-
Xin vay chút vốn \\\"Heartbank\\\" của NTCM ở đây để mở quán nước \\\"Tào lao xịt bộp\\\". Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ!
Cô Gái Dễ Tính
Thấy cậu con trai đã 36 tuổi mà chẳng quan tâm đến vợ con, suốt ngày chỉ quanh quẩn bên chiếc máy tính, bà mẹ bèn làm mối cho anh một cô gái xinh đẹp làm cùng nghề.
Nhưng chỉ sau buổi gặp đầu tiên, anh chàng đã lắc đầu từ chối.
- Sao vậy con?
- Cô ấy không đáng tin. Lấy cô ấy chắc con mọc sừng mất.
- Sao con lại nghi ngờ vậy? Cẩn thận kẻo nghĩ oan cho người ta.
- Lần đầu gặp mặt, con vừa hỏi: “Ổ cứng của em có rảnh không, cho anh cắm nhờ cái USB của anh một lát?” Vậy là cô ấy đồng ý ngay tức thì, chẳng cần biết USB của con loại gì, có nhiễm virus hay không.
Tuổi trẻ cười
-
Chuyện ông quan mua chim
Một người nông dân mang ba con chim ra chợ bán, có viên quan đến hỏi mua.
- Con này giá bao nhiêu?
- Thưa quan giá một quan tiền. Con này hay lắm, nó vừa biết hót lại vừa biết múa. Giọng hót của nó không một loài chim nào có thể sánh được.
- Còn con này?
- Thưa quan, giá hai quan tiền. Con này hay hơn, chẳng những nó múa hát được, mà nó còn biết nói tiếng người. Nó khôn ngoan lắm!
Nói đoạn, người nông dân ra hiệu, con chim thứ nhất cất tiếng líu lo, lảnh lót làm quan say mê, còn con thứ hai sau khi hòa giọng cùng bạn mình còn chào hỏi rối rít, nói chuyện tiếng người y như thật, làm quan rất thích thú. Thấy hai con chim có tài lại bán với giá rẻ mạt, quan vội móc tiền ra mua. Còn mấy quan tiền quan định mua nốt con thứ ba.
- Con này bao nhiêu?
- Thưa quan, con này tôi phải bán tới... 3 lạng vàng ạ!
- Sao?
Viên quan kinh ngạc làm rớt cả mấy quan tiền dưới đất nhưng quan kịp nghĩ rằng con chim này hẳn có tài gì đặc biệt đây, liền hỏi:
- Vậy con này làm được những gì nữa?
- Thưa quan, thú thật con này dở lắm, nó già rồi, không biết hót mà cũng chẳng biết nói tiếng người. Suốt ngày nó chỉ lù đù trong chuồng.
- Thế sao bán mắc dữ thần vậy?
- Dạ, vì nó biết ra lệnh cho hai con kia!
Theo Truyện cười dân gian Nam bộ
-
Đọc câu chuyện bác The Em gửi, làm mình nhớ tới chuyện xảy ra cách đây mấy tháng rồi. Mình cũng như ông quan này, đi mua chim mà không hiểu sao có 1 con chim lại đắt \\\" kinh khủng\\\" vậy
Có 4 con \\\" Phượng Hoàng đất \\\" trong chuồng, con nào cũng có giá là 300k. Sau khi xem 4 con chim kia xong, mình thấy có 1 con \\\" Phượng Hoàng đất \\\" nhốt riêng, nhìn tội nghiệp vô cùng, lông lá xấu xí, già nua, giống như bị bỏ đói, đã thế còn nhốt trong cái lồng bé tí xíu. Khi mình hỏi giá của nó, thì mình té ngửa người khi nghe câu trả lời. \\\"Có người đòi mua 6 đến 7 triệu mà em không bán đâu anh \\\".
Tại sao nó đắt như vậy ?
Mình xin trả lời, nó là con chim \\\" mồi\\\", nó dùng để bẫy những con chim khác. Nhờ có nó mà người ta bắt được các con chim Phương Hoàng khác.
Bác The Em toàn gửi lên những bài học tốt cho chúng ta noi theo không. Mong các bạn hiểu được bài học của bác The Em gửi tặng cả nhà. \\\" Nhìn lão The Em bề ngoài thế thôi, nhưng bên trong có giá lắm \\\" :laugh:
@ Bác The Em : bác gửi nhiều lên nữa nha hihi
-
Khen đểu
Trưởng phòng gọi nhân viên làm việc rất máy móc lên bảo: \\\"Tôi xin lỗi đã làm anh mếch lòng\\\". Hôm trước tôi đã nói với giám đốc rằng một con khỉ được huấn luyện tốt cũng sẽ có thể làm được công việc của anh. Để sửa lỗi, cuối tháng tôi sẽ đề nghị thưởng cho anh một phần thưởng đặc biệt.
- Một tấm ngân phiếu 100 euro chăng?
- Không. Một buồng chuối thật đẹp.
Sưu tầm - không rõ tác giả.
-
Nói dối
[/b]
Một chính khách đang trên đường đi vận động tranh cử thì bất chợt bắt gặp một lũ trẻ đang vây quanh một con chó, cãi nhau chí chóe. Ông liền dừng xe, lại gần hỏi chuyện.
Một cậu bé nói:
- Chúng cháu nhặt được con chó này, ai cũng muốn mang về nuôi nên chúng cháu quyết định là đứa nào nói dối giỏi nhất sẽ được nuôi con chó.
- Các cháu không được thi nói dối vì đó là điều tội lỗi. - Nhà chính khách khuyên nhủ. - Khi ta ở tuổi các cháu, ta không bao giờ nói dối và bây giờ cũng vậy...
Bọn trẻ con im lặng một phút rồi cậu bé thở dài:
- Đưa con chó cho ông ấy đi!
-
Trong một cuộc họp, phía Nga bảo :
“ Dân VN chúng mày mất vệ sinh lắm, toàn đái bậy ngoài đường”
Phía VN bảo:
\\\"Làm đ.. gì có chuyện đấy!\\\".
Phía Nga nói thách: \\\"Đêm nay bọn tao xách AK-47 đi quanh hồ Tây, thấy thằng nào đái bậy là xử luôn\\\"!
Phía VN OK.
Sáng hôm sau báo VN đưa tincó 37 chú lính chì ra đi.
