Tác giả Chủ đề: TÔI BỎ NHẬU RỒI...  (Đã xem 11259 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi My Darling

  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 2.176
  • Thanked: 506 times
  • Thích 2
  • Giới tính: Nam
  • Mạng là ảo nhưng tình thương yêu là có thật!
Trả lời #13 vào: 27-06-2011 22:05:21
Cụ Nguyễn Khuyến viết:
Rượu ngon không có bạn hiền
Không mua không phải không tiền không mua.

@The Em :
Bồng lai gió lạnh muôn tình sửu
Rượu uống mềm môi vẫn thấy thèm.
Nam vô tửu như kỳ vô phong
Tửu nhập tâm như hổ nhập lâm
Hổ nhập lâm như cẩu cuồn giửa thị.
Nhậu vào thì lời ra
Lời ra thì ít bà con la thì nhiều.

 


Ngủ rồi The Em

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 44
  • Thích 0
Trả lời #12 vào: 25-06-2011 19:34:39
Trích dẫn

Permanents et viết:
Sưu tầm từ một số trang web khác :
...
Thế sự đua nhau nói tỉnh say
Biết ai là tỉnh biết ai say
Say cùng thơ rượu là say tỉnh
Tỉnh để bon chen ấy tỉnh - Say
Mấy kẻ nên say đều có tỉnh
Làm người có tỉnh mới nên say
Cái say ai cũng biết say là thế
Mới biết trần gian kẻ tỉnh - say
Thế sự đua nhau nói Dại - Khôn
Biết rằng ai dại biết ai khôn
Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn người đến chốn lao xao
Thu ăn măng trúc - Đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao.
Rượu đến gốc cây ta cứ nhấp
Nhìn xem phú quý tựa chiêm bao!!!!!


 


Ngủ rồi The Em

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 44
  • Thích 0
Trả lời #11 vào: 25-06-2011 19:30:45
Trích dẫn

Banron viết:
Cảnh báo luôn...

Dân Ca...

Mấy tháng nay không thèm nói chuyện
Giờ kiểm tra đồ đạc xem sao
Thấy trong túi áo của ổng có chiếc khăn tay mới lạ
Tôi mua cho ổng hồi nào?

Tôi hỏi chồng tôi, hào hoa phong nhã
- Ông ơi ông, ông nói tôi nghe
Khăn mới của ai nằm trong túi đấy
Ông toàn xài đồ cũ thôi mà?

Này em ngốc, em mù không thấy
Em ghen, ghen, ghen quá mất rồi
Đó chỉ là cái khăn lau màn hình vi tính
Công ty mới phát cho tôi

Tôi đã qua nhiều cơ quan, chức vụ
Đi khắp năm châu, làm đủ mọi nghề
Nhưng máy lau bằng khăn có thêu 2 bông hồng đỏ thắm
Thì tôi chỉ mới được nghe


 


Ngủ rồi The Em

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 44
  • Thích 0
Trả lời #10 vào: 25-06-2011 19:27:22
Chào mấy bác, em thì em ghét cay ghét đắng đồ uống có men! Bởi vậy, cũng ráng bỏ vài lần nhưng mưu sự bất thành... Riêng khỏan này em hòan tòan tin vào số mệnh, \\\"ghét của nào trời trao của đó\\\".

Đây là bài thơ cảnh báo những ông chồng hay nhậu, xin gửi tặng các đệ tử lưu linh: Coi chừng mất vợ!

Dân ca Nam Mỹ

1
Đêm thứ nhất tôi về nhà muộn
Say, say, say, say thật là say…
Tôi thấy có ngựa ai đang đứng
Nơi tôi buộc ngựa hàng ngày

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp
- “Bà ơi bà, bà nói tôi hay
Ngựa của ai, ngựa ai buộc đấy
Nơi tôi buộc ngựa hàng ngày ?”

- Này ông ngốc, ông mù không thấy
Ông say, say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua là con bò sữa
Bà già vừa mới cho tôi .

Tôi đã đi nhiều nơi trên thế giới
Và có thể còn nhiều hơn cơ,
Nhưng bò sữa có yên cương, hàm thiếc
Quả tôi chưa thấy bao giờ !

2
Tối thứ hai tôi về nhà muộn
Say, say, say, say thật là say…
Tôi thấy mũ ai đang treo trước cửa
Nơi tôi treo mũ hàng ngày

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp
- Bà ơi bà, bà nói tôi hay
Mũ của ai đang treo trước cửa
Nơi tôi treo mũ hàng ngày ?

- Này ông ngốc, ông mù không thấy.
Ông say,say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua là cái xô đựng nước
Bà già vừa mới cho tôi

Tôi đã đi nhiều nơi trên thế giới
Và có thể còn nhiều hơn cơ
Nhưng xô nước hai bên hông có lỗ
Quả tôi chưa thấy bao giờ !

3
Tối thứ ba tôi về nhà muộn
Say, say, say, say thật là say…
Tôi thấy quần ai vắt trên lưng ghế
Nơi tôi vẫn vắt hàng ngày

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp
- Bà ơi bà, bà nói tôi hay
Quần của ai vắt trên lưng ghế
Nơi tôi vẫn vắt hàng ngày ?

