để lại cái tivi đã tanh bành

                                   #######################

-Là..lá..la ...la...là....là...lá...la..la cháu lên ba cháu la cô giáo,cô cháu cáu vì cháu la suốt ngày là..lá..la..la

-Tí làm bài tập làm văn nhanh đem bố xem

-Dạ....hí hoáy....hí hoáy.... viết.....

-30 phút sau : xong chưa con?

-Chờ con chút vẫn hí hoáy...hí hoáy viết say sưa.

-1tiếng sau:bố vào xem nhé

Im lặng như tờ....bố rón rén vào kiểm tra...gì đây

Ngày..tháng...năm,bố em là người_Tí làm bài tập làm văn nhanh đem bố xem,thân hơi tròn như cây chuối già sau nhà em,nhưng hình như bố em ú hơn cây chuối,à em nhớ hôm trước khi bố em đánh em...chẹp..chẹp em buồn ngủ quá_,tóc bố em màu muối tiêu,mắt bố long lanh y như hai hòn bi em hay bắn cùng lũ bạn,đặc biệt hai tay bố em to như hai cột nhà và thường hay kéo em lên đánh mỗi khi em lì.Em thấy đôi chân bố em y như hai cái cuốc ông em thường cuốc đất_khò..khò...khò

chuyện thứ 17
do P.dung Ngày gửi: 30-10-2008 Lúc 19:17

THƯ GỬI CHỒNG

Em người vợ đảm đang và vô vàn yêu quý của anh. Vốn dĩ đảm đang nên em nào dám để chồng yêu quý của em làm việc nặng nhọc, anh xem quần áo vất lung tung trong nhà em giúp anh lụm gọn lại anh chỉ việc đem giặt và phơi lên thế là xong, vậy mà anh nói em lười biếng. Nếu em lười biếng thì em không dọn cơm cho anh ăn mỗi chiều sau đó còn dọn xuống thau tuy rằng em không rửa. Anh cũng biết em khổ cực lắm mới dưỡng được bàn tay khô như \\\"da rắn\\\" của mình \\\"mịn màng như da em bé\\\" tất nhiên bằng tiền lương của anh, thì sao em dám cầm cây lau nhà thô ráp ấy mà lau nhà cơ chứ anh yêu ?

Anh có nhớ tháng trước anh bệnh, bảo thèm ăn bát cháo hành? Thử nhớ lại xem ai là người đã lặn lội ra tận đầu hẻm không sợ khói bụi xe phá hủy nhan sắc mặn mà này mua về cho anh. Lại còn trách em đoảng, tại lúc ấy anh thèm cháo chứ anh thèm trứng chần mì gói là em nấu cho anh liền_cái khỏan này em giỏi nhất anh chả nói thế còn gì.

Anh cứ hay ca cẩm việc em tiêu xài hoan phí, tiền lương đưa về hết vèo vèo (chưa kể lậu...), em xài tiền như nước. Thế em hỏi anh em làm đẹp là để cho ai_chả lẻ cho cha hàng xóm ngắm, tất nhiên là để chồng yêu quý của em ngắm rồi. Quần áo, em nào muốn sắm sửa chi nhiều, chỉ vì mấy cái tủ bố mẹ anh cho lúc mình lấy nhau còn rộng quá, em mua đồ treo vào nhìn cho đỡ trống, anh chẳng hiểu chẳng thương cho nỗi khổ tâm của em gì hết.

Về việc anh trách em mê máy tính hơn mê anh. Anh đã trách lầm em rồi. Em lên mạng là để dao du học hỏi cái hay cái đẹp, điển hình ông Tú may đồ đầu hẻm nhà mình đắt khách là nhờ em đã tư vấn cho ổng model thời trang mới nhất, tất nhiên là sau khi đã may một bộ. Anh thấy cái máy rửa chén em mới mua không? từ trên mạng chứ đâu. Bà Hoa ganh tị mãi đấy.

Anh ơi còn việc này rất quan trọng em muốn nói với anh. Sau khi mua cái máy rửa chén ngân quỹ nhà mình âm 9 anh àh (cộng thêm sáu số không phía sau)

Vì vậy em tức tốc viết cho anh thư này mong anh mau về giải quyết.

                                                                                                                Ký tên

                                                                                            Người vợ vô vàng yêu quý của anh

   Tái bút :

Anh về ghé ngang bà Tám mua em tô bún riêu


chuyện thứ 18
do Opla Ngày gửi: 14-10-2008 Lúc 13:09

Kiều nữ của tôi

19h: alo, anh về chưa? Có tý việc bận, chút về (giọng nghiêm trọng)
21h: alo, anh đâu rồi? Đang chuẩn bị về ( tiếng cụng lý chan chát)
23h: alo, chắc lại say mèm rồi chứ gì?

Những cú alo “yêu kiều” của các kiều nữ đôi khi làm các đấng nam nhi cũng “xót ruột” lắm nhưng đã xót ruột thì phải xơi thêm một tí, uống thêm vài ngụm, lỡ rồi muh …

Ngày tháng trôi qua, đến kỳ khám sức khỏe thường niên.
9h: alo, kết quả sao rồi anh? Bác sĩ đang chẩn đoán (cộc lốc)
10h: Bác sĩ nói sao anh? Gan nhiễm mỡ , acid uric cao chứ sao ( gằn giọng)
11h: Em mới mua thuốc về, anh uống rồi đi nghỉ đi. 12h xuống ăn cơm nhe. Hôm nay thứ 7, em làm món cá lóc hấp không có mỡ đó.

Anh hứa (lại hứa) kỳ này bỏ nhậu luôn. Đi tập thể dục đều đặn. Về nhà sớm, phụ em dạy con học heng!


chuyện thứ 19
do Libra Ngày gửi: 16-12-2008 Lúc 13:19

ME CHONG vs NANG DAU

Thư mẹ chồng gửi nàng dâu!

 

Cô ơi,

Thế là cô đã lọt vào nhà tôi . Do chính tay con trai tôi dắt về. Tôi không bảo rằng con trai mình ngốc nghếch, nhưng với tôi, nó vẫn còn bé dại. Mà chắc cô hiểu, một thanh niên bé dại thì rất dễ mắc sai lầm.

Thưa cô,

Xin nói ngay rằng tôi không phản đối cô. Cũng không thành kiến gì về cô. Bằng chứng là tôi có dự đám cưới và có lên phát biểu. Mặc dù hồi hai đứa quen nhau, cô rất ít đến nhà tôi, và có đến thì cũng chào tôi lý nhí rồi lẩn ngay vào phòng, cứ như tôi là người mắc bệnh truyền nhiễm. Tôi chả giận ai vì điều đó, mặc dù tôi vẫn không quên.

Nhưng kể từ hôm nay, cả hai ta nên nhìn vào thực tế . Đám cưới đã được tổ chức. Lịch sử đã sang trang. Trang đen hay trang trắng thì tôi chưa rõ.

Là một phụ nữ, tôi hy vọng như thế, vì nhiều khi thấy cô có tác phong khá ngổ ngáo, chắc cô đã nghe nói nhiều điều không tốt lắm về mẹ chồng, và sự căng thẳng giữa mẹ chồng và nàng dâu trong gia đình ở xã hội ta. Tôi chính là mẹ chồng đây. Và tôi xin chủ động nói với cô rằng tôi chả phải mẫu mẹ chồng mà thiên hạ vẫn rêu rao. Cô đừng sợ.

Tôi sẽ không soi mói cô. Tôi sẽ không rình mò cô. Cả hai đứa cứ việc ăn gì thì ăn, đi đâu thì đi, và e hèm, ngủ đến bao giờ thì ngủ. Tôi chả phải nữ cai ngục. Tôi là bà mẹ nhân hậu, thương con. Cả khu phố đều rõ điều này.

Nhưng tôi cũng có vài nguyên tắc. Và thấy chẳng hại gì khi phổ biến sớm cho cô. Gia đình, chắc cô đồng ý, cũng như một công ty, và tôi chắc chắn chả phải nhân viên quèn. Tôi giữ chức gì cô hãy suy đoán lấy. Bắt đầu từ hôm nay, khi cô bước chân vô cái nhà này, tôi xin tuyên bố trao hết cho cô một số quyền lợi chính, một số công việc đầy thú vị mà tôi đã đảm nhiệm xuất sắc nhiều năm. Đó là việc quét nhà, lau nhà, rửa bát đũa, giặt chăn chiếu, cho chó mèo ăn, đóng cửa hàng đêm, đổ rác mỗi sáng sớm.