Ức chế quá, VN cử 2 đặc nhiệm phi ngay sang Nga, vác colt đi quanh quảng trường Đỏ và làm như bọn Nga. 2 chú đặc nhiệm đi cả đêm, vừa mệt vừa rét đến gần 2h sáng mới thấy 1 thằng cu đen đen lùn lùn đứng quay lưng vào tường, 2 chú mừng quá nã sạch cả băng đạn
Sáng hôm sau, báo chí nga đưa tin:\\\"Đêm qua, đại sứ VN ở Nga bị bọn khủng bố ám sát khi đang trên đường đi họp về.\\\"
(st)
-
NÓI DỐI
---------
Một nhà khoa học tánh tình hay đa nghi, nên ông ta chế tạo ra robot phát hiện nói dối. Ngày chế tạo thành công, ông đem ra thử con trai.
Cậu con trai vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi:
- Sao con đi học về trễ vậy?
- Con qua nhà bạn mượn sách về học.
Robot phát hiện nói dối, đánh cho cậu con trai một cái.
Ông bố cười:
- Đó con thấy chưa, nói dối là phải chịu phạt. Lúc bằng tuổi con bố không dám nói dối ông nội nửa lời!
Ngay lập tức, robot đạp ông ta một cái bay vô tường.
Người vợ thấy cậu con trai bị đánh đòn đau bèn nói:
- Sao anh làm thế với con, dù sao nó cũng là con anh!
Robot nắm đầu bà vợ, đánh túi bụi!... :blink:
(Sưu tầm)
-
Em xin góp vào 1 câu chuyện xưa.
Xưa có hai vợ chồng trẻ mồt là thầy đồ, hai là anh lính lệ, ở sát vách nhà, cùng gọi nhau là hàng xóm. Cũng là mới cưới,không biết họ có “đến hẹn lại lên” với nhau không nhưng hình như bụng hai bà vợ cũng lùm lùm như nhau trông thấy rõ .Họ cũng có vẻ đằm thắm và thương yêu nhau lắm, nhưng sự đời :
“Vợ là cơm nguội trong nhà
Là tô phở tái của cha láng ghiềng”
Thì xưa cũng chả khác nay, cả hai chàng cũng như hai con hổ rình mò để ăn “hai tô phở tái” Bỗng nhiên có giặc giã,anh lính lệ phải cắp mã tấu đi xa để lại người chinh phụ mỏi mòn trông ngóng, thời cơ đã đến anh thầy đồ lần sang cô láng ghiềng ga gẫm .Hắn ta đưa sách vở ra mà hù dọa người vợ trẻ rằng phải “dưỡng thai” thì đứa bé sinh ra mới bụ bẫm,thông minh được ,chị vợ cả tin để cho anh chàng “dưỡng thai” càng nhiều càng tốt. Hết giặc giã anh lính lệ mãn hạn trở về nghe bà vợ khoe chuyện của anh thầy đồ tốt bụng thì ức lắm bèn nghĩ cách trả thù .Cũng may thầy đồ có chuyện cung tụng, phải đi hầu quan tòa trên tỉnh, anh lính qua hàng xóm để “chia buồn”,an ủi và cũng để báo cho chị vợ ông thầy là hắn đi đây đi đó có biết làm“lễ cắt đách” chuyện cấp bách không thể chần chừ nếu không sinh ra thằng bé sẽ không được may mắn . Chị vợ nghe xuôi tai cứ để cho anh chàng ngày đêm “làm lễ” .
Khi được trắng án trở về, nghe chị vợ khoe với chồng, anh thầy đồ bực lắm bèn chõ miệng sang hàng xóm mà chưởi:
-Bố tiên sư nó lễ gì có lễ cắt đách
Anh lính lệ cũng chả vừa trả đũa:
- Mẹ khỉ sách gì có sách dưỡng thai
-
Tặng Quán một chuyện mới siu tầm được nè...
HỌA VÔ ĐƠN CHÍ
Một thương gia đi công tác xa 2 tuần. Sau một tuần, ông gọi điện về nhà hỏi thăm tin tức. Người quản gia ấp úng mãi không thành câu nhưng bị gặng mãi nên ông ta cũng đành nói thật.
- Xin lỗi ông, nhưng chó của ông chết rồi.
- Chó của tôi! Làm sao lại có chuyện đó?
- Bác sĩ nói là nó bị rối loạn tiêu hoá nặng do ăn quá nhiều.
- Ăn quá nhiều ư?? Nhưng ông luôn cho nó ăn theo khẩu phần khoa học cơ mà?
- Vâng, nhưng vì con ngựa đã chết, nên có một lần nó tự mò đến cái máng ăn của ngựa.
- Con ngựa chết rồi!??
- Vâng, đấy là do chuồng ngựa bị cháy nên nó bị …..
- Cái gì, làm sao chuồng ngựa lại bị cháy?
- Lính cứu hoả nói là vụ nổ biệt thự đã ảnh hưởng đến chuồng ngựa quá nặng. – Viên quản gia nghẹn giọng.
- Nổ biệt thự?! – Thương gia không tin vào tai mình nữa.
- Vâng, người ta nói là do gas. Gas bị xì, mà nến thắp quan tài mẹ ngài lại để gần ri-đô quá, nên bị bắt lửa…
- Nhắc lại đi! Mẹ tôi… Mẹ tôi… làm sao? – Thương gia hổn hển.
- Vâng, mẹ ngài mất do nhồi máu cơ tim. Bà ấy không chịu được cú sốc khi biết vợ ngài đã bỏ đi theo chính em trai của ngài.
-
Xin nghỉ việc
Trong cơ thể ông cụ 70 tuổi, các bộ phận họp nhau lại để giải quyết chế độ hưu trí. Não làm chủ trì.
- Cho tao nghỉ thôi, đi suốt rồi mỏi lắm - Chân nói.
- Nghe cũng hợp lí, mày mà nghỉ thì đi xe lăn, cũng không sao - Não trả lời.
- Tao nữa - Tim lên tiếng.
- Mày nghỉ thì chết cả lũ à, ngu thế! - Não phản đối.
Bỗng có tiếng thều thào:
- Các bác ơi, cho em nghỉ với, em kiệt rồi.
- Đứa nào, đứa nào đấy? - Cả lũ nhao nhao
Mắt nhìn xuống bảo:
- À, tưởng thằng nào, nhưng mà mày từ năm 20 tuổi mới phải làm việc cơ mà, bọn tao làm cả đời rồi.
- Nhưng mà em phải làm việc ca ba trong môi trường độc hại, đã thế lại nặng nhọc, hic hic.
- Là thằng nào thì ngóc đầu lên cho anh em biết mặt cái? - Não hét lên.