- Này ông ngốc, ông mù không thấy
Ông say, say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua mớ giẻ lau bát đĩa
Bà già vừa mới cho tôi

Tôi đã đi nhiều nơi trên thế giới
Và có thể còn nhiều hơn cơ,
Nhưng giẻ rách có dây lưng,chìa khóa
Quả tôi chưa thấy bao giờ !

4
Tối thứ tư tôi về nhà muộn
Say, say, say, say thật là say…
Tôi thấy có đầu ai trên gối
Nơi tôi vẫn gối hàng ngày ?

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp
- Bà ơi bà ,bà nói tôi hay
Đầu của ai đang kê trên gối
Nơi tôi vẫn gối hàng ngày ?

- Này ông ngốc, ông mù không thấy
Ông say, say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua chỉ là bắp cải
Bà già vừa mới cho tôi

Tôi đã đi nhiều nơi trên thế giới
Và có thể còn nhiều hơn cơ
Nhưng bắp cải có râu, ria mép
Quả tôi chưa thấy bao giờ !


(Thái Bá Tân dịch từ nguyên bản tiếng Anh )

 


Ngủ rồi luckystar

  • Rất Tích Cực
  • ***
  • Bài viết: 380
  • Thích 1
Trả lời #9 vào: 25-06-2011 15:25:04
Ui cha! mọi người bàn về rượu hăng say nhỉ? Cho em góp 1câu thui
 Sống không yêu như đời ko rượu.
 Yêu quá nhiều lại hoá ra say!
Rượu được ví như tình yêu_ cái quan trọng, cần thiết và rất chi là thiêng liêng của cuộc sống sao các đấng mày râu lại bỏ nhỉ? Nhưng uống thì phải biết đâu là điểm dưng nghe.
 Chúc các đấng mày râu bớt say xỉn.hihi

 


Ngủ rồi giangcoinamtruoc

  • Tồn tại hay không tồn tại!
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 908
  • Thanked: 35 times
  • Thích 0
Trả lời #8 vào: 25-06-2011 13:18:33
Sự tích rượu rắn
Ngày xửa ngày xưa, rất xưa... Vào thời mà loài người chỉ có chàng A-đam và nàng E-va sống trên thiên đàng, khi đó cuộc sống của họ thật là vui vẻ. Chàng A-đam suốt này ca hát, rong ruổi theo hươu, theo nai, tìm kiếm những mảnh đất mới đầy hương đồng gió nội. Còn nàng E-va chỉ mải đuổi bướm, hái hoa và ca hát. Hai người chưa biết \\\"ái tình\\\" là gì nên chưa ai từng thốt lên \\\"ái chà chà\\\" khi trông thấy người kia.

Rồi một hôm, xuất hiện con rắn hoa đến ở chung với hai người ngay trong \\\"thiên vườn\\\" như bao con vật khác. Nhưng rắn là loài tinh quái, nó biết A-đam và E-va có một bí mật mà chính hai người cũng không biết, và nó hiểu rằng họ sẽ không \\\"trông thấy bí mật nếu không dùng \\\"bửu bối\\\". Vậy là nó xui hai người ăn trái cấm, trái mà ngày nay chúng ta gọi là quả táo. Và...

Lúc đầu, A-đam lấy làm sung sướng và hạnh phúc lắm lắm. Chàng ca hát nhiều hơn, tập thể hình nhiều hơn và còn hái rất nhiều hoa tặng E-va nữa. Nhưng cũng từ đó, chàng A-đam mất hẳn tự do, đi phải thưa về phải báo, hễ uống chút rượu hay về nhà khuya là bị E-va cằn nhằn liền. Hoặc giả ăn xong mà chàng chưa kịp dọn, sẽ được nghe \\\"lời không nhạc\\\" ngay, đâu còn được... \\\"cười suốt 24h\\\" như ngày nào. Lúc đầu để nàng vui lòng nên A-đam chấp nhận tất cả, chịu cả sự quản lý về giờ giấc mà không phàn nàn gì. Rồi dần dần chàng thấy tù túng quá. A-đam đâm ra buồn bực, hay cáu gắt và... chống đối. cười suốt 24H

Thế là các cuộc cãi vã diễn ra. Nhiều lần hai người lời qua tiếng lại ỏm củ tỏi, khiến \\\"thiên vườn\\\" náo động. Trời lấy làm bực, bèn đuổi cả hai người xuống trần gian. Trời cũng đuổi luôn con rắn (là nguyên nhân đầu tiên của sự ồn ào đó) xuống mặt đất.

Cuộc sống trần gian của A- đam còn khốn khổ hơn trên thiên đàng. Vì ở đây có quá nhiều thứ để E-va đòi hỏi: siêu thị, phim ảnh, vàng bốn số 9, quần áo, xe máy, nhà cửa... Dĩ nhiên là A-đam lấy làm bực với E-va lắm, nhưng chàng còn bực với con rắn hơn. \\\"Nếu nó không xui ta ăn táo thì đâu đến nỗi này!\\\" - Chàng nghĩ.

Việc đầu tiên là chàng đuổi con rắn ra khỏi nhà, bắt nó sống chui lủi bờ bụi cho hả giận. Buồn thay, cái sự hận của A-đam càng ngày càng tăng, chàng phải uống rượu cho vơi đi mà không được. Và vì uống rượu hoài nên A-đam phát hiện ra rằng nếu rượu được ngâm thêm cái gì đó thì uống vào sẽ \\\"phê\\\" hơn, chuyện này chắc chắn đàn ông ai cũng thích!