Kể từ nay, cô toàn quyền thay tôi đi họp tổ dân phố, và được quyền tự do phát biểu, tự do ứng cử. Cô cũng tự do đi chợ theo danh sách thực phẩm tôi đã chọn, chỉ việc nộp lại hóa đơn. Cô tha hồ mở tivi những lúc tôi vắng nhà, và tha hồ tưới cây trong sân cùng trên sân thượng.

Tôi hoàn toàn tân tiến. Nên cô cứ ăn mặc tự nhiên các loại áo bà ba và quần đen kiểu mới. Khi nhà ta có đám giỗ, có cơm cuối năm, cô chả phải động tay động chân gì khi đã nấu xong và đã dọn dẹp xong.

Về con trai tôi, tất nhiên nó là chồng cô. Chồng thì phải thương vợ. Tôi ủng hộ chân lý này. Nó sẽ tha hồ chăm sóc cho cô nếu tôi không nhìn thấy. Tôi chả ghen tỵ như các bà phù thủy khác làm gì. Nó vui cũng chính là tôi vui.

Nhưng xin cô để ý tới nó một chút, vì nó còn bé và rất hay ốm đau. Đằng sau vẻ cường tráng đàn ông, nó có một trái tim nhạy cảm và một lá phổi rất dễ bị ho. Cô hãy nấu nước nóng để nó tắm thường xuyên, và đắp chăn kỹ càng khi nó ngủ. Thịt kho cho nó cần cắt nhỏ ra và áo sơ mi nó mặc đừng khi nào để ẩm.

Hai đứa cứ việc đi chơi cuối tuần. Có thể mỗi tối đi cùng và tôi thỉnh thoảng sẽ từ chối để hai đứa tự do. Tôi hiểu thanh niên khác bà già, và tôi chấp nhận mình chỉ đi ở đằng sau.

Tôi không thích ồn ào, dù tôi yêu đám đông. Do đó cô đừng mời khách khứa tới nhà chơi nhiều quá. Tôi sẽ chả nói năng khó khăn gì cả nếu khách chạy vào chào.

Cô đừng có phục vụ tôi. Điều ấy trái với xu hướng hiện nay, và sẽ làm hàng xóm dị nghị. Cô chỉ cần đấm lưng, pha thuốc và chở tôi đi tập dưỡng sinh hàng ngày, rồi lo hai bữa cơm, ngoài ra tất cả mọi thứ để tôi làm lấy. Tôi không thích bị xì xào là lạm dụng con dâu. Tôi không phải bà la sát. Tôi chỉ là mẹ chồng dễ tính nhưng nghiêm nghị và có vài chục nguyên tắc con con.

Thôi, tôi dừng bút. Nói nhiều thêm phức tạp. Mỗi tuần, tôi cùng lắm chỉ viết cho cô độ hai lá thư. Tôi hy vọng cô không làm tôi thất vọng.

Mẹ của con trai tôi
 
 
 
Thư con dâu gửi mẹ chồng!  


Con cứ nghĩ mãi, rốt cuộc mẹ có ý nghĩa gì với con?

Mẹ chẳng qua chỉ là mẹ của chồng con. Trước khi con lấy anh ấy, mẹ chẳng có chút ý nghĩa nào đối với cuộc sống của con.Cuộc sống của con là do bố mẹ đẻ của con cho con. Kiến thức,năng lực,sự giáo dục,cách đối nhân xử thế v.v...của con ngày hôm nay đều là do con thừa hưởng từ bố mẹ con,chẳng có tý tẹo tèo teo nào cống hiến của mẹ.Thế nên con mới không tài nào hiểu nổi,rằng vì sao ngay sau khi kết hôn, bao nhiêu ngày tháng của suốt hai mươi năm con sống trong cuộc đời này tất tật lại phải trở về số không,rồi phải trở thành người của nhà mẹ, mà đúng hơn là người nhỏ nhất trong nhà mẹ. Nói nhỏ nhất là vì địa vị của con trong nhà còn bé nhỏ hơn cả đứa con trai hai tuổi của con.

Nói thật là con cảm thấy rất bất công.Bố mẹ con nuôi dạy con hơn hai mươi năm ròng rã, còn mẹ thì nhặt nhạnh lấy thành quả kết tinh của hai mươi năm ấy, nói trắng ra là mẹ không làm mà hưởng, ngồi mát ăn bát vàng. Thế nên những việc con làm cho mẹ, mẹ nên cảm ơn bố mẹ con và công sức con bỏ ra. Nếu mẹ không thấy cảm kích thì cũng đành vậy, nhưng mẹ cũng đừng nên cố tạo ra ý nghĩa này nọ đới với con, đừng nên lấy kính hiển vi ra mà xăm xoi những việc con làm, khác nào bới lông tìm vết, nhặt xương trong trứng gà, rõ ràng là vừa được ăn vừa được nói. Ban ngày con có công việc của riêng con, kinh tế trước nay vẫn độc lập, nên con chẳng hề phải dựa dẫm vào con trai mẹ, và cũng chưa một ngày nào phải sống nhờ vào đồng lương của con trai mẹ.

Khả năng kiếm tiền của con ngày hôm nay là nhờ công giáo dục của bố mẹ con và công sức con không ngày nào ngừng nỗ lực học tập mà thành. Cho nên con không thể chịu đựng nổi cái ý nghĩ là đồng tiền con kiếm ra nghiễm nhiên phải cống hiến cho nhà mẹ,và sau đó tiêu đồng tiền của chính mình lại cứ phải nhìn xem sắc mặt của mẹ thế nào. Làm gì có chuyện đấy?Con không hề nợ nần gì mẹ, cũng chẳng cần mẹ phải nuôi, càng chưa xin mẹ một xu một chinh nào.Con có thể tôn trọng ý kiến của mẹ nhưng không thể để mẹ quyết định được. Cho nên bây giờ con phải chính thức nói trắng ra để mẹ hay :tiền điện là con trả, nên trong những ngày hè nóng bức ngột ngạt con bật điều hoà đi ngủ mẹ không được có ý kiến.

Hôm sau con còn phải đi làm nữa mẹ ạ, chất lượng giấc ngủ rất quan trọng đối với con. Còn nữa,\\\"Phật có thiếp vàng, người có quần áo\\\",con cần mua mấy bộ quần áo hay mấy đôi giầy thì đấy là việc của con, xin mẹ nhớ cho, tiền đó là do con kiếm được, con tiêu thế nào thì con cũng tự có chuẩn mực của con, nếu mẹ muốn quản lý thì xin đi mà quản lý tiền nong của con trai mẹ. Con kiếm tiền bằng công sức và khả năng của mình, nên quả thực không hề muốn phải đi thăm dò sắc mặt của mẹ thế nào.

Lại nữa, mẹ đừng nên một mực cho rằng con trai mẹ giỏi giang ghê gớm lắm, nếu mà con không đi làm thì thử hỏi chuyến đi Trung quốc du lịch hai tuần năm ngoái của mẹ là tiền ở đâu ra.Con càng nghĩ càng thấy thực ra mẹ chả có bất kỳ ý nghĩa nào đối với con cả, nếu mà có một ý nghĩa nào đó về hình thức thì mẹ chẳng qua chỉ là mẹ của chồng con thôi.Tất cả công sức tình cảm của mẹ đều dồn cho anh ấy, người báo đáp công lao mẹ là anh ấy.Tương tự như vậy,người mà con cần báo đáp cũng chỉ có bố mẹ con thôi. Nếu hôm nay bố mẹ con cũng soi mói con trai mẹ như vậy thì mẹ có cảm thấy dễ chịu không? Và con trai mẹ sẽ đáp ứng được mấy phần yêu cầu của bố mẹ con đây ?