Bỗng giọng thều thào kia đanh lại:
- Tao mà ngóc đầu dậy được thì đã không phải xin nghỉ.
sưu tầm
-
Tìm chỗ cất tiền
Trời đã khuya, trên xa lộ vắng có cô gái trẻ đẹp với mái tóc xõa dài đang vẫy gọi taxi, đặc biệt trên người cô ta không còn mảnh vải che thân.
Sau khi lên taxi và đã đi được một đoạn đường dài, cô ta cảm thấy bực mình vì gã tài xế cứ nhìn cô qua kính chiếu hậu mãi mà không chịu nhìn đường lái xe. Cô gái hỏi với vẻ bực bội:
- Bộ từ nhỏ đến lớn anh chưa thấy phụ nữ khỏa thân hay sao mà anh nhìn tôi dữ vậy?
Gã tài xế bối rối trả lời:
- À, cái đó thì tôi đã thấy nhiều, nhưng tôi đang tự hỏi là không biết cô cất tiền ở đâu để trả taxi cho tôi.
sưu tầm
-
Dạy kỹ năng bằng ngôn ngữ... chợ búa!
TT - “Trường chúng tôi có một văn hóa rất hay là văn hóa khạc và nhổ. Có những thứ không thể tách rời ra được, đó là khạc và nhổ. Không ai khạc và... nuốt cả”. Đó là ngôn từ dùng ở một khóa đào tạo kỹ năng mềm cho SV!
Chiều 7-10, chúng tôi đến “Học viện đào tạo kỹ năng mềm KDI - Việt Nam” ở địa chỉ 159/4A Bạch Đằng, P.2, Q.Tân Bình, TP.HCM để tham dự “Lớp học kỹ năng mềm miễn phí C40”. Buổi học có khoảng 50 người.
“Cay cú là não thú”
Lớp học được tổ chức trong căn phòng rộng chừng 70m2 tại địa chỉ nêu trên. Sau những bản nhạc sôi động mở rất to trong phòng kín, một nam nhân viên khá trẻ cho các thành viên làm quen bằng cách bắt tay với nhau.
“Mối quan hệ trong cuộc sống chúng ta phải chủ động tìm kiếm. Chúng ta không thể tìm hợp đồng, dự án bằng cách chờ... ông nội đó đến bắt tay với mình” - anh này kết luận.
Sau phần giới thiệu, một nam thanh niên khác sinh năm 1984, đầu trọc, mặc áo sơmi trắng thắt cà vạt, bước vào: “Giới thiệu với các bạn, tôi tên Trần Văn Hưng, quê gốc ở Nam Định. Tôi sinh ra ở một vùng quê rất nghèo trồng lúa. Lúa lên cây nào là chết cây đó. Các bạn có biết tại sao không? Vì lúa đến vụ người ta gặt, người ta cắt đi thì chết chứ sao. Trước đây đặc sản quê tôi là cầy tơ. Từ khi vào Sài Gòn, tôi biết quê tôi có thêm một đặc sản là... trai tơ. Học với tôi thì phải máu. Bởi vì muốn làm cho người khác sướng thì mình phải sung. Chứ muốn làm cho nó sướng, mình không sướng thì phải tự sướng à”.
Chất giọng to, rõ, “diễn giả” Hưng giảng về kỹ năng mềm xen lẫn những minh họa “độc đáo”. Nói về những bài học từ cuộc sống, “diễn giả” Hưng mở đầu: “Nếu như bạn có tiền, khoảng 15 triệu đồng, bạn có thể bước vào bất kỳ một sàn nhảy, quán bar nào ở TP.HCM. Bạn chỉ cần liếc mắt nhìn qua bàn bên cạnh thấy một cô bé chân dài nào đó dễ thương một chút và bạn nháy nháy mắt. Nhỡ đâu đó là bồ của đại ca nào đó thì trong vòng một nốt nhạc, nó cho mình chết luôn mà không biết tại sao mình chết”.
Xong, “diễn giả” kết luận: “Nên những gì cuộc đời này dạy chúng ta vô cùng quan trọng...”.
Khi giới thiệu về kỹ năng tư duy sáng tạo, “diễn giả” nhận định đây là kỹ năng không thể thiếu để tạo ra sự khác biệt. “Mở đầu phần này chúng ta sẽ học về não thú, não bò sát và não người. Trong đầu chúng ta có ba loại não này. Những người hay để bụng, hay tức tối, hay cay cú như các bạn nữ là não thú. Những bạn nam suốt ngày đánh với đấm, quát với tát là não bò sát. Cười nhiều như tôi đây là não cười... Do đó mình cứ cười. Cười để nó không biết mình nghĩ gì, khi nào mình rút dao chém nó. Người ta chửi mình cũng cười. Nó chửi một mình nó, mình không nhục mà nó nhục” - “diễn giả” Hưng đúc kết.
“Khi bạn gái khóc cứ... tát vào mặt”
Trong khi đó, bàn về đẳng cấp của con người, “diễn giả” Hưng giảng: “Các bạn nữ thấy người nào muốn yêu mình thì phải xem thử người đó làm được trên 20 triệu đồng/tháng chưa. Ai xin số điện thoại mình phải bảo là: “Ê, có tiền chưa?”. Bạn trai bảo cho anh hôn cái, phải quay lại hỏi: “Tiền đâu?”. Còn các bạn nam khi làm được 20 triệu đồng/tháng rồi thì tốt nhất không nên yêu ai, mà để người ta phải... tự tìm đến yêu mình”.
“Diễn giả” Hưng cũng chia sẻ với các bạn nam mỗi khi bạn gái khóc cứ... “tát tứ bề bởi các cụ đã dạy rồi, còn nước còn tát”.
Kinh ngạc hơn, khi nói về văn hóa “diễn giả” Hưng dẫn chuyện: “Trường chúng tôi có một văn hóa rất hay là văn hóa khạc và nhổ. Khi nghiên cứu vấn đề này tôi mới biết có những thứ không thể tách rời ra được, đó là khạc và nhổ. Không ai khạc và... nuốt cả”.
Ngoài ra, xen lẫn buổi nói chuyện, “diễn giả” cũng kể những câu chuyện gây cười như quý tử là mất của quý mà chết, bạn nam ra đường úp mặt vào cột đèn mà chết gọi tiểu tử, chọc chim mà chết gọi là tiểu yến tử...
“Tôi tham gia huấn luyện ở đây là để đào tạo, tìm kiếm nhân tài chứ tôi đi nói một giờ 10 triệu đồng. Tôi vừa đi tập huấn cho những giáo sư, tiến sĩ ở Phú Yên về. Họ cứ ngồi im mà nghe” - “diễn giả” Hưng nói thêm.