Lúc đầu, chàng uống rượu ngâm cây cỏ (sau này con cháu gọi là rượu thuốc). Rồi chàng nảy ra ý tưởng ngâm con rắn vào rượu, uống rượu đó mới hả cơn hận thù. Thế là số phận con rắn đó được định đoạt trong hũ rượu. Cũng may mà nó đã kịp lấy vợ, sinh con duy trì nòi giống.

Nhưng E-va vẫn còn đó với bao nỗi phiền toái cho A-đam. Hơn nữa, bà E-va còn dạy cho con cái, cháu gái cách ngự trị những chàng A-đam trẻ khác.

Ngày nay, các đấng mày râu lớp A-đam hậu sinh vẫn uống rượu rắn dài dài cho hả cơn hận sầu là vì thế!
(St)

 


Ngủ rồi carycon

Trả lời #7 vào: 25-06-2011 09:53:43
Đàn ông và vấn đề \\\"rượu tăng bản lĩnh\\\"

(cuoi 24h) - Nói về rượu, ngày xưa cụ Nguyễn Khuyến có câu thơ rất ý nghĩa như thế này: “Rượu ngon không có bạn hiền / Không mua không phải không tiền không mua”.

Nhậu và vấn đề ngâm con gì vào rượu nhậu Nhưng thế hệ hậu bối bây giờ nhiều người không cần “bạn hiền” vẫn cứ uống tì tì, thậm chí những lúc “không tiền” thì ta ký sổ. Ngày nào mà không có tí cay là thấy khó chịu cứ như đang cả ngàn con kiến bò trong xương vậy.

Có trăm ngàn lý do để người ta nhậu. Vui nhậu mà buồn cũng nhậu, không vui không buồn cũng nhậu luôn. Có người yêu, thất tình, đám cưới, đám ma, đám giỗ, đám thôi nôi, đám trúng đề, đám nhà mới, đám mừng con trai khỏi bệnh tiêu chảy... nói chung là “đám cười đám khóc”: nhậu. Sau giờ làm việc: nhậu. Đi giao lưu làm ăn cùng đơn vị bạn: nhậu. Bạn cũ lâu ngày gặp lại: nhậu. Khách quen đến nhà: nhậu. Người lạ mới gặp có việc: nhậu trước quen sau. Nói tóm lại là chỉ sợ thiếu thời gian chứ không sợ thiếu lý do để nhậu, ngày xưa miếng trầu là đầu câu chuyện, ngày ngay “một, hai, ba... dzô” mở hàng cho nhiều câu chuyện. Thật đúng là “hai người đàn bà và một con vịt thành cái chợ, hai người đàn ông và một con vịt thành... bữa nhậu”!

Mà ở nước Việt ta thì hễ ngồi vào bàn nhậu là phải uống rượu nhiệt tình, uống cho đều chứ cấm có kẻ ít người nhiều, ai uống kém một li rượu, một cốc bia sẽ bị coi là ngồi đó “phá mồi”, đồ “kém tắm” là loại “không hòa đồng”, “cần phải đề phòng”... Vậy nên tất cả anh em đều nâng li thì ta không thể tránh, dù cho dạ dày của ta đã sắp bục đến nơi, trong khi đó nếu như (phỉ phui cái mồm) ta chết vì rượu, anh em đến viếng lại còn chửi “ai bảo uống nhiều vào, uống được bao nhiêu thì uống, có ai ép nó đâu”, nhưng cứ thử tham gia nhậu cùng anh em một lần xem, không say không về.

Mà cái giống say thì nhiều chuyện, nhiều chủ đề. Chuyện vui, chuyện buồn, chuyện công việc, chuyện... tào lao đều có trên bàn nhậu chỉ sau vài lượt nâng cốc, nâng li.

Chuyện mà đàn ông vẫn hay “chém gió” với nhau trên bàn nhậu nhất là năng lực của các ông trong chuyện ấy. Dù bình thường là những người ít khoe khoang nhưng có tí men vào là các ông bắt đầu nổ tùm lum. Thường là khoe ta đây còn trẻ khỏe, còn thích các em các cháu bằng cách nhận xét về cô này cô kia trong phòng, nhận xét về mấy cô tiếp viên trong quán, thậm chí đánh giá bình luận về một cô bất kỳ nào đó đi ngang đường. Mà thường là khai vống “hành vi năng lực” lên cho thiên hạ lé mắt.

Ngoài ra, trên bàn nhậu các ông không thể thiếu việc khoe kiến thức về các loại rượu bổ thận tráng dương, rượu ông uống bà khen hàng xóm thèm, có những loại rượu mà cả đời các ông chưa nhìn thấy nhưng vẫn thể hiện kiến thức như ta đây là chuyên gia về những loại rượu ấy không bằng.

Trong một lần nhậu mà tôi được cử làm chân rót rượu, tôi được nghe mấy ông khoe kiến thức về rượu ngâm:

- Nếu nói về rượu cá ngựa thì cái xứ này phải gọi tôi là cụ.

Một ông khác xen ngang:

- Thế ông có biết cách ngâm rượu cá ngựa không?