Cho nên về sau này nếu mẹ muốn ăn hoa quả thì sai con trai mẹ đi gọt cho mẹ ăn, vì đây là việc anh ấy đáng phải làm, quần áo thì cũng sai anh ấy giặt, đằng nào thì mẹ cũng đã giặt quần áo cho anh ấy hơn hai mươi năm kia mà (còn con thì đến một đôi tất cũng chưa bao giờ phải phiền mẹ cả). nếu mẹ muốn đi khám bệnh thì bảo con trai mẹ xin nghỉ mà đưa đi, con không muốn năm nào cũng bị cơ quan cắt tiền thưởng không nghỉ phép năm.

Trong khi hễ con bị cảm cúm thì mẹ bóng gió mát mẻ rằng con sức khoẻ kém.Bởi vậy,khi mẹ bị ốm con chẳng có cách nào để động lòng trắc ẩn. Nói tóm lại,anh ấy hiếu thảo với mẹ là đúng, còn con , con phải đem cái hiếu thảo của con báo đáp cho người đã sinh thành ra con. Nếu mẹ muốn con làm việc gì thì mẹ làm ơn bớt bới móc đi một tí và thầm cảm ơn con, vì rằng con đâu có thiếu nợ mẹ, làm giúp mẹ là làm giúp một người trên danh nghĩa là mẹ đẻ của chồng con, tất cả chỉ có vậy thôi. Nếu anh ấy không phải là chồng con, mẹ tưởng mẹ sẽ có vinh hạnh ấy sao?

Hơn nữa mẹ cũng nên chịu khó xem thời sự vào, bây giờ là thời đại trả tiền thuê người làm việc nhà rồi, mẹ đã không trả lương cho con thì mỗi lúc con làm giúp mẹ, mẹ nên mỉm cười mới đúng chứ !Cuối cùng, con viết thư này chắc chắn mẹ sẽ cho con là phường nghịch tử vô luân, nhưng giữa người với người là phải tôn trọng nhau, và con đối xử với mẹ cũng trên nguyên tắc cơ bản như vậy.

Nếu mẹ không thể tôn trọng những cảm nhận của con thì coi như con cũng xin nhường mẹ một chút vì mẹ dù sao cũng là người đi trước, nhưng con vẫn cứ phải nói cho hết nhẽ. Chắc mẹ sẽ bảo \\\"làm dâu nhà người phải hiểu đạo lý\\\", nhưng về phía con cũng vẫn phản đối, con không phải do mẹ nuôi dạy, càng không nợ nần gì mẹ, và con cũng đã phát huy tối đa khả năng nhẫn nhục và tôn trọng của mình. Còn những điều cần học hỏi thêm là ở phía mẹ. Tôn trọng người khác là tôn trọng chính mình mẹ ạ !

Vợ của con trai mẹ !


chuyện thứ 20

beautifulalife Ngày gửi: 26-03-2009 Lúc 17:27

*** Cô vợ than phiền:
- Chồng tôi trước đây thường âu yếm gọi tôi bằng những tên con vật rất đáng yêu như: \\\"Con chim bé bỏng của anh ơi. Con mèo con yêu dấu của anh ơi... Vậy mà những từ ấy bây giờ đã biến mất\\\"

Hàng xóm:

- Ô không phải vậy đâu. Mới hôm qua anh ấy còn nói với tôi: \\\"Tôi phải về ngay chứ không thì con hổ cái nhà tôi nó gầm lên bây giờ\\\"
 
 
*** Một ông phải nằm viện vì bị tai nạn giao thông, ngóng hoài mà vẫn chưa thấy vợ tới thăm. Cuối cùng thì bà ta cũng tới bệnh viện với chiếc áo lông thú đắt tiền và một chiếc túi da LV. Thấy thế, ông chồng liền hỏi:

- Chẳng nhẽ bọn bảo hiểm đã chi tiền nhanh thế rồi sao?


*** Hai vợ chồng đang đi chợ. Trông thấy cá sống còn bơi trong hồ, vợ hỏi:

- Anh yêu, cá đấy nấu ăn ngon không anh?

- Ngon chứ, em yêu, chừng nào em còn chưa chế biến nó thành món ăn.



*** Phóng viên phỏng vấn một vận động viên điền kinh vừa đoạt danh hiệu vô địch:

- Xin anh cho biết bí quyết gì giúp anh đạt được thành tích xuất sắc như vậy?

- À có gì đâu! Đơn giản là trong khi chạy, tôi cứ nghĩ người chạy phía sau là vợ tôi, còn người chạy phía trước là cô vợ mới cưới của thằng bạn.
 

*** Bố chất vấn con trai:

- Bố nghe mẹ nói, con chẳng chịu nghe lời mẹ phải không?

- Dạ, con con…

- Thôi, đừng quanh co nữa, hãy nói cho bố biết, làm thế nào mà con lại… làm được như thế.

 


Sunyata

  • bạn
Trả lời #3 vào: 19-04-2010 12:44:24
chuyện thứ 9
do candyhao Ngày gửi: 18-05-2008 Lúc 20:08

Tâm sự từ cô bạn mới lấy chồng

Bạn thân chấy rận của tớ! Trước khi lấy chồng, tớ nghĩ rằng cuộc sống vợ chồng sẽ có nhiều cái sử dụng chung. Tớ và chồng cũng vậy. Nhưng điều tớ không bao giờ ngờ tới được là chung nhau 1 chiếc... khăn tắm.

Chắc cậu cũng biết là tớ rất sạch sẽ, mỗi ngày phải tắm ít nhất 3 lần, mỗi lần mất khoảng 15 phút. Đó là chưa kể mỗi bộ phận trên cơ thể tớ lại dùng 1 loại sữa tắm khác nhau (trừ mặt và bàn tay thì dùng sữa rửa mặt và kem dưỡng da). Tóm lại, tớ tuyệt đối vệ sinh. Do vậy, tớ có 1 yêu cầu cực kỳ khắt khe về khăn tắm. Khăn của tớ phải vừa trắng, vừa thơm lại vừa xốp, lau người mới thật êm ái.

Sau đám cưới, tớ treo khăn trong phòng tắm. Kết quả là chồng tớ cứ tiện tay lấy dùng, mặc dù tớ đã mua cho chàng 1 cái khăn riêng có thêu hình 2 con chim (Tất nhiên bây giờ nó đã chuyển thành màu cháo lòng kèm sắc vàng loang lổ).

Anh ấy cẩu thả lắm bạn ạ. Chàng có thể dùng khăn riêng của tớ để chùi mồm, chùi bọt cạo râu và chùi… bất cứ cái gì chàng thấy cần thiết. Chùi xong cũng chẳng thèm giặt lại. Đầu tiên, tớ không muốn nói bởi tớ hiểu hạnh phúc phải bắt đầu từ những hy sinh. Nhưng cho tới hôm nay, tớ thấy khăn tắm có cả... xi đánh giày. Không chịu nổi nữa, tớ bèn bảo thẳng với anh ấy:

\\\"Anh cần phải tôn trọng khăn tắm của em!\\\".

Kết quả là anh ấy làm gì, cậu có thể tưởng tượng được không? Chồng tớ thề là không tắm ở nhà nữa! Chàng nói là từ nay sẽ tắm ở cơ quan hay nhà bạn bè.

Tớ điên cả người và viết thư này để dặn rằng, nếu chàng có tới tắm ở nhà cậu, hãy đuổi ra ngay lập tức hộ tớ nhé! Hãy cẩn thận đừng để bị dị ứng bởi khăn tắm. Thêm nữa, chồng tớ còn bị nấm toàn thân đấy


chuyện thư 10
do thi sĩ Ruồi Ngày gửi: 24-05-2008 Lúc 10:17

BỔ SUNG

Tôi xin kể câu chuyện có thật trăm phần trăm, nhân vật chính là người rất gần gũi với tôi. Tin hay không thì tùy các bác:

Nhân vật chính (NVC): nữ, nhan sắc trung bình, nghề nghiệp ổn định nhưng lương ba cọc ba đồng, dân nhập cư, tuổi 39, tình trạng hôn nhân: độc thân.

Thời trẻ cũng có vài người ngấp nghé, nhưng NVC con mắt kén chọn rất ghê gớm, đông bất thành, tây bất toại, cao chê nhẳng, thấp chê lùn, da ngăm chê đen, da trắng chê yếu ớt...