“Học ở KDI giống như bị lừa đảo vì mang tiếng là không mất tiền nhưng vẫn phải đóng 150.000 đồng. Giảng viên nói nhiều nội dung không đúng trọng tâm lắm, đôi khi không được lịch sự và... bộc lộ bản chất giang hồ” - một học viên cho biết.
Theo thông báo “Chương trình đào tạo miễn phí vì cộng đồng - tháng 10-2011” của KDI, chương trình nằm trong tổng dự án đầu tư phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao và dự án đào tạo vì cộng đồng KDI. Đối tượng tham gia là học sinh, sinh viên các trường ĐH, CĐ, THCN - nhân viên các công ty, tập đoàn tại TP.HCM và các vùng lân cận. Thời gian đào tạo 10-12 buổi với các nội dung như: kỹ năng mềm cơ bản (bảy buổi) nhằm rèn luyện khả năng diễn đạt, sự tự tin và khả năng thuyết trình cho học viên; kỹ năng mềm chuyên sâu gồm 2-4 buổi.
Khi người học dè dặt về miễn phí, một nhân viên trấn an: “Chúng tôi hỗ trợ cho bạn giảng viên, đào tạo, giáo trình. Còn những chi phí nho nhỏ như điện nước sử dụng trong lớp bạn phải đóng 150.000 đồng. Đó không phải là học phí”.
Cũng theo thông báo của KDI, thời gian tuyển sinh từ ngày 1 đến 30-10 nhưng sẽ kết thúc khi đủ 750 suất. Nhẩm tính mỗi tháng “chương trình đào tạo miễn phí vì cộng đồng” của KDI sẽ thu được 112,5 triệu đồng từ “chi phí nho nhỏ” của sinh viên.
HÀ BÌNH
Nguồn: Tuổi Trẻ - http://tuoitre.vn/Giao-duc/459679/Day-ky-nang-bang-ngon-ngu-cho-bua.html
-
(TT&VH) - Có những chuyện điên điên làm cho mình vui vẻ tỉnh táo. Có những chuyện tỉnh táo lại làm mình muốn điên điên. Sau đây là những chuyện điên điên để thư giãn cho tỉnh táo. Còn những chuyện tỉnh táo làm mình điên điên thì không đủ sức bàn.
1. Có một anh chàng đang treo tấm lịch. Anh ta xỏ ngược chiếc đinh vào lỗ khuy tấm lịch và lấy búa đóng vào tường. Quái, đóng mãi, đinh vẫn không vào tường. Anh ta ngừng búa, chăm chú nhìn đinh, thấy mũi đinh chỉa vào phía mình. Anh ta suy nghĩ một chặp, bỗng reo lên: “Chà. Gớm nhỉ. Hiện đại thật. Chiếc đinh này, nhà máy chế tạo ra để đóng bức tường bên kia. Thế là anh ta di chuyển cả đinh và lịch sang tường bên kia và đóng vào một cách dễ dàng. Đóng xong, anh ngẩn người, vì lịch úp mặt vào tường. Anh ta lại chăm chú nhìn lịch một chặp, lại reo lên: “Chà. Cũng ghê nhỉ. Hiện đại không kém. Tấm lịch này, nhà in sản xuất cho bức tường hồi nãy”. Anh ta bứt lịch ra, di chuyển sang tường hồi nãy: “Ồ, có thế chứ. Đẹp quá cơ. Nhưng ta phải đi mua chiếc đinh khác thôi”.Và, anh ta đi mua chiếc đinh khác cho bức tường bên này.
Ừ, anh ta đâu phải điên. Anh ta đã mắc lỗi xỏ ngược chiếc đinh vào lỗ khuy lịch mà thôi. Sai lầm chỉ một chút xíu, vậy mà lung tung ra. Anh ta đã đẩy nhà máy đinh cùng nhà in lịch lên tầm cao vượt hiện đại. Và, rõ ràng là anh ta mệt trong cái mớ siêu hiện đại ấy.
2. Lại chuyện nữa. Có một ông, tay cầm viên phấn kẻ một đường thẳng đét lên nền nhà. Ông ta bảo với các hiền đệ của ông ta rằng: Đây là sợi dây, và treo giải thưởng cho ai chui qua được sợi dây ấy. Các hiền đệ liền lấy xà beng đào nền nhà, và chui qua. Và họ đã nhận giải thưởng như ông ta đã hứa.
Đấy, ông ta chỉ nhầm đường phấn là sợi dây, trong khi nó chỉ là biểu tượng của sợi dây. Chút xíu vậy mà lủng toang cả nền nhà gạch bông. Hãy nên cẩn thận vì hình ảnh sự vật không phải là sự vật.
3. Lại chuyện nữa, để đủ ba chuyện cho nhẹ thêm vấn đề. Ừ, có một chú đã ngất xỉu, vì bạn chú ấy đã đóng một chiếc đinh vào đầu. Chở đi cấp cứu. Không hề gì. Chưa lủng sọ. Bác sĩ hỏi: “Bị ám sát à?”. Chú ta trả lời: “Không. Tôi nhờ bạn ấy đóng đinh vào đầu, để tôi hớt tóc cho gãy tông-đơ thằng cha hàng xóm đáng ghét”.
Phải, tông-đơ hớt tóc mà nhai đinh là tiêu ngay. Ôi, biết đâu lần sau, chú ta đóng đinh vào đầu người khác để thực hiện ý đồ gãy tông-đơ.
Không phải vì mục đích mà bất chấp biện pháp và áp dụng lung tung.
4. Thêm chút thư giãn nữa không nhỉ? Cũng được, thêm chút nữa cho vui.
Đây, có một ông sắp đám cưới con. Phải tân trang dung mạo một chút. Thế là ông ta đi hớt tóc cho mới. Hớt xong, ông ta đưa 20 ngàn. Chú hớt tóc lấy tiền và lễ phép: “Thưa ông, không có 5 ngàn hoàn lại. Vậy, lần sau ông hớt, cháu trừ nhé?” Ông ta nghe thế, liền cau mày: “Khỏi. Cứ hớt thêm 5 ngàn”. Chú thợ vâng lời, hớt thêm 5 ngàn. Hớt xong lần hai. Ông ta soi gương gặp một ngài Hòa thượng. Thế thì làm sao mà đứng chủ hôn và uống rượu đây nhỉ?
Phép tiền trao cháo múc cũng nên coi chừng.