- Sao lại không? Nếu ông muốn có bình rượu cá ngựa công dụng như ý, phải dùng một cặp cá ngựa làm thuốc gồm một con đực và một con cái mới đúng. Cá ngựa đem về bỏ ruột, uốn cong đuôi rồi phơi hoặc sấy khô, dùng tươi cũng được nhưng nên phơi là tốt nhất, sau đó ngâm và cất rượu vào chỗ mát, không ẩm ướt.

Ông ngồi đối diện phản đối:

- Đấy là cách làm cá ngựa dùng kê đơn thuốc bố ạ. Muốn ngâm rượu cá ngựa tốt nhất là phải dùng cá ngựa tươi, không rượu gì hiệu quả bằng ngâm cá ngựa tươi hết.

Ông “cá ngựa sấy khô” nóng mắt:

- Vậy ngâm như thế nào?

- Tôi ở cạnh nhà một ông thầy thuốc tôi lạ gì. Các ông cứ làm thế này cho tôi: Cá ngựa một cặp đủ đực cái, thêm các vị thuốc đại hồi, dâm dương hoắc, khởi tử, quả câu kỷ tử. Ngâm chung với nhau vào rượu trắng, cứ ngâm trong vòng 1 tháng, đảm bảo sau đó cứ tối ông uống là sáng ra bà hát dân ca ư ử.

Cả bàn cười hô hố, nâng li cho câu nói hay. Nhưng rồi một ông khác lại góp ý rằng cá ngựa là phải được sấy khô vàng, tán thành bột mịn, mỗi ngày dùng một ít, uống cùng với rượu vào mỗi buổi tối thì cứ gọi là có tác dụng đến tận đời thằng cháu nội!!! Rồi ông khác lại có ý kiến khác, ông khác nữa lại có ý kiến khác nữa... cứ loanh quanh như vậy, riêng chủ đề cá ngựa ngâm rượu thôi đã đủ thời gian để năm ông cạn nửa chai vốt-ca to rồi...

Tiếp theo, câu chuyện chuyển sang rượu ngâm ngọc dương, rượu ngâm sừng tê giác, rượu ngâm lộc nhung, rượu ngâm các loại chim, ngâm mật gấu, ngâm rắn... nói chung là với dân nhậu chuyên nghiệp thì rượu có thể ngâm đủ thứ trên đời, thậm chí có cả rượu ngâm rượu. Và khi ngồi vào bàn nhậu thì dĩ nhiên không thể thiếu chủ đề về rượu ngâm, và cũng chỉ nói về loại rượu ngâm để làm tăng “bản lĩnh đàn ông” mà thôi.

Bàn về ngâm con gì cũng thấy bàn cãi tưng bừng, và mỗi một cuộc tranh luận lại hết nửa chai rượu to, tuy nhiên không thấy ai bàn về loại rượu nào uống vào có thể... ít nói hơn cả.

 


Ngủ rồi carycon

Trả lời #6 vào: 28-05-2011 21:33:49
Rượu bia: \\\"cô gái\\\" nham hiểm

Rượu bia được ngộ nhận là cô gái hiền hậu dễ thương vì khi uống vừa đủ sẽ kích thích người uống ăn ngon miệng, tinh thần phấn chấn, trao đổi vui vẻ, cởi mở với nhau.

Nhưng thực chất rượu bia cần được xem là cô gái nham hiểm.

Nói rượu bia là cô gái nham hiểm bởi vì nó dễ gây ngộ nhận làm cho người ta tưởng uống rượu nhiều cũng không sao nên uống vô độ đến trở thành nạn nhân của sự tác hại của rượu bia.

Tất cả thức uống có rượu đều chứa cồn, từ rượu cao độ chứa rất nhiều cồn là rượu đế đến bia nhẹ \\\"đô\\\" hơn vẫn chứa lượng cồn đáng kể. Đối với cơ thể ta, cồn được xem như là chất độc không hơn không kém.

Khi uống thức uống có cồn, rất nhiều cơ quan trong cơ thể ta phải làm việc cật lực để giải độc và thường là thích ứng với sự độc này. Rượu bia là kẻ nham hiểm bởi vì nó không làm cho kẻ uống nó ngộ độc tức khắc (trừ trường hợp ngộ độc nặng như kiểu uống rượu dỏm chứa độc chất methanol đưa đến tử vong) mà phá hủy cơ thể người dùng nó một cách ngấm ngầm, để đến lúc nào đó trở thành người nghiện rượu gục xuống trong cơn bạo bệnh không thể cứu chữa được.

Cơ quan chịu tác động nhiều nhất của rượu là hệ thần kinh trung ương (uống rượu lâu dài sẽ bị nghiện rượu là bệnh được xếp vào nhóm \\\"bệnh tâm thần\\\" ngang hàng của nghiện ma túy), kế đến là gan (dễ bị xơ gan), rồi đến dạ dày tá tràng (bị viêm loét dạ dày - tá tràng, xuất huyết tiêu hóa)...