Tuổi băm đến, gia đình sốt ruột giục bạn bè mối lái hộ.

NVC vẫn kiên cường giữ vững lập trường, chỉ chấp nhận những ứng cử viên cao to đẹp trai, sự nghiệp thành đạt, nhà cao cửa rộng.

Gia đình NVC bất bình: \\\"Trời ơi, làm ơn nhìn lại mình đi!\\\"

NVC không chút nao núng: \\\"Yêu là phải bổ sung cho nhau, tui thiếu mấy cái đó, nên ai muốn làm chồng tui phải có!\\\"

chuyện thứ 11
do nguoithuhaihai Ngày gửi: 21-06-2008 Lúc 18:06

Chống lầy nè!

Trắc nghiệm này dành cho các bác gái NTCM đang có kế hoạch chống lầy, kaka!

Nếu bác thích đi tụ tập với đám bạn gái hơn là hẹn hò ai đó, dửng dưng trước những cuốn tạp chí mùa cưới... thì có lẽ bác chưa muốn kết hôn. Làm bài trắc nghiệm sau để xem mình đã thực sự muốn làm cô dâu chưa bác nhé!

1. Cô bạn thân vừa nhận lời cầu hôn và bạn là người đầu tiên cô ấy kể cho nghe điều này. Bạn cảm thấy:

a. Thật khó tin. Liệu cô ấy có biết mình thực sự muốn gì? Tất cả các mối quan hệ của cô ấy từng đều thất bại, điều gì khiến cho lần này khác đi?
b. Ngạc nhiên và vui mừng. Bạn hy vọng cô ấy sẽ nhờ mình làm phù dâu và nhấp nhổm muốn giúp bạn chuẩn bị đám cưới
c. Hạnh phúc nhưng có chút bồn chồn. Có điều gì đó là lạ khi nhìn thấy những người bạn cùng lớn lên kết hôn. Bạn không thể tường tượng nổi chuyện này xảy ra với mình thế nào nhưng có thể một hay vài năm nữa bạn cũng cưới

2. Anh chàng bạn đang muốn hẹn hò thế nào?

a. Rất đặc biệt: hấp dẫn, thông minh, thành đạt, ngọt ngào. Bạn cố gắng hình dung về những cái mình muốn hiện giờ
b. Đó là người có nhiều điểm tương đồng với bạn, có thể hòa hợp tốt với bạn bè của bạn. Tình bạn và thú vui là những thứ quan trọng nhất với bạn bây giờ
c. Đó là người bạn có thể giới thiệu với bố mẹ mình và thậm chí có thể tưởng tượng đến cuộc sống tương lai cùng người ấy. Bây giờ bạn cần sự ổn định.

3. Ở trong hiệu sách, bìa một cuốn tạp chí chuyên đề mùa cưới rất hấp dẫn đập vào mắt bạn. Phản ứng của bạn?

a. Phớt lờ. Những cuốn tạp chí về đám cưới không phải thứ dành cho bạn, thậm chí cả khi bạn làm đám cưới vào một ngày nào đó
a. Xem lướt qua một chút nhưng sau đó chuyển sang những tờ tạp chí thời trang khác. Chúng phù hợp hơn với cuộc sống hiện tại của bạn
c. Mua hai cuốn. Bạn rất quan tâm đến những việc như \\\"Làm thế nào để thiết kế một chiếc váy cưới vừa rẻ vừa đẹp\\\". Cuốn chuyên đề này sẽ hữu ích vào một ngày nào đó.

4. Ngoài bản thân mình, người nào quan trọng nhất với bạn bây giờ?

a. Những cô bạn thân
b. Gia đình bạn
c. Anh chàng bạn đang hẹn hò

5. Nghĩ về người bạn trai gần đây nhất bạn từng có (hoặc người hiện tại bạn đang hẹn hò), mỗi lần cãi nhau, bạn chỉ muốn chia tay?

a. Thỉnh thoảng, khi những việc họ làm quá tệ
b. Ít khi
c. Không bao giờ

6. Những mối quan hệ yêu đương trước của bạn thường kéo dài:

a. Hơn một năm
b. 6-12 tháng
c. Dưới 6 tháng

7. Khi quan tâm đến chuyện kết hôn trong tương lai, cái mà bạn thường nghĩ đến nhiều nhất là:

a. Người sẽ chung sống với bạn cả phần đời còn lại. Đó là một giấc mơ lãng mạn nhưng bạn tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu cuối cùng bạn không còn yêu nữa
b. Cuộc sống hôn nhân sẽ như thế nào? Hai người sẽ làm gì cho nhau? Khi nào bạn sẽ có những đứa trẻ và làm thế nào để giữ hạnh phúc gia đình
c. Tâm sự với \\\"nửa kia\\\" về việc sẽ mua một chiếc váy cưới và tiết kiệm để tậu một ngôi nhà

Đọc kết quả nào!

Nếu chọn nhiều câu a: Bạn chưa muốn lấy chồng: Trong thâm tâm, bạn tự hỏi liệu hôn nhân có thực sự cần thiết với bạn lúc này. Bạn vẫn nghi ngờ chắc gì việc kết hôn sẽ đi liền với tình yêu và làm cho bạn hạnh phúc nhất. Có lẽ cần thời gian để bạn hiểu hơn về chính mình và cả \\\"nửa kia\\\" tương lai của mình và bớt hoang mang về những thay đổi sau kết hôn.

Nếu chọn nhiều câu b: Bạn đã muốn kết hôn nhưng còn do dự nhiều: Không nghi ngờ gì nữa, bạn khá hào hứng khi nghĩ về cuộc sống lứa đôi lâu bền. Bạn chỉ chưa sẵn sàng để thực hiện ao ước của mình. Bạn vẫn còn trẻ hay còn nhiều dự định khác chưa làm?

Nếu chọn nhiều câu c: Bạn đã sẵn sàng để làm vợ: Bạn đã làm nhiều điều hơn là mơ về chiếc váy cưới lộng lẫy và tuần trăng mật ngọt ngào. Trong thực tế, bạn dành nhiều thời gian và tâm trí nghĩ về những việc có thể làm để một gia đình hạnh phúc. Bạn đang đợi để được nói câu \\\"em đồng ý\\\" bởi bạn nghĩ tìm hiểu thế là đủ rồi và cái cần nhất bây giờ là một cuộc sống ổn định.

(Siu tầm)

chuyện thứ 12
do asian Ngày gửi: 23-11-2007 Lúc 19:25

Lương - Giá

LƯƠNG – GIÁ

Giá ơi thương lấy lương cùng!
Tuy rằng khác loại nhưng chung là tiền.
Thương nhau lương giá đi liền
Ghét nhau lương giá hai miền xa xôi.

Gió đưa cái giá về trời,
Cho lương ở lại chịu nhiều đắng cay.

Giá ơi ta bảo giá này:
Giá lên nhanh quá có ngày…chết lương.

Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Đồng lương vật giá phải thương nhau cùng.

Người ta đi cấy lấy công,
Tôi nay đi cấy còn trông nhiều bề:
Trông cho vật giá…rẻ rề,
Lương tăng vùn vụt là mê lắm rồi.

Bắc thang lên hỏi ông trời
Giá lương như thế, dân thời sống sao?

Sưu tầm

chuyện thứ 13
do Binh_Nhieuloc Ngày gửi: 11-09-2008 Lúc 22:51

\\\"Đây thôn Vỹ Dạ\\\"
(Họa thơ Hàn Mặc Tử)

Sao em không về xem bão giá,
Từ mấy ngày qua chới với luôn.
Tiền lương vừa lãnh cầm đi chợ,
Bão giá quây quanh mặt xanh dờn.

Giá theo lối giá lương đường lương,
Đời sống hôm nay thật thảm thương.
Tiền lương tiền thưởng như chiếc lá,
Có trụ qua mùa bão giá không?

Mơ đến ngày nao đến ngày nao,
Lương mình được lãnh tăng thật cao.
Điện nước xăng dầu-ồ chuyện nhỏ,
Cuối tháng lãnh lương, thở cái phào.