Ngô Phan Lưu
-
Người chồng bất hạnh
Người chồng khi biết vợ có thai thì vô cùng vui mừng. Anh muốn cho tất cả mọi người biết tin này nên lấy điện thoại của vợ nhắn tin: \\\"Tôi đã có thai\\\" gửi đi cho tất cả mọi người trong danh bạ.
Được một lúc thấy mẹ vợ trả lời: \\\"Sao nói là chồng không sinh được, con lại quan hệ với thằng Tiểu Lí à\\\".
Anh rể trả lời: \\\"Cô tính xử lí thế nào?\\\".
Tiếp theo một người bạn thân nhắn tin: \\\"Chúng ta đã nửa năm không gặp nhau, cô đừng đổ lên đầu tôi\\\".
Đồng nghiệp nhắn: \\\"Không phải chứ? Mới 2 ngày mà\\\".
Cấp trên trả lời: \\\"Tôi cho cô 10 triệu, cô nghỉ ngơi một thời gian đi\\\".
Khách hàng nhắn tin: \\\"Được rồi, cô đừng hù dọa tôi, ngày mai cô tới nhà tôi, chúng ta sẽ kí hợp đồng\\\".
Một người lạ nhắn: \\\"Cô li dị, chúng ta sẽ giữ đứa bé\\\".
Một người lạ khác nhắn: \\\"Hôm đó còn có giám đốc, không phải cô tính nói là của tôi chứ?\\\".
Và một người lạ khác nhắn: \\\"Đừng đùa chứ, tôi đã phẫu thuật triệt sản rồi\\\".
Chồng lăn ra bất tỉnh.
sưu tầm.
-
Chào các bác, em thấy các bác viết bài hay quá nên em mạn phép gửi vài mục truyện cười mà em sưu tầm được.
- Bố ơi! Bố cho tiền con mua vé số ạ!
- Bố cấm con. Mới học lớp 3 mà đã bày đặt chơi đỏ đen hả?
- Dạ! Cô giáo bảo mỗi học sinh phải mua 3 tấm vé số để ủng hộ ạ!
- Trời đất?!
*
* *
Ông bố kiểm tra việc học của cậu con trai 8 tuổi:
- Nào đọc lại bảng cửu chương 6 cho bố nghe nào.
- 6 lần 3 là 18, 6 lần 4 là... 30.
- Học hành thế à, cô nào dạy con đấy?
- Dạ... trên tivi dạy thế ạ!
- Dạy cái gì?
- Tối bố xem tivi người ta đang quảng cáo bia C: “6 lần bốn là 30 nhanh lên”.
*
* *
Hai cậu học trò tâm sự:
- Tớ sợ nhất là bố tớ bắt học kỳ III.
- Học kỳ III là học kỳ gì?
- Là kỳ nghỉ hè!
- Thế thì bố mẹ tớ còn bắt tớ học cả học III và kỳ IV nữa cơ!
- Học kỳ IV là thời gian nào?
- Học... ban đêm đấy!
*
* *
Cháu hỏi ông nội:
- Ông ơi, đồ ngoại và đồ nội, đồ nào tốt hơn ạ?
- Đồ ngoại tốt hơn cháu ạ!
Mấy ngày sau, cậu bé nói với mẹ:
- Mẹ ơi, mai bảo ông ngoại đi họp cho con nhé!
- Sao lại ngoại?
- Vì... đồ ngoại tốt hơn đồ nội mà!
- !!!
*
* *
Hai bà hàng xóm trò chuyện:
- Thằng con nhà chị sức học cũng chỉ ở dạng trung bình thôi, sao chị không bảo nó đăng ký thi vào mấy trường trung cấp cho nó vừa với khả năng mà lại đăng ký thi vào các trường đại học “khủng” như vậy?
- Ôi, sức nó thi vào trung cấp chưa chắc đã được nên thà thi đại học mà rớt thì còn oách hơn.
*
* *
Cô giáo ra đề văn cho học sinh:
- Em hãy tả con đường từ nhà đến trường.
Một học sinh thắc mắc:
- Thưa cô, tả lúc đã có lô-cốt chưa ạ?
*
* *
Hai cha con nhà kia vốn là dân chơi cờ tướng chuyên nghiệp. Buổi tối ngày thi đại học đầu tiên, ông bố hỏi han:
- Con trai! Hãy nói cho bố nghe hai môn thi hôm nay con làm bài thế nào?
- Bố tin vào con chứ? Thắng thua ăn nhau ở cờ cuối bố nhỉ?
- Chính xác, con trai ạ. Có khi ta thua trắng hai ván đầu mà vẫn chiến thắng ở ván cuối cùng.
- Vâng! Nghe lời bố, con cũng để trắng giấy thi hai môn đầu, dồn sức cho môn thi cuối vào ngày mai đó bố.
- Hả???
-
Hôm nay buồn quá, lấy truyện cười ra đọc thấy 3 chuyện hay hay gửi cả nhà xem:
Trong cuộc thi tìm xem ông chồng nào lười nhác nhất do Hội phụ nữ tỉnh A tổ chức, giải nhất đã thuộc về người phụ nữ có ông chồng như sau: \\\"Chồng tôi thỉnh thoảng cũng có giúp đỡ tôi, ví dụ như sáng nay, anh ấy có nhấc chân lên cho tôi lau nhà !\\\"
Cũng tại cuộc thi này, họ cũng đã tìm ra câu khẩu hiêu nhằm phản đối việc siêu âm, chẩn đoán giới tính thai nhi rồi bỏ thai nếu như thai mang giới tính không như mong muốn. Câu khẩu hiệu như sau: \\\"Dù gái hay trai, có thai là đẻ\\\" .
Có một tên đang học trường Y Dân tộc nội trú Huyện. Sáng thứ 2 cu cậu có bài kiểm tra, đề ra như sau \\\"Em hãy vẽ bộ phận sinh dục nam\\\". Vì chiều thứ 7 cu cậu về bản nên không có thời gian ôn bài. Lúng túng, đang chưa biết làm thế nào thì cậu bèn nghĩ ra cách cởi quần ra, vừa nhìn vừa vẽ. Được 1 lúc thì cô giáo đi xuống bắt gặp \\\"Em nam kia, cất tài liệu ngay; còn bạn nữ bên cạnh, không đc nhìn trộm tài liệu của bạn !\\\"
Cu Tí với mẹ đang xem phim, đến đoạn đôi nhân tình hôn nhau, cu Tí hỏi mẹ: \\\"Họ làm gì thế mẹ?\\\"
- Họ yêu nhau ấy mà!
- Yêu là thế nào?
- Là ngửi mồm nhau, kiểm tra xem ăn cơm xong đã đánh răng chưa.