Năng lượng \\\"vô bổ\\\"

Rượu vào tưởng \\\"sung\\\"

Khi uống rượu bia người ta dễ có cảm tưởng là có thêm \\\"sức mạnh\\\" về tình dục (đương nhiên không bị \\\"xỉn\\\" quá, vì \\\"xỉn\\\" đồng nghĩa với tạm thời bất lực đối với đàn ông). Chính sự ngộ nhận này đưa đến mối nguy hại cho thế hệ mai sau. Người ta hay mượn rượu để đưa đến chuyện ái ân và đã có nghiên cứu cho thấy cha mẹ nghiện rượu khi sinh con ra èo uột, kém thông minh, chậm lớn, dễ mắc bệnh tâm thần.
Rượu bia có cung cấp năng lượng nhưng lại là năng lượng \\\"vô bổ\\\", tạo phản ứng đốt cháy trong cơ thể để người uống rượu bia có cảm giác nóng bừng lên thôi chứ không thêm sức lực. Người uống rượu bia thấy nóng, có vẻ chịu được rét nhưng xin lưu ý hiện tượng có cảm giác nóng bừng là do rượu làm giãn mạch máu (uống thấy mặt đỏ là vậy), có tác dụng tải nhiệt qua da chứ không làm tăng thân nhiệt để chịu lạnh rét. Chính hiện tượng này làm người uống rượu bia dễ mất cảnh giác không sợ lạnh, ngủ mình trần rất dễ bị cảm lạnh mà nhiều người gọi là \\\"trúng gió”. Ta nên lưu ý hiện tượng này để đừng say xỉn quá, ngủ bạ đâu đó, không có sự che đắp cần thiết đưa đến bị bệnh.

Nhiều người trông thấy kẻ uống rượu bia như bị kích thích, nói năng có khi bất chấp, dám có những hành động bình thường không dám làm nên tưởng rằng rượu có tác dụng \\\"kích thích\\\". Thật ra rượu bia chỉ có tác dụng ức chế (trong dược lý học, rượu được xếp vào nhóm thuốc gây mê, tức nhóm thuốc ức chế hệ thần kinh trung ương).

Rượu bia ức chế vùng vỏ não điều khiển sự tự chủ, biết kiềm chế của chúng ta. Nếu vùng vỏ não này bị ức chế, ta sẽ tung hê, dám làm những việc trước đây không dám làm và cứ tưởng là bị kích thích. Uống nhiều rượu bia sẽ làm tê liệt hệ thần kinh tự chủ, sự phán đoán và ý thức đạo đức. Hậu quả tất nhiên của việc lạm dụng rượu bia sẽ đến là hành vi bạo lực, tai nạn giao thông và tệ nạn xã hội. Uống nhiều rượu bia, người ta dễ buông thả trong tệ nạn \\\"bia ôm\\\" và bất kể trong vấn đề an toàn tình dục. Không an toàn trong hoạt động tình dục chắc chắn vào cửa tử là nhiễm HIV/AIDS.

 


Ngủ rồi kevinkent1190

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 32
  • Thích 0
Trả lời #5 vào: 20-05-2011 21:09:54
[video]http://www.youtube.com/watch?v=VgY69PfD3jw[/video] xin biếu các bác một bữa cười no nê. thân !!!

 


Ngủ rồi giangcoinamtruoc

  • Tồn tại hay không tồn tại!
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 908
  • Thanked: 35 times
  • Thích 0
Trả lời #4 vào: 20-05-2011 15:17:42
Mình say qua rùi khuya mới về. Lên giường với vợ, nhìn xuống cuối giường thấy có 6 cái chân, hỏi:
- Quái, mọi khi anh với em chỉ có 4 chân, sao hôm nay lại 6?
- Anh nốc cho lắm rượu vào. Xuống tận cuối giường đếm từng cái xem!
Mình  nghe lời đi xuống cuối giường đếm từng cái một và công nhận:
- Ừ đúng là chỉ có 4 cái chân, như mọi khi.
(HE he!Tỉnh rượu chưa các bác!)

 


Ngủ rồi carycon

Trả lời #3 vào: 20-05-2011 09:01:26
Tặng bạn volka bải:Lai rai chén rượu giang hồ của bác Huỳnh Ngọc Chiến