Backy Nguyen

 
Hoạ thơ Backy Nguyen
 

Ăn phở bỏ thêm một nắm giá,

Rau thơm xé nhỏ bỏ vào luôn.

Xực xong chợt thấy lòng chua xót

Giá giá rau rau nổi dập dờn.

                                                                                                                                     

Thứ tự xếp hàng ký sổ lương,

Lãnh xong đi thẳng đến nhà thương.

Khai rằng triệu chứng teo màng túi

Bác sĩ gật gù: Nhập viện không?

                                                                                                                                     

Chạy xe trên phố dạ nôn nao,

Ai muốn phòng ngừa huyết áp cao.

Xế nổ bán đi mua xế điếc,

Đạp qua đường dốc thở phì phào.

 
B NL

chuyện thứ 14
do baron Ngày gửi: 12-09-2008 Lúc 08:45

Bài thơ đoạt giải \\\"trung thành với nguyên bản nhất\\\" (xin cố thi sĩ Hàn Mặc Tử tha lỗi).

Sao anh không về chơi siêu thị?

Nhìn dãy hàng cao, mới xếp lên

Đồ ăn thức uống tươi như ngọc

Bảng giá treo ngang mặt chữ điền

 

Giá theo lối giá, lương đường lương

Màng túi luôn viêm, hiu hắt thương

Nhà ai cận Tết đang mua sắm

Có dám mang về một ký tôm?

 

Mơ khách đường xa, khách đường xa

Miếng ngon mỏng quá nhìn không ra

Ở đây cơm trắng cùng dưa muối

Ai biết tình ai có đậm đà

 

Banron


chuyện thứ 15
do nguoithuhaihai Ngày gửi: 25-06-2008 Lúc 10:15

Thể theo iu cầu của bác nhomai_2002, bác tieukhe gửi tặng các đấng nam nhi chi chí đang nuôi mộng cưới vợ mấy kinh nghiệm xương máu với lời nhắn: Trúng mánh, nhớ thưởng

                     

Cưới vợ anh nên cưới vợ gầy

Xương mai mình hạc tựa làn mây

Lỡ bước đường xa chân nàng mỏi

Ga-lăng anh cõng nhẹ nhàng thay.

 

Cưới vợ anh nên cưới vợ giàu

Tiền muôn bạc vạn để vào đâu

Tủ áo chói chang hàng Mỹ-Pháp

Bàn ăn dư dả món Tây-Tàu.

 

Cưới vợ anh nên cưới vợ già

Trẻ lắm thêm phiền khách lại qua

Trong mắt nàng anh là đẹp nhất

Tài cao chí lớn lại hào hoa.

 

Thế đã làm ai mãn nguyện chưa

Đã làm say đắm khúc giao mùa?

Phu thê tương hợp tuỳ duyên phận

Bao nhiêu duyên hạnh bấy duyên thừa…

                  tieukhe

do Comoi Ngày gửi: 26-06-2008 Lúc 11:54

Tiêu chuẩn của iem đây nè!

Phải đẹp gái - Không kiêu sa
Thích ở nhà - Lo nội trợ
Không cắc cớ chửi chồng con
Không phấn son - Không nhiều chuyện
Không hà tiện - Không càm ràm
Phải siêng năng - Không lười biếng
Nói nhỏ tiếng - Biết chiều chồng
Giỏi nữ công - Và gia chánh.
Biết làm bánh - Nấu ăn ngon
Biết dạy con - Ứng xử tốt
Không quá dốt - Không quá khôn
Không ôm đồm - Không ủy mị
Không thiên vị - Không cầu kỳ
Không quá phì - Không quá ốm
Không dị hợm - Không chanh chua
Không se sua - Không bẻm mép
Không bép xép - Không phàn nàn
Không ăn hàng - Như cơm bữa
Không được chửa - Khi chưa cho
Không tò mò - Xem tin nhắn
Phải đứng đắn - không liếc ngang,
Không cãi càn - với Thân mẫu,
Không nói xấu - kể tội chồng
Không lông nhông - nhà hàng xóm
Không đề đóm - không nợ nần


do tepty7202 Ngày gửi: 26-06-2008 Lúc 14:24

Em cũng thấy mấy anh bạn đồng nghiệp hay dặn dò nhau mấy câu dưới đây nữa này

1.Kính vợ đắc thọ;

2.Sợ vợ sống lâu;

3.Nể vợ bớt ưu sầu;

4.Đội vợ lên đầu là trường sinh bất tử;

5.Đánh vợ nhừ tử là đại nghịch bất đạo;

6.Vợ hỏi mà nói xạo là trời đất bất dung;

7.Chê vợ lung tung là ngậm máu phun người;

8.Gặp vợ mà không cười là có mắt không tròng;

9.Để vợ phiền lòng là chu di tam tộc;

10.Vợ sai mà hằn học là trời đánh thánh đâm;

 11.Vợ gọi mà ngậm câm là lòng lang dạ sói;

12.Để vợ nhịn đói là tội nhân thiên cổ;

13.Để vợ chịu khổ là bất tài vô dụng;

14.Trốn vợ đi \\\" ăn vụng\\\" Là ngũ mã phanh thây...


do nguoithuhaihai Ngày gửi: 02-07-2008 Lúc 18:59

nh hổng lấy vợ thủ quỹ đâu
Anh làm cật lực cứ như trâu
Tiền về em đếm: hai, ba, bốn....
Còn đồng nữa trốn đi đâu?

…rầu


Anh chẳng lấy vợ nhà báo đâu
Đêm nằm thức dậy bả vặt râu
Anh mà léng phéng em đăng báo
Giờ \\\" ấy\\\" với em một chút
... nào !

Anh chẳng lấy vợ bác sĩ đâu
Bả rành tất tật kể cũng sầu
Lỡ về bả đè \\\"anh\\\" ra mổ
Đau


Anh chẳng lấy vợ Công an đâu
Người gì mà cứng ngắt cứng ngâu
Mai mốt bã về cùng anh ngủ
Sầu


Anh chẳng lấy vợ Tây Tàu đâu
Bả chửi, anh có hiểu gì đâu
Khi bả khen anh, anh tưởng chửi
... U đầu


Anh chẳng lấy vợ xinh đẹp đâu
Thà vợ mình xấu mất chẳng đau
Thôi thì vợ đẹp anh đành chịu
......Ngầu


Các bác phamvandung, nhớ mãi-2002, Comoi, (o-o)...ui. Nói gì thì nói, các bác cũng đừng la trời mần chi. Vì:

Không lấy vợ thiên hạ xấm xì
Thằng đó chắc có chuyện gì cho nên
Tuổi ấy mà sống mình ên
Một mình thui thủi buồn tênh đêm về
Không vơ thiên hạ cười chê
Nhưng mà lấy vợ, hề hề… khó thay!


Khó vì:

 

- Nếu bạn để cô ấy ở nhà và cố gắng bảo vệ cô ấy khỏi cuộc sống đầy khắc nghiệt, bạn thật gia trưởng.

   Nếu bạn ở nhà làm nội trợ, bạn thật đàn bà.

- Nếu bạn cố gắng làm việc, bạn sẽ chẳng có thời gian dành cho cô ấy.

   Nếu bạn không làm việc, bạn là một kẻ vô dụng.

- Nếu bạn khen cô ấy đẹp, đó là sự nịnh bợ .

   Nếu bạn không khen cô ấy đẹp, bạn thật vô cảm.

- Nếu bạn khóc, bạn quá yếu đuối.

   Nếu bạn không khóc, bạn là một kẻ máu lạnh.

- Nếu bạn quyết định cái gì đó mà không bàn với cô ấy, bạn là kẻ độc đoán.

   Nếu bạn quyết định cái gì đó mà luôn xin ý kiến cô ấy, bạn là người thiếu quyết đoán.

- Nếu bạn muốn cô ấy làm việc mà cô ấy không thích, đó là sự vô lương tâm.

   Nếu bạn muốn cô ấy cứ hoàn toàn làm theo ý thích, bạn sẽ phải bán nhà .

- Nếu bạn nhìn các cô gái đẹp trên đường khi đi cạnh cô ấy, bạn quá phóng đãng.

   Nếu bạn không chú ý đến các cô gái đẹp, bạn thật không bình thường.