- Thế thì con biết rồi, hôm mẹ đi công tác, bạn bố là cô Hương tới nhà nấu cơm ăn với hai bố con. Ăn xong bố cũng ngửi mồm, rồi còn cởi cả áo cô Hương ra để ngửi người nữa.
- !!!!!
-
Tư duy logic
Trong giờ học môn logic, cô giáo hỏi sinh viên: \\\"Trên cành cây có 3 con chim đang đậu, bất ngờ có một chú thợ săn xuất hiện bắn chết một con. Trên cành cây còn lại mấy con?\\\"
Tất cả các bạn đều trả lời, thưa cô còn lại 2 con. Bất ngờ có một cậu sinh viên đúng đứng dậy nói:
- Thưa cô không phải.
- Tại sao?
- Chim nghe tiếng súng bắn đã bay mất hết, nên trên cành cây không còn con nào ạ?
- Xét về mặt toán học thì không đúng nhưng cô thích cách tư duy của em.
- Vậy em có câu hỏi này muốn hỏi cô ạ.
- Dạ thưa cô, có 3 người phụ nữ ngồi ăn 3 cây kem, cô thứ nhất thì mút mút cây kem, cô thứ nhì thì liếm liếm cây kem, cô thứ 3 thì cắn cây kem. Vậy theo cô thì người phụ nữ nào đã có chồng?
Cô giáo mặt đỏ bừng và đuổi cậu sinh viên ra khỏi lớp học. Trước khi ra khỏi lớp cậu sinh viên nói:
- Thưa cô người có chồng là người có đeo chiếc nhẫn cưới. Nhưng em cũng thích cách tư duy của cô.
-
Nghề nào cũng có cái vui cái buồn, hôm nay rãnh rỗi post mấy câu hỏi mà em từng nghe lại từ các bạn khi còn trực đài 1080
P/S : Những câu này là Khách hàng hỏi thật 100% đóa 71 Những câu hỏi khó đỡ dành cho nhân viên tổng đài 1080
Khách hàng (KH): em có số điện thoại bên Mỹ, anh tìm địa chỉ giùm em dc ko anh ? 7 Những câu hỏi khó đỡ dành cho nhân viên tổng đài 1080
KH: Anh ơi, em thích nhỏ làm chung công ty, em ko biết tỏ tình như thế nào, anh chỉ em cách tỏ tình đi, nếu thành công em mời anh đi nhậu? 2 Những câu hỏi khó đỡ dành cho nhân viên tổng đài 1080
*****
(1 ngày gần Noel)
KH: chị ơi, em nhớ mình có tổng đài nam phải ko, chuyển cho em gặp 1 anh được không, anh nào cũng được.
1080(nữ): anh vui lòng chờ máy giùm em
1080(nam): dạ chào anh
KH: anh ơi, anh giúp tui 1 chuyện nha, anh giả làm ông già noel nói chuyện với nhỏ con tui với, nó đòi gặp ông già NOEL .
1080: 13 Những câu hỏi khó đỡ dành cho nhân viên tổng đài 1080
******
KH: Anh ơi, em có 1 địa chỉ nhà, anh cho em xin số đt nhà kế bên được không anh ?
KH: VN có người nào lên mặt trăng chưa anh?
KH (em bé khoảng 10-12 t): chú ơi, chú chỉ con làm bài này nha. Nước Pháp có tháp Eiffef, nước Anh có đồng hồ Big Ben. vậy nước VN mình có gì chú?
KH (em bé): chú ơi, con muốn nghe chuyện cổ tích, chú kể con nghe được không?
*****
KH: A bik cái bài “Đêm nay bác ko ngủ” ?
1080: Dạ biết…A cần thông tin gì trong bài này ?
KH: Dzậy cho em hỏi sau khi hết bài đó Bác có đi ngủ ko a ???
1080: 13 Những câu hỏi khó đỡ dành cho nhân viên tổng đài 1080 [pó trym]
*****
KH: Chị ơi, dạo này em xui quá, làm gì cũng ko thành công, chi biết thầy nào giỏi ko, giới thiệu cho em để về cúng giải hạn giùm em?
KH: Anh ơi, em chỉ cho em từ số 0 đến số 99, mỗi số là con gì vậy anh (số đề)
KH: Chị cho em hỏi các đời vua Lê của mình có Lê Duẩn ko chị ?
KH: Huyền Trân công chúa là người TQ phải ko chị?
KH: Con tôm khác con tép chổ nào?
KH: Con ngựa vằn là trắng sọc đen hay đen sọc trắng?
KH: Con chó sói có phải là tổ tiên của con chó nhà ko?
KH: Chị cho em hỏi mỡ heo sôi ở nhiệt độ bao nhiêu?
1080: ?????13 Những câu hỏi khó đỡ dành cho nhân viên tổng đài 1080
*****
Có 1 câu hỏi KH hỏi mà chưa trả lời liền được, nên hẹn gọi lại sau cho KH, đầu dây KH bắt máy
KH (giọng 1 em gái khoảng 10t): alo, ai đó
1080: chào em, anh gọi từ đài 1080,cho anh hỏi đây có phải là số dt của chị XXX ko?
KH: uhm đúng rồi, có gì ko anh?
1080: em vui lòng cho anh gặp chị XXXX
KH: chờ chút , BA ƠI, CÓ ÔNG NÀO KÍM MÁ NÈ 13 Những câu hỏi khó đỡ dành cho nhân viên tổng đài 1080
*****
KH (người miền bắc): anh cho em hỏi đầu số này là số dt gì mà sao nó lạ quá,
số 856xxxxxxxxxxxx
1080: dạ đầu số điện thoại này là của nước Lào
KH: nước nào hả anh?
1080: dạ nước Lào
KH: thì nước Nào
1080: dạ nước Lào anh
KH: thì tui nói nước Nào phải ko?
1080 (lúc này mới nghĩ ra): dạ đúng nước Lào
Kh: cám ơn anh!
*****
KH: Chị cho em hỏi tiệm bánh gì gì.. nổi tiếng lắm, nằm ở quận 1, mà chỗ em làm nhìn qua bên đường thấy nó đó. Cho em xin số dt tiệm đó đi
1080: ???(biết chết liền)71 Những câu hỏi khó đỡ dành cho nhân viên tổng đài 1080
KH: Chị cho em hỏi số dt cái nhà có cái cổng cao năm trong hẻm đường THĐ, anh đi vào hẻm đó khoảng 20m nằm bên phải. Ah, cái hẻm em đó nằm gần đồn CA
1080: ?????? 13 Những câu hỏi khó đỡ dành cho nhân viên tổng đài 1080
*****
KH: anh cho em xin 1 số tiếc mục giai trí cuối tuần này đi anh
1080: dạ cuối tuần này thì có …..