Núi hùng vĩ điệp trùng, cao phong tiếu bích vươn đến trời xanh, nhưng núi đẹp là nhờ mây. Sông mênh mông bát ngát, uốn khúc lượn lờ hay cuồng nộ thét gầm, nhưng sông linh là nhờ có giao long, thủy quái. Rừng bạt ngàn huyền bí nhưng rừng thâm u quyến rũ là nhờ có dị sĩ cao nhân. Khách hảo hán giang hồ phiêu bồng lang bạt mang bản chất hào sảng khoáng đạt một phần là nhờ rượu.
Nền văn hoá phương Đông không có một vị tửu thần như thần Dionysos trong thần thoại Hi Lạp, nhưng có lẽ chỉ ở phương Đông mới có một tửu đồ cuồng sĩ đời Tây Tấn tên là Lưu Linh ngông đến mức làm bài thơ Tửu đức tụng ca ngợi cái Đức của rượu, được lưu truyền ở đời, gây ảnh hưởng nhất định. Theo Tấn thư thì Lưu Linh, tự Bá Luân, quá ham mê uống rượu. Một hôm, vợ đập vỡ vò rượu, khóc bảo : \\\"Ông uống rượu quá nhiều, đó không phải là cái đạo nhiếp sinh, phải bỏ bớt đi\\\". Lưu Linh nói \\\" Ta không thể tự cấm được, phải cầu quỉ thần lên để khấn nguyện, vậy phải đủ rượu thịt để làm lễ chứ !\\\" Vợ nghe lời làm theo. Lưu Linh bèn quỳ xuống khấn rằng :\\\" Thiên sinh Lưu Linh, Dĩ tửu vi danh, Nhất ẩm nhất hộc, Ngũ đẩu giải tinh, Phu nhơn chi ngôn,Thận bất khả thính “ .
Văn học Trung quốc qua bao thời đại không thiếu thơ văn ca ngợi rượu. Thậm chí rất nhiều. Thông thường người ta chia ra làm ba cách uống rượu : tục tửu, thường tửu và tiên tửu. Tục tửu là uống đến chỗ phóng đãng bừa bãi, không làm chủ được mình. Thường tửu là uống xong cho sảng khoái, uống chỉ vì thích uống mà thôi. Tiên tửu là uống rượu như một thứ trợ hứng để bàn về thi ca, nghệ thuật nhằm di dưỡng tinh thần. Đến Kim Dung thì chén rượu lại được điểm xuyết thêm một phần ý vị nữa : đó là chén rượu lãng mạn hào hùng giữa chốn giang hồ. Đối với cuộc sống rong ruỗi phiêu bạt của khách võ lâm, có thể trong buổi tiễn đưa hoặc buổi trùng lai thiếu tiếng đàn tiếng hát, nhưng chắc chắn trong nỗi buồn li biệt hay trong niềm vui hội ngộ đó luôn luôn có rượu. Chung quanh chén rượu và ngay trong chén rượu có biết bao nhiêu tâm sự của muôn vạn mãnh đời.
Khắp võ lâm, từ trà đình tửu quán cho đến chốn núi thẳm rừng sâu, hễ nơi đâu có mặt hảo hán giang hồ là y như nơi đó có rượu. Một điều đáng ghi nhận là trong tác phẩm Kim Dung, hầu như những nhân vật nào đam mê rượu cũng đều có tâm hồn hào sảng, phóng khoáng. Đó là một Tiêu Phong kiêu dũng, một Hồng Thất Công cương trực, một Lệnh Hồ Xung khoáng đạt, một Đan Thanh hào phóng v..v... Bang chủ Hồng Thất Công do tính ham rượu và nhậu nhẹt nên bị Hoàng Dung dùng mẹo lừa để ông phải truyền tuyệt kĩ \\\"Hàng long thập bát chưởng\\\" cho Quách Tĩnh. Đoàn Dự khi lang bạt giang hồ tìm Vương Ngọc Yến, thấy Tiêu Phong ngồi uống rượu trên Tùng hạc lâu mà sinh cảm mến, cùng nhau uống rượu rồi kết làm huynh đệ. Đó là cách uống rượu hào sảng của khách anh hùng. Đoàn Dự dùng Thiếu trạch kiếm để tiết hết rượu ra khỏi người theo đầu ngón tay út mới có thể đối ẩm với \\\"đại tửu... lâm cao thủ\\\" là Tiêu Phong. Đó là cách uống rượu đầy tiểu xảo mà Đoàn Dự vô tình phát hiện. Và chỉ trong tác phẩm Kim Dung mới có được \\\"pha\\\" uống rượu thú vị thế kia.
Nếu chén rượu đầy mưu trí của Lệnh Hồ Xung trên Trích Tiên tửu lâu khi lừa Điền Bá Quang để cứu Nghi Lâm làm người đọc vừa buồn cười vừa thán phục thì chén rượu thương đau của gã trên đỉnh Hoa Sơn lạnh buốt lại đắm chìm trong nỗi nhớ thương cô tiểu sư muội Nhạc Linh San, làm cho người đọc ngậm ngùi. Một tên dâm tặc vô hạnh như Điền Bá Quang lại biết lẻn vào hầm rượu của Trích Tiên tửu lâu đập vỡ hết gần hai trăm vò rượu quí hiếm trên thế gian, chỉ giữ lại hai vò để mang lên đỉnh Hoa Sơn cùng đối ẩm với Lệnh Hồ Xung, đã làm cho người đọc phát sinh hảo cảm, dù gã đã bị cả hai phe hắc bạch khinh bỉ là hạng \\\"vô ác bất tác đích dâm tặc\\\" ( tên dâm tặc không có điều ác nào mà không làm ). Thử hỏi trong đời có mấy ai được uống một chén rượu chí tình đáng cảm động thế kia ? Một chi tiết nhỏ đó thôi chắc cũng đủ khiến cho tửu đồ khắp thiên hạ cùng nhau nâng chén rượu tha thứ phần nào tội lỗi cho Điền Bá Quang ! Đâu phải chỉ trong tiếng đàn, tiếng tiêu cao nhã mới có thể tạo nên mối đồng cảm tri âm như Khúc Dương trưởng lão và Lưu Chính Phong, mà một chén rượu đục trong chốn giang hồ vẫn đủ sức để tạo nên mối tình tri ngộ giữa một người mang tiếng bại hoại và một môn đồ phe chính giáo. Cái chân tâm trong chỗ giao tình vẫn luôn luôn nằm bên kia âm thanh cũng như luôn luôn nằm đằng sau chén rượu ! Rượu hay âm nhạc lúc đó chỉ là phương tiện để con người tìm gặp nhau ở một điểm nào đó trong chổ ý hợp tâm đầu. Khi Lệnh Hồ Xung tung chén rượu lên trời thành muôn ngàn giọt để cùng chia xẻ với quần hùng hắc đạo trên đỉnh Ngũ Bá cương, Kim Dung đã cực tả tính hào sảng của một gã tửu đồ giữa niềm thống khoái chân tình với hào kiệt giang hồ.