- Nếu bạn mua hoa cho cô ấy, bạn đang có âm mưu gì đây.

   Nếu bạn không mua hoa, bạn thật thô thiển.

- Nếu bạn ngủ ngon, bạn chẳng quan tâm gì đến cô ấy.

   Nếu bạn thức khuya nhiều, bạn làm cô ấy mất sức khoẻ.




Vợ, từ thiếu nữ hiền lành
Ðến khi xuất giá trở thành... \\\"quan gia\\\"
Vợ là con của người ta
Và ta lấy Vợ chẳng qua vì tình
Có quan thì phải có binh
Nên ta làm... lính hầu tình \\\"quan gia\\\"
Con ta do Vợ sanh ra
Nên ta với Vợ... chẳng bà con chi
Tại vì hôm Vợ vu quy
Ta lỡ làm... lính hầu đi bên nàng
Làm lính chứ không... làm tàng
Tính chất Vợ ta phải càng hiểu hơn
Mỗi khi mà Vợ giận hờn
Áp dụng \\\"công thức giản đơn\\\"... làm huề
Khi Vợ đã ngỏ lời... chê
Thì nên sửa đổi... \\\"đa bê\\\" tức thì (database)
Mỗi khi Vợ nhờ chuyện gì
\\\"Program\\\" Vợ viết nhớ ghi trong lòng
Khi Vợ đã nói là... \\\"không!\\\"
\\\"Nguyên hàm bất định\\\", đừng mong tìm dò
Vợ mà nổi nóng dằn co
\\\"Bảo toàn định luật\\\" phải lo sẵn sàng
Khi nào cùng Vợ ra đàng
\\\"Bảy hằng đẳng thức\\\" sẵn sàng lắng nghe
Mỗi khi mà đã ngừng xe
Phải lo... \\\"chuyển vế \\\" mở xe cho nàng
Cùng Vợ đi vào nhà hàng
Không nên tự ý \\\"khai hàm tích phân\\\"

Hễ thấy Vợ cứ nhăn nhăn
\\\"Khảo sát hàm số\\\" nhưng cần làm thinh
Vợ... \\\"input\\\" chữ \\\"Shopping\\\"
Thì... \\\"output\\\" phải áo xinh, váy đầm...
Muốn Vợ đừng có... chầm bầm
Credit cards cứ âm thầm... \\\"khai căn\\\"
Nếu... lỡ mà có lăng nhăng
\\\"Giá trị tuyệt đối\\\" một lần rồi thôi
Tình Vợ mà có muôn đời
Phải nhường Vợ chức... \\\"đương thời quan gia\\\"
Muốn Vợ trẻ mãi không già
Lưng ta chắc phải như là... \\\"parabol\\\"
Tính chất Vợ thì phải tuân
Kẻ làm... lính phải luôn luôn thật thà
Nấu cơm, đi chợ, quét nhà...
Quan gọi thì... dạ , bẩm bà có ngay
Quan thương sẽ cười suốt ngày
Quan ghét... lính sẽ bị đày khổ sai
Hễ ai có cười chê bai
Ðổ thừa... thương Vợ chứ ai mà...đần
Tính chất phải... học nhiều lần
Nếu không áp dụng trăm phần trăm... thua!!!

do Phattaitam Ngày gửi: 11-07-2008 Lúc 15:03

Vợ tôi sợ những gì

Vợ tôi sợ đủ mọi thứ trên đời này: sợ từ con ruồi, sợ bọn lưu manh, sợ đứng trên cao, sợ nước lã, sợ anh thợ chữa máy nước của khu nhà ở, sợ tối, sợ động đất, sợ nếp nhăn trên da mặt, sợ cả cái bóng của chính mình, vân vân và vân vân...

Mùa hè thì vợ tôi sợ đến mùa đông người ta bắt đầu đến sửa chữa lò sưởi. Mùa đông thì vợ tôi lại sợ người ta cho tôi được nghỉ phép mà đáng ra tôi phải được nhận vé đi nghỉ từ mùa hè hay mùa thu.

Vợ tôi hốt hoảng khi thấy dự báo thời tiết trên thế giới nói mùa hè sẽ rét sớm, vì như vậy ở Ma-rốc sẽ bị mất mùa chanh cam.

Vợ tôi run lên khi nghe báo tin là mùa đông sẽ ấm, vì sợ như vậy sẽ có dịch cúm ở Hồng Kông.

Vợ tôi không dám đi máy bay vì sợ lọt vào những lỗ hổng không khí.

Vợ tôi sợ đi xe lửa vì thường hay gặp những người phục vụ và khách đi nghỉ say rượu.

Không phải là ta có thể đi bất kỳ chỗ nào bằng xe ô-tô-buýt hay tắc-xi. Nhưng ngay cả ở những tuyến đường có thể, vợ tôi cũng không bao giờ đi xe buýt hay xe tắc-xi. Vợ tôi không đi xe ô-tô-buýt vì sợ trong ổ vé hết vé và tuy đã bỏ tiền vào hộp vẫn bị mang tiếng là đi lậu vé. Vợ tôi sợ đi xe tắc-xi, bởi vì tài xế lái đi chu du khắp thành phố, rồi chiếc máy tính cây số và tính tiền sẽ chỉ những con số thiên binh có thể làm cho bạn đến khánh kiệt.

Vì vậy các bạn có thể hỏi: vợ tôi đi phố như thế nào?

Vợ tôi đi phố cũng hệt như vợ Penguin hay vợ Tăc-ke-bong, nghĩa là xách theo ba cái bị, đi nhẹ về nặng, đi thì túi rỗng, về thì đến một quả táo rơi trúng túi cũng không còn chỗ nào mà lọt vào nữa. Bởi vì vợ tôi sợ vợ Pen-Tắc sẽ mua tranh mất của mình, những thứ mà vợ tôi rất cần, hoặc không cần, nhưng cũng cứ mua để khỏi bị kém người.

Còn vợ Pen-Tắc bao giờ cũng mua nhiều vì sợ vợ tôi mua mất những thứ mà bà ta ao ước hàng tuần lễ nay.

Vì thế mà vợ tôi lại gặp vợ Pen-Tắc ngoài phố, khi cả hai người đều xách hai tay hai túi nặng đến nỗi mệt không thể cất tiếng chào nhau theo đúng phép lịch sự được. Bởi vì vợ tôi luôn luôn sợ là mình không lịch sự bằng vợ Pen-Tắc.

Vợ tôi rất sợ bị ốm bởi vì đã có một lần nghe vợ Pen-Tắc kể lại rằng em họ mình bị tiêm nhầm thuốc. Sau đó, người bệnh kia bị phát ban lên đỏ dừ mặt. Đó là cái thứ mà vợ tôi còn sợ hơn cả các bác sỹ lẫn y tá.

Nhưng có lẽ điều mà vợ tôi sợ nhất, là bị lạc hậu hơn vợ Pen-Tắc. Còn vợ Pen-Tắc thì lại sợ không am hiểu tình hình bằng vợ tôi.

Do đó, Pen-Tắc đã phải đặt mua dài hạn đủ thứ báo chí: từ báo Màn ảnh Việt Nam viết đến báo Mốt thời thượng, từ báo Hà Nội đến báo Thể thao bóng đá, từ báo Người săn bắn cho tới báo Sự nghiệp cứu hoả phòng cháy. Bởi vậy, vợ tôi rất sợ sẽ không mua được tờ báo nào đó có đăng truyện, tiểu thuyết mà vợ Pen-Tắc luôn luôn được bác bán sách để dành cho.

Còn tôi thì cũng hơi ghen tị với bạn một chút, vì 2 anh chàng này thật là những người đàn ông dũng cảm. Các anh sau khi từ Bắc cực trở về, lại xung phong nhận công tác ở sa mạc Ca-ra-cum ba năm nữa. Không sợ rét cũng chẳng sợ nóng, chẳng sợ nước lã, chẳng sợ ruồi muỗi, và cũng không sợ vợ mình phàn nàn.

Nhưng trở lại câu chuyện của vợ tôi. Có thể vợ tôi cũng không sợ một cái gì đó trên đời này.