KH: gọi lên 1080 toàn nghe giọng nữ, lần đầu tiên nghe giọng nam đó nha.
1080: dạ, nhân viên nam bên em thì ít hơn nhân viên nữ rất nhiều.
KH: mà giọng em nghe dế thương quá ah, chắc là chọn dữ lắm mới dc vào làm với mấy em 1080 hả?
1080: dạ,….(ko biết nói gì)13 Những câu hỏi khó đỡ dành cho nhân viên tổng đài 1080
KH: anh mấy tui rồi, nghe giọng anh dễ thương quá, em giới thiệu anh cho nhỏ em em
1080: dạ em 23 tuổi
KH: trời, anh nhỏ hơn nhỏ em em 10 tuổi lận.
*****
KH (gay): anh cho em xin địa chỉ số dt xxxxxxxx này đi anh
1080: dạ, số dt xxxxxxxxx phải ko anh, anh vui lòng chờ máy giùm em
(nghe được giọng nữ khác qua dt
KH nữ: mấy thằng 1080 này nghe giọng dễ thương quá ha.
KH gay: tui nghe con mê huống chi bà)
*****
KH: Chị ơi, tui kể chị nghe chuyện này
1080: dạ, kể đi ah
KH: (đọc 1 bài báo cho 1080 nghe)
đọc xong
KH: chị thấy bài báo này kì ko, tui ko đồng ý như vậy, mà thôi tui bức xúc quá nên gọi lên đây để kể với chi nghe vậy thôi, chứ ko có gì hết, cám ơn chị nha, bye bye chị
1080: 71 Những câu hỏi khó đỡ dành cho nhân viên tổng đài 1080
********
KH: Chị cho em hỏi tòa nhà nào cao nhất TPHCM?
1080: toà nhà 37 TON DUC THANG (lúc đó chưa có Bitexco)
KH: vậy chị cho em hỏi, em đứng trên đó nhảy xuống thì bao lâu em tiếp đất?
1080: 71 Những câu hỏi khó đỡ dành cho nhân viên tổng đài 1080
-
Bố mẹ nàng mở cuôc thi tuyển con rể:
- chàng A nói,tài khoản có 1 triệu đô.
- chàng B khoe có biệt thư 2 triệu đô.
- chàng C nói,cháu chả có gì,thưa các bác.Cháu chỉ có mỗi đứa con,hiện đang nằm trong bụng của con gái các bác! :woohoo: :woohoo:
==>kết luận: muốn cạnh tranh với đối thủ,cần có tay trong! :silly: :silly: :P
-
Em đang bị vợ khủng bố, các bác xem có cách nào giúp em với. Số là vầy : tuần trước em trúng giấy số được 700k (7 tờ, mỗi tờ trúng 100k). Mừng quá lĩnh tiền về đưa cho vợ, hy vọng vợ khen. hu...hu..., ai dè đâu vợ em nổi giận đùng đùng, nó nói : \\\"mỗi ngày tôi cho ông có 5 ngàn ăn sáng, vậy tiền đâu ra 70 ngàn mua 7 tờ giấy số?, dám diếm tiền phải không?\\\"
thế đấy, bác nào có cách gì chỉ giùm em để giải thích với \\\"con sư tử bé nhỏ\\\" của em không, chứ cứ điệu này chắc tới giờ phải ra quán cơm 2000 ăn trực quá. huhu...khổ thân tôi.!
-
Cố tình lưu ban
Hai học sinh nam nói chuyện với nhau: \\\"Mày biết không, hồi học lớp 11 tao có quen nhỏ lớp 9\\\".
- Ừ, rồi sao?
- Tao quyết định ở lại lớp 2 năm chờ nhỏ.
- Mày đúng là thằng liều.
- Nhưng hỡi ơi!
- Sao vậy?
- Nhưng hai năm sau tao nhìn xuống ẻm vẫn học lớp 9.
- Trời! Ẻm của mày học dở thật.
- Nếu học dở tao đâu có tức, đằng này nó ở lại lớp 9 để chờ thằng cu lớp 7.
- !!!!!
(Sưu tầm)
-
Chiêu cao tay của bố
Cô gái đi học trên Hà Nội, nửa đêm nhận được tin nhắn: \\\"Chào em, mình làm quen được không? Em có người yêu chưa?\\\"
- Em có rồi anh ạ!
- Thế á, cha mày đây, sớm mai bắt xe về quê ngay họp gia đình chuyện này!
Hôm sau cô gái nhất quyết không về, nửa đêm lại có tin nhắn:
- Anh phải làm sao để được làm bạn em? Cho phép anh làm quen nhá! Em có người yêu chưa?
- Em chưa!
- Em làm anh thất vọng quá, một phép thử đơn giản là biết được lòng nhau ngay, mình chia tay thôi!
- Ôi em xin lỗi, em tưởng ông già em, cho e một lời giải thích.
- Giải thích gì? Ông già mày đây, mai không về quê thì đừng về nữa! Gọi cả thằng đó về cho tao!
(Sưu tầm)
-
Đánh mũi tên trên người
Một cán bộ miền xuôi lên miền ngược dạy bà con kế hoạch hóa gia đình.
Anh ăn mặc rất lịch sự, đeo cà vạt đàng hoàng. Một chị dân tộc nhìn chiếc cà vạt của anh, rồi quay sang nói với mấy người bên cạnh một cách đầy uyên bác:
- Ôi gớm! Ai chả biết chỗ đấy là cái gì mà còn phải đánh mũi tên chỉ xuống.
- !!!!!!
(Sưu tầm)
-
Ai đưa anh vào đây?
Truyện vui của Hàn Ngọc (Trung Quốc)
Trần Dân Phong (dịch)
Tôi cùng người nhà của một người bạn đưa anh ấy vào bệnh viện tâm thần. Sau khi thu xếp xong mọi việc, ai nấy đều về cả vì bệnh viện tâm thần không cho phép người nhà bệnh nhân được lưu lại. Tôi ngồi lại chơi với bạn lâu hơn một chút. Lúc đi ra thì cửa bệnh viện đã khóa chặt.
Thấy một nhân viên bảo vệ đang ngồi xem báo, tôi gọi anh ta: \\\"Xin anh mở cửa giúp, tôi phải ra ngoài\\\". Tay bảo vệ không rời mắt khỏi tờ báo, lắc lắc đầu, đáp: \\\"Cửa phòng bệnh không thể tùy tiện mà mở ra được. Muốn mở phải có bác sĩ hoặc y tá đi kèm. Anh đi tìm bác sĩ hoặc y tá lại đây\\\".