Hình ảnh kiêu hùng của Hướng Vấn Thiên khi bị trói đôi tay mà vẫn trầm tĩnh ngồi uống rượu trong lương đình giữa vòng vây của hai phe hắc bạch, đã khiến Lệnh Hồ Xung trổi dậy hào khí, liều lĩnh chen vào ngồi đối ẩm để cùng xẻ chia hoạn nạn. Người đọc không ngạc nhiên vì sao sau này, khi Giáo chủ Nhật nguyệt thần giáo Nhậm Ngã Hành thống lĩnh giáo chúng vây Hoa Sơn để tiêu diệt Ngũ nhạc kiếm phái, đẩy Lệnh Hồ Xung vào thế đối địch, thì Hướng Vấn Thiên là người đầu tiên bạo dạn cùng uống với Lệnh Hồ Xung một chén rượu cuối cùng ngay tại đương trường trước khi chuẩn bị cho một trận huyết chiến sắp tới, dù biết rõ Nhậm Ngã Hành đang ngấm ngầm phẫn nộ. Rồi lần lượt các tay hào kiệt khác trong Nhật nguyệt thần giáo cũng can đảm bước ra cạn chén với Lệnh Hồ Xung dù trong thâm tâm họ cũng hiểu rằng điều đó sẽ gây thịnh nộ cho Giáo chủ và cái giá phải trả đằng sau chén rượu kia có khi là cái chết. Biết bao nhiêu hào khí hùng tâm chứa chan trong một chén rượu nồng ! Lệnh Hồ Xung kết giao hào kiệt giang hồ chủ yếu bằng rượu. Gặp bất kì người nào sành rượu và thích uống rượu là giao tình nẩy nở. Đối với Lệnh Hồ Xung dường như không có chính hay tà mà chỉ có rượu ngon hay dỡ và nhất người nâng chén rượu cùng uống có đáng mặt hảo hán để giao kết hay không mà thôi. Lúc đó thì ân oán thị phi đều có thể hoà tan trong chén rượu chân tình.
Nếu chén rượu của Lệnh Hồ Xung đầy tính lãng mạn thì chén rượu của Tiêu Phong lại rất mực hào hùng. Khi uống rượu vào những giây phút quyết định tử sinh thì chén rượu của Lệnh Hồ Xung vẫn mang chất khoái hoạt phiêu bồng còn chén rượu của Tiêu Phong lại tràn đầy hào khí ! Tại Tụ Hiền trang, trước khi cùng quần hùng quyết đấu, Tiêu Phong vẫn cùng họ uống rượu để tuyệt tình. Chén rượu ném đi, giao tình đứt đoạn và cuộc chơi sinh tử bắt đầu. Nhưng đến chén rượu trên chùa Thiếu Lâm mới thật chan chứa hùng tâm. Khi tình cờ bị vây hãm trên đỉnh Thiếu Thất bởi vô số những cao thủ cự phách, Tiêu Phong trong cảnh lâm vào tuyệt địa vẫn hiên ngang uống rượu. Khi đánh lùi một lúc cả ba đại cao thủ Du Thản Chi, Đinh Xuân Thu, Mộ Dung Phục, khiến Tiêu Phong hào khí ngất trời, ông hô vệ sĩ mang mấy túi rượu uống cạn một lúc gần hai mươi cân, rồi ngõ lời cùng Đoàn Dự : \\\"Huynh đệ, ta và người hôm nay đồng sinh tử, thật không uổng phí một phen kết nghĩa, sống cũng tốt mà chết cũng tốt, chúng ta hãy cùng nhau uống một trận cho thật thống khoái ! \\\". (Huynh đệ, nễ ngã sinh tử vi cộng, bất uổng liễu kết nghĩa nhất trường, tử dã bãi, hoạt dã bãi, đại gia thống thống khoái khoái đích hát tha nhất trường ! ) Hào khí bức người của Tiêu Phong khiến nhà sư Hư Trúc cảm kích quên hết giới luật thanh qui, cùng nhau cạn chén. Cảnh tượng một tay đại hào kiệt là Tiêu Phong cùng anh chàng đồ gàn Đoàn Dự và nhà sư Hư Trúc làm lễ giao bái và uống rượu ngay trong vòng gươm đao trùng điệp để chuẩn bị mở một trường đại sát thật láng lai hào khí của võ lâm, khiến cho người đọc cảm thấy hùng tâm hứng khởi như đọc Sử kí Tư Mã Thiên đến đoạn Thái tử Đan tiễn Kinh Kha qua sông Dịch. Đó không phải là chén rượu liều lĩnh của bọn dũng phu cùng đường, mà là chén rượu của những tay hào tuấn xem cái chết như là \\\"một cõi đi về \\\" khi đã cảm nhận trọn vẹn được tấm chân tình của nghĩa đệ huynh ! Sống ở nhân gian mà có được một người tri kỉ thì có chết đi cũng không đến nỗi uổng phí bình sinh ! Uống rượu hào hùng đến trình hạn ấy mới là chỗ mà thơ Lý Hạ gọi là Chân thị Kinh Kha nhất phiến tâm .
Nhưng uống rượu như Tiêu Phong hay Lệnh Hồ Xung cũng chỉ là cách uống rượu hào hùng thống khoái của hảo hán giang hồ, mà cách uống rượu của Đan Thanh tiên sinh - đệ tứ trang chủ Cô sơn Mai trang - hay Tổ Thiên Thu mới đúng là hạng tửu đồ thượng thừa sành điệu. Người đọc ắt hẵn phải thâm tạ Kim Dung đã tặng cho đời những trang tuyệt bút về rượu. Uống nào phải dùng chén ấy. Chén ngọc hay chén lưu li làm rượu nổi thêm màu sắc , chén sừng tê làm rượu thêm hương vị . Uống rượu bồ đào phải dùng chén dạ quang, vì khi rót vào chén dạ quang thì rượu bồ đào sẽ có màu đỏ như máu, khiến cho quân sĩ ngoài biên tái uống vào thêm hùng khí chiến đấu . Uống rượu Thiệu hưng trạng nguyên hồng phải dùng chén cổ đời Bắc Tống. Uống rượu Lê Hoa phải dùng chén Phỉ Thúy. Các quán rượu tại Hàng Châu thường treo cờ xanh trước tiệm rượu để ánh sáng chiếu màu xanh vào chén rượu Lê hoa như màu phỉ thuý v.v... Thử hỏi mấy ai đọc Đường thi mà có thể cảm nhận ra chỗ tận diệu trong lời thơ thế kia, nếu như không có những \\\"nhà tửu học\\\" như Tổ Thiên Thu ? Tổ Thiên Thu phân tích về rượu làm ta nhớ lại lão ăn mày trong Vang bóng một thời của Nguyễn Tuân bình phẩm về trà. Họ đều là những nghệ sĩ tài hoa trong làng trà làng rượu. Với Đan Thanh và Tổ Thiên Thu thì uống rượu đã trở thành một loại nghệ thuật. Uống rượu đến mức đó là gần như nâng rượu lên thành Tửu đạo. Đáng tiếc thay, ở phương Đông, cái tạm gọi là Tửu đạo đó lại không được lịch sử phát triển thành một trào lưu như Trà đạo. Có lẽ vì nó giống như con dao hai lưỡi. Kẻ non nớt dùng nó ắt sẽ bị đứt tay. Tiên tửu chưa chắc đã thấy đâu mà tục tửu có thể đã ngập tràn trong thiên hạ !
Chén rượu ngày nay đã mang quá nhiều tục sắc. Tửu vị cho dẫu đã được nâng lên thêm mấy bậc nhưng tửu đạo lại bị hạ xuống thấp mấy tầng ! Giá như Tổ Thiên Thu và Đan Thanh sống lại ắt hẵn sẽ mời tất cả các tửu đồ trong thiên hạ đời nay tụ tập lại để giảng cho nghe về tửu đạo và cùng nhau lai rai một chén rượu giang hồ!