Đó là vợ tôi không sợ tôi.
Ô hay, thế có vui cho tôi không cơ chứ.

 


Sunyata

  • bạn
Trả lời #2 vào: 19-04-2010 12:22:00
chuyện thứ 2
do Asian post Ngày gửi: 15-04-2008 Lúc 10:36

Thông Dịch thông minh

Một cặp vợ chồng già lái xe vào khu ngoại thành chơi.
Người vợ đang lái thì bị một viên cảnh sát ra hiệu áp vào lề đường.
Viên sĩ quan hỏi:
- Thưa bà, bà có biết là mình lái xe quá tốc độ không?
- Anh ta nói gì? Người phụ nữ nghễnh ngãng liền quay sang chồng hỏi.
- Anh ta bảo em đang đi quá tốc độ. Người chồng nói như hét. Viên cảnh sát nói tiếp:
- Xin bà cho xem bằng lái.
- Cái gì cơ? Người vợ lại hỏi chồng.
- Anh ta muốn xem bằng lái của em đấy.
Người phụ nữ đưa bằng lái ra, viên sĩ quan nói:
- Vậy là bà đến từ Arkansas. Tôi đã từng ở đó một lần và có một cuộc hẹn với người phụ nữ xấu nhất hành tinh.
Bà vợ quay sang ông chồng hỏi: - Anh ta nói gì?
- Anh ta bảo anh ta biết em.



chuyện thứ 3
do asian post Ngày gửi: 15-04-2008 Lúc 10:42

Gạ Gẫm

Sau cuộc gặp gỡ giữa một chàng trai và cô gái mới quen, họ rời quán cà phê ra về.
Chàng trai nói:
- Anh sẽ đưa em đến một nơi này rất vui nhé.
- Thôi trễ rồi, mình về nhé anh...
- Chúng ta đến nhà anh hay nhà em?
- Cả hai, ai về nhà nấy!


Chuyện thứ 4
do Hongphuc post Ngày gửi: 24-04-2008 Lúc 12:14

Con cọp

Sáng thức dậy thấy tin nhắn offline của người bạn, vừa đọc hongphuc vừa bật cười, cười xong rồi bắt đầu xây xẩm sau khi xỉn giống bác 22.---> Mời các bạn xỉn nè....hehe....

Có con cọp cắn con cọp con, con của con cọp cạnh con cọp cha của con con cọp có con cắn con cọp con của con con cọp cạnh con cọp cha con cọp cắn con cọp con con của con cọp cạnh con cọp cha của con con cọp có con cắn con cọp con của con con cọp cạnh con cọp con cọp cắn con cọp con, con của con cọp cạnh con cọp cha của con con cọp có con cắn con cọp con của con con cọp cạnh con cọp cha con cọp cắn con cọp con con của con cọp cạnh con cọp cha của con con cọp có con cắn con cọp con của con con cọp cạnh . Hỏi có bao nhiu con cọp


chuyện thứ 5
do oliu post Ngày gửi: 29-04-2008 Lúc 13:42

Ohh..very fast

Xe đang trên đường ra sân bay, người khách Nhật Bản nhìn thấy một chiếc xe vọt qua, ông ta thích thú thốt lên:
- Ooh... TOYOTA! Made in Japan! Very fast!
Một lúc sau lại có một chiếc xe khác phóng qua, ông khách lại reo to:
- Ooh... Nissan! Made in Japan! Very fast!
Người lái xe bắt đầu cảm thấy bực mình, chưa kịp có ý kiến gì thì lại nghe thấy ông khách Nhật Bạn hãnh diện reo: - Ooh... Misubishi! Made in Japan! Very fast!... Đến sân bay, người khách xuống xe trả tiền taxi, người lái taxi nói: 200 USD
- Ooh... Very expensive!!! This is a short distance! Người lái xe thản nhiên chỉ vào đồng hồ tính km và nói:
- Made in VN! Very fast!...

chuyện thứ 6
do nguoithuhaihai post Ngày gửi: 02-05-2008 Lúc 15:41

Thứ thiệt

Một anh chàng hà tiện vừa tặng một món tiền lớn gửi đến NTCM. Ngay hôm sau, một thành viên được cử đến gặp anh ta:

- Thưa ông, chúng tôi rất cám ơn về tấm séc. Nó sẽ giúp được nhiều mảnh đời bất hạnh thoát khỏi cảnh ngặt nghèo để vươn lên trong cuộc sống. Nhưng tôi phải nhắc với ông một điều mà có lẽ ông quên. Vì tấm séc ấy ông chưa ký tên.

- Ông lầm rồi. Tôi không đãng trí đâu. Chẳng qua khi làm việc thiện, tôi luôn muốn thật kín đáo. Nếu ông buộc tôi phải ký thì tôi buộc phải đến giúp Nhóm từ thiện khác thôi!


chuyện thứ 7
do oliu post Ngày gửi: 07-05-2008 Lúc 21:41

Nhà hàng đặc biệt

1. Nhà hàng “bệnh viện”

Là nhà hàng đầu tiên tại Singapore kết hợp khoa học với ẩm thực. Aurum lấy bối cảnh không gian trên nền bệnh viện. Ghế ngồi là những chiếc xe lăn mạ vàng và bàn giống như bàn mổ. Cách chế biến thức ăn cũng khác với truyền thống. Họ thường nấu ở nhiệt độ thấp trong môi trường chân không và có thể chứa thành phần hóa học như nitơ lỏng để món ăn được ngon và mềm hơn.






2. Nhà hàng bao cao su

Sẽ không có gì lạ nếu người phục vụ tặng bạn một chiếc bao cao su khi mang hóa đơn tính tiền. Rõ ràng, ý thức phòng tránh thai là một trong những chủ đề chính tại nhà hàng Thái Lan này. Nhà hàng bao cao su có cả một bộ sưu tập đủ loại bao cao su trên toàn thế giới.

Không gian xung quanh cũng được trang trí với những hình nộm ma nơ canh đeo bao cao su và áp phích quảng bá chiến dịch kế hoạch hóa gia đình.





3. Nhà hàng giường ngủ

Là nhà hàng phục vụ thức ăn ngay trên giường và khách có thể ngủ luôn sau khi ăn bữa tối xong mà không cần phải di chuyển đi đâu .




4. Nhà hàng tù

Nếu bạn tò mò về cảm giác ở trong tù như thế nào thì hãy thử tới nhà hàng Ý nằm phía bên trong nhà tù an ninh. “Nhân sự” chủ yếu của nhà hàng này là những tên cướp và kẻ giết người. Xung quanh xà lim được kiểm soát chặt chẽ bởi hệ thống đèn soi và camera.




5. Nhà hàng xả cơn giận

Nếu bạn có ý định trút cơn giận dữ thì hãy tới nhà hàng ở Nam Kinh, Trung Quốc. Tại đây bạn sẽ được tự do đấu boxing với bạn mình hoặc với nhân viên phục vụ để trút giận.



6. Nhà hàng bóng tối

Khai trương từ 2 năm trước tại Bắc Kinh, Trung Quốc. Đây sẽ là nơi tuyệt hảo nếu bạn thích ăn hoàn toàn trong bóng tối giống như thời kỳ khi điện còn rất hiếm. Khách hàng tới đây sẽ được trao một chiếc kính mắt biến quang cảnh trở thành đêm tối và sau đó họ sẽ đi bộ dò dẫm tới phòng ăn.

Đèn pin, mobile và thậm chí đồng hồ đeo tay phản quang cũng bị cấm mang vào đây. Họ tin rằng nếu tạm thời mất đi một giác quan nào đó, những giác quan khác sẽ được kích thích. Rất may là phòng toa lét lại được thắp sáng.

chuyện thứ 8
do candyhao post Ngày gửi: 18-05-2008 Lúc 20:01

Cháu là con ai?

Tôi và vợ tôi sửa soạn đi xem chiếu bóng thì ngoài cổng bỗng có tiếng chuông vang lên. Tôi ra mở cửa. Trước mặt tôi là một cậu bé ăn mặc lôi thôi, mặt ngăm đen vì nắng gió.

\\\"Cháu là con nhà ai?\\\" - Tôi hỏi.

