Tác giả Chủ đề: Người đi qua đời tôi  (Đã xem 5119 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi banron

Trả lời #1 vào: 22-09-2012 07:01:28
“Người đi qua đời tôi
Không nhớ gì sao Người?...”


Một người bạn có tính ưa “bắt giò” hỏi tôi: “tại sao lại gọi là nhạc không lời?”. Tôi biết anh ta định nói gì khi phát hiện chỗ sai này. Nhạc cùng với lời kết thành bài hát, tự nhiên nhạc vốn đã không lời, cần chi nói nữa. Gọi nhạc là bài hát không lời nghe có lý hơn.

Để sáng tác một bài hát cần có phần lời và hơn thế nữa, lời phải hay mới thấm vào tim người nghe. Nghệ thuật dùng từ biểu cảm không ai so được với các nhà thơ. Nhạc sĩ đôi khi phải mượn lời thơ và chỉ ghi nốt tâm tư của mình vào. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn là một ngoại lệ hiếm hoi với tài soạn lời bài hát hay như một bài thơ.

Nhiều bài thơ được chắp cánh bay cao nhờ tài hoa của người nhạc sĩ, cũng có những bài hát đi sâu vào lòng người nhờ lời thơ tình cảm chứa chan. Tôi muốn giới thiệu với các bạn vài trường hợp như thế.
-   Bài thơ “Thơ Cũ Của Nàng” của Thi sĩ Trần Dạ Từ được nhiều người biết đến qua bài hát “Người Đi Qua Đời Tôi” của Nhạc sĩ Phạm Đình Chương
-   Bài hát “Mộng Dưới Hoa” cũng do Nhạc sĩ Phạm Đình Chương viết nhạc dựa vào lời một lúc 2 bài thơ “Tình Tự Dưới Hoa” và “Xuôi Dòng Mộng Ảo” của Thi sĩ Đinh Hùng.

Như vậy, Thơ và Nhạc dẫn dắt nhau đi vào trái tim của người thưởng thức. Nghệ sĩ có lòng tôn trọng khán thính giả đều phải nhọc công, miệt mài, trau chuốt tác phẩm của mình và bù lại, họ nhận được sự ái mộ của công chúng khắp mọi nẻo đường tác phẩm đi qua.

Mời các bạn nghe bài hát “Người đi qua đời tôi” – Nhạc: NS. Phạm Đình Chương, Lời: Thơ Tran Da Tu - qua phần trình bày của ca sĩ Trần Thái Hòa.

Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ.



THƠ CŨ CỦA NÀNG

Người đi qua đời tôi
Trong những chiều đông sầu
Mưa mù lên mấy vai
Gió mù lên mấy trời
Mây mù lên mấy biển

Người đi qua đời tôi
Hồn lưng mùa rét mướt
Đường bay đầy lá mùa
Vàng xưa đầy dấu chân
Lòng vắng như ngày tháng
Đen tối vùng lãng quên

Người đi qua đời tôi
Chiều ầm vang tiếng sóng
Bàn tay mềm khói sương
Tiếng hát nào hơ nóng

Người đi qua đời tôi
Nghe những lời linh hồn
Phi lao dài tiếng ru
Êm ái lòng hối tiếc
Trên lối về nghĩa trang
Trong mộ phần tối đen

Người đi qua đời tôi
Không nhớ gì sao người
Em đi qua đời anh
Không nhớ gì sao em…

Trần Dạ Từ