 


Ngủ rồi giangcoinamtruoc

  • Tồn tại hay không tồn tại!
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 908
  • Thanked: 35 times
  • Thích 0
Trả lời #2 vào: 19-05-2011 15:37:25
Nếu biết rằng anh bỏ nhậu rồi
Thôi thì, anh chết quách đi thôi
Sống làm gì nữa cho chật đất
Những kẻ như anh - “vợ hơn trời”
(xin đừng trách em!)

 


Ngủ rồi vodka

Trả lời #1 vào: 23-06-2010 19:03:31
Nếu biết rằng tôi bỏ nhậu rồi
Bờ kè quán cốc vắng bóng tôi
Vui buồn chiến hữu ai chia sẻ
Có dỗi có hờn cũng thế thôi

Nếu biết rằng tôi bỏ nhậu rồi
Euro,word cup bạn đơn côi
Một mình quán vắng ai bàn luận
Hò hét một mình chẳng nổi sôi

Nếu biết rằng tôi bỏ nhậu rồi
Tiệc tùng cưới hỏi có gặp tôi
Xin đừng mời mọc hoài vô ích
Vợ nguýt làm sao uống cho trôi

Nếu biết rằng tôi bỏ nhậu rồi
Bao năm bằng hữu cũng bỏ thôi
Bạn bè gặp mặt không bia rượu
Câu chuyện tâm tình khó nói trôi

Nếu biết rằng tôi bỏ nhậu rồi
Chiều chiều tan sở khó kiếm tôi
Vội về với vợ cho yên chuyện
Bạn bè dè bĩu cũng mặc thôi

Nếu biết rằng tôi bỏ nhậu rồi
Anh em chiến hữu sẽ khóc tôi
Đời trai mà thế coi như bỏ
Cái thằng tình nghĩa bạc như vôi

Nếu biết rằng tôi bỏ nhậu rồi
Người đời nói xấu mặc kệ tôi
Vợ mình mình sợ can chi tội
Nhất vợ nhì trời có thế thôi...