Nhưng chú bé không trả lời, chỉ nhìn tôi trân trân như có vẻ tủi bực. Mãi nó mới lắp bắp được một câu: \\\"Ơ kìa bố...\\\".

- Cháu bảo cái gì cơ? - Tôi sửng sốt.

- Bố à? - Vợ tôi vội nhảy bổ ra cửa, tưởng chừng như bị bật lò xo. Cô ta hằn học nhìn tôi rồi lại nhìn chú bé - Cháu nói đây là bố cháu phải không?

- Thằng bé lạ lùng thật! - Tôi lẩm bẩm - Ở đâu đến đây tự nhiên lại nhận người ta là bố...

- Thôi ông cứ đợi đấy, tôi sẽ tìm hiểu xem có gì lạ không? - Vợ tôi rít lên giận dữ - Chẳng trách tôi cứ nghi ngờ trước khi quyết định lấy ông. Bây giờ cháy nhà mới ra mặt chuột nhé!

Vợ tôi quay lại hỏi vặn chú bé từ nãy giờ vẫn đứng sững: \\\"Thế mẹ cháu là ai?\\\".

Chú bé sụt sịt chỉ vào vợ tôi nói: \\\"Mẹ là mẹ con đây chứ còn ai nữa!\\\". Được lời như cởi tấm lòng, tôi quay lại vợ tôi: \\\"Đấy nhé, thế mà bảo bà không muốn lấy tôi. Vì đứa con riêng này đấy chứ gì...\\\".

- Thằng bé này nói dối! - Vợ tôi hét to lên - Cháu... cháu nói dối thế mà không biết xấu hổ à?

Thằng bé lại sụt sịt thò tay vào túi áo móc ra một tấm ảnh, mặt sau có ghi tên và địa chỉ. Sau ảnh là tôi và vợ tôi chụp chung sau ngày cưới.

- Thật là quái quỷ! - Tôi lẩm bẩm - Chắc một âm mưu gì đây...

- Khoan đã! Không khéo nó là con trai chúng ta thật. Nhưng nó ở tận quê với bà nội cơ mà?

Chú bé lúc ấy mới lúng túng vẻ mừng rỡ: \\\"Mẹ nói đúng rồi. Con đây mà, con đấy!\\\".

- Ôi Bai-a-x-la-gan, con đấy ư? - Vợ tôi nói gần như khóc - Con tha lỗi cho mẹ, nhưng sao con lại thế này, ai mà nhận ra được!

- Không, con không phải là Bai-a-x-la-gan. Con là anh nó cơ!

- Thế mà cũng đòi là mẹ! - Tôi được thể đế luôn vợ - Đến con mình đứt ruột đẻ ra mà cũng không biết! Yoi-đai-an! Thôi, đi vào trong nhà đi con.

Nhưng chú bé lại tiếp tục lắc đầu. Cuối cùng hỏi ra mới biết nó là thằng lớn nhất, tên là Ba-i-a-xa-i-khan(!).

- Ai lại có thể biết được rằng con cái mình chóng lớn thế này không! - Vợ tôi ôm đứa bé và sửa lại đầu tóc cho nó.

Tôi có cảm tưởng như là mới ngày hôm qua chúng tôi gửi mấy đứa cho bà nội trông nom. \\\"Nhưng tại sao con lại mò về thế này?\\\". Chú bé nhìn tôi vẻ sợ sệt và ấp úng: \\\"Tại... Tại hôm nay con đi học muộn. Cô giáo không cho vào lớp. Con không dám về nhà sợ bà mắng. Thế là con lên xe buýt và về đây...\\\".

- Khá thật! Thế là trốn học à? - Vợ tôi nói - Đấy, giáo dục ở nông thôn là như vậy đấy. Chả ai thèm quan tâm, để ý gì đến bọn trẻ cả, tệ thật!

=))

 


Sunyata

  • bạn
Trả lời #1 vào: 19-04-2010 12:12:05
Sunyata xin chuyển các mẩu truyện cười từ diễn đàn cũ sang, các topic đơn lẻ cùng dạng sẽ được chuyển vào CHUNG chủ đề này. Sẽ chuyển từ bài lâu nhất lên, các bài bình luận xin được phép không post lại.

Chuyện thứ 1:
do KinhKha post Ngày gửi: 15-04-2008 Lúc 08:57

Một câu chuyện tình


Từ bao đời nay, lúc nào không biết, ai ai cũng biết mối tình “sắt son” giữa chàng thịt chó và cô mắm tôm. Mối lương duyên này khắng khít và bền chặt đền nỗi hễ cứ ai nhắc đến chàng thịt chó thì cũng phải kèm theo nàng mắm tôm. Tất nhiên cũng không thể không nhắc tới mối quan hệ xã hội của đôi uyên ương nổi tiếng này như bạn bè của cặp vợ chồng này là nàng lá mơ này, chú củ riềng, bạn xả , cu ớt, em mẻ này…Tất cả đều làm thành một nhóm nổi đình đám từ rất lâu rồi.

 Cũng không hiểu vì sao đôi tình nhân này này rất được nhiều “fan” hâm mộ còn hơn “Ông bà Smith”. Hễ ở đâu có đôi uyên ương này là bà con hâm mộ kéo tới đông rần rần luôn. Nên vì thế mà có rất nhiều câu vè của các thi nhân ca tụng đôi tình nhân này: \\\"Sống ở trên đời không ăn thịt chó – Chết xuống âm phủ biết có hay không- Đời người ngắn ngủi long đong – không ăn thịt chó là xong đời người. \\\"Con chó  sủa gâu gâu – Nó đòi mơ xả mắm tôm đấy bà…- Mắm tôm bà giã ớt ra- Quện vào món hấp là cha trên đời – Lò than nướng vỉ lòng dồi- Béo vàng thơm ngát đã đời bà ơi – Lại thêm rựa mận mê tơi – Đủ mùi riềng mẻ lại thêm chút nồng.\\\"

 Thôi thì đủ thứ kiểu ca tụng đôi uyên ương này. Thế nhưng cách đây non 1 năm, đùng một cái, nàng mắm tôm bỗng bị vu cho là đầu dây mối nhợ gây ra sự cố bệnh tả. Thế là người ta cắt đứt không thương tiếc mối quan hệ keo sơn giữa nàng và chàng thịt chó. Chàng bỗng bơ vơ một mình. Các fan hâm mộ than thấu trời xanh luôn: “phen này chết xuống âm phủ…”. Nhưng “bó tay sao được”, người ta bèn vội vã giới thiệu chàng với một nàng  mỹ miều khác tên là “muối tiêu sọ”. Thế nhưng, mối kết hợp tốc độ này cứ nhàn nhạt làm sao ấy, chàng thịt chó đi một đàng còn nàng muối tiêu đi một ngả, chả có hòa quện gắn bó được như thời còn nàng mắm tôm. Suy đi tính lại, người ta giới thiệu cho chàng một “em chân dài” khác rất đậm đà hương sắc quê hương: nàng nước mắm. Mối lương duyên này cũng tạm chấp nhận. Các fan cũng thưởng thức một thời gian nhưng vẫn không quên được hình bóng của nàng mắm tôm. Thời may, người ta phát hiện nguyên nhân gây bệnh tả không nằm ở em mắm tôm mà là ở các nguồn khác: rau sống, nước dùng bị ô nhiễm, vệ sinh sinh hoạt kém…

 Thế là nàng mắm tôm được giải oan,  trở về đoàn tụ với chàng thịt chó như ngày nào. Nghe đâu, bố mẹ của nàng mắm tôm đòi kiện cáo để bồi thường gì đấy. Nhưng có mà kiện củ khoai!!!

 Gần đây, bệnh tả đang hoành hành trở lại. Tất cả các nghi phạm đều được soi rất kỹ, trong số đó lại có nàng mắm tôm nhà ta. Các fan hâm mộ rất lo lắng. Còn chàng thịt chó thì khỏi nói rồi đang buồn nẫu cả ruột.

Cầu mong cha mẹ nàng hãy chăm sóc nàng cho thật kỹ. Các fan hãy bình tĩnh vì sự việc chưa đến nỗi nào. Mối tình chàng thịt chó và nàng mắm tôm chưa biết ngã ngũ định đoạt ra sao?