Tôi tìm đến phòng y tá, nói: \\\"Phiền các vị nói với nhân viên bảo vệ giúp tôi một câu để anh ta mở cửa cho tôi, tôi phải về\\\". Hai người y tá làm thinh, ngồi cắm cúi làm việc. Thấy tôi nhắc lại lần nữa, một y tá liếc tôi bằng nửa con mắt, hỏi: \\\"Anh mới vào phải không? Mau trở về buồng bệnh đi, sắp đến bữa trưa rồi đấy!\\\". Tôi cười nhạt: \\\"Cảm ơn! Tôi không ăn cơm ở đây đâu, tôi về nhà mới ăn\\\". Người y tá liền gắt: \\\"Bệnh nhân không được phép về nhà ăn cơm\\\".
Chết thật, vậy là họ tưởng tôi là bệnh nhân tâm thần rồi! Tôi liền giải thích:
- Tôi không phải là bệnh nhân mà là bạn của người nằm giường số 49. Tôi vừa đưa anh ấy nhập viện.
- Người nhà bệnh nhân giường 49 đã về hết từ lâu rồi, chính tôi đã đưa họ ra cửa, anh đừng có mà xạo. Bệnh nhân ở đây không được phép tùy tiện rời khỏi phòng bệnh đâu! - Người y tá nói xong, không nhòm ngó gì tới tôi nữa.
Tôi cho rằng, có lẽ mấy cô y tá này không thạo nghiệp vụ nên nhìn người lành hóa ra người bệnh. Cần đi tìm bác sĩ, chắc chắn bác sĩ chỉ cần liếc qua là biết tôi không phải là bệnh nhân. Thế là tôi tìm đến phòng bác sĩ, nói: \\\"Thưa bác sĩ, tôi không phải là bệnh nhân. Xin ông hãy bảo người mở cửa cho tôi, tôi phải về\\\".
Ông bác sĩ cũng chẳng thèm đếm xỉa gì đến tôi, quay sang bảo một thực tập sinh: \\\"Anh ta là bệnh nhân của ai vậy? Đi báo cho y tá quản lý anh ta, đừng để bệnh nhân chạy lung tung\\\".
- Tôi thật không phải là bệnh nhân mà, không tin ông có thể kiểm tra thì sẽ biết.
Tay thực tập sinh cười khẩy:
- Chẳng có bệnh nhân tâm thần nào thừa nhận mình là bệnh nhân. Anh đừng có hòng lừa gạt bác sĩ của chúng tôi.
Nghe anh ta nói vậy, tôi chẳng biết nói sao nữa. Đến bác sĩ còn cho rằng tôi là bệnh nhân tâm thần, tôi biết làm gì đây?
Quay lại phòng y tá, tôi bảo:
- Tôi cần gặp viện trưởng của các vị, nói cho ông ta biết là các vị tùy tiện giữ người, vi phạm quyền tự do thân thể của tôi!
Y tá thủng thẳng đáp:
- Đừng có nóng, nóng giận sẽ không tốt cho bệnh tình của anh đâu, mau trở về buồng bệnh đi!
Đúng lúc đó, tay thực tập sinh ban nãy đi vào, nói với y tá:
- Bác sĩ bảo hãy đưa bệnh nhân này về buồng bệnh, tiêm cho anh ta một mũi an thần đi!
- Cái gì? Tiêm thuốc an thần cho tôi sao? Không cần đâu! Tôi không chạy lung tung nữa, tôi trở về buồng bệnh ngay đây - Nói xong, tôi liền quay về buồng bệnh nơi bạn tôi đang nằm.
Bạn tôi vừa được tiêm thuốc an thần, đang thiêm thiếp ngủ. Tôi ngồi trong phòng, lặng im nghĩ cách để thoát ra ngoài. Lúc này, bên ngoài có tiếng người hô: \\\"Đi lấy cơm, đi lấy cơm!\\\".
Mùi miến nấu thịt thơm điếc mũi. Tôi lấy hộp đựng cơm của bạn, đem đến trước mặt người hộ lý phát cơm: \\\"Xin hãy cho tôi một bát miến thịt\\\".
- Phiếu ăn đâu? - Người hộ lý thấy tay tôi chỉ cầm cái hộp không, liền hỏi.
- Tôi là bệnh nhân mới, chưa có phiếu ăn.
- Không có phiếu ăn thì đi mua đi, bán ở phòng y tá ấy.
- Tôi chưa làm thủ tục nhập viện, cũng không có tiền.
- Y tá trưởng, mời chị qua đây một chút đi!
Y tá trưởng chạy đến, hỏi rõ tình hình rồi hỏi tôi:
- Có đúng anh là bệnh nhân mới không? Ai đưa anh vào đây? Mà tại sao anh lại không làm thủ tục nhập viện?
- Tôi đúng là bệnh nhân mới, không có ai đưa tôi đến cả, là tự tôi đến. Tôi không có tiền để làm thủ tục nhập viện.
- Anh không có tiền, cũng chẳng có ai đưa đến, vậy tại sao anh lại vào được đây?
- Là tôi cứ đi theo sau người ta mà vào thôi.
- Thế thì anh mau đi đi thôi!
- Đi là đi thế nào? Các vị thích thì bảo tôi đi, không thích thì bảo tôi không được đi là sao?
- Không nói nhiều, anh không đi, tôi sẽ gọi người đưa anh đi ra! Bảo vệ đâu! Mau đưa người giả điên này ra ngoài!
Tay bảo vệ to cao lúc sáng xuất hiện. Nhìn thấy tôi anh ta nói:
- Đúng là người này giả điên rồi! Hồi nãy thì đòi đi bằng được, bây giờ lại khăng khăng bảo là không đi. Lạ quá!
- Thì tôi nói thế nào các vị cũng không tin. Tôi là một bệnh nhân tâm thần mà!
Tay bảo vệ cười:
- Đầu năm nay, sao nhiều người giả bệnh tâm thần quá vậy? Có những người giả điên để trốn tránh trách nhiệm, có những người giả điên để lẩn trốn pháp luật, bây giờ lại còn có người giả điên vào đây để kiếm miếng ăn nữa chứ!
Anh ta cầm chùm chìa khóa, mở cánh cổng lớn của bệnh viện rồi nắm vai tôi, đẩy mạnh ra ngoài.
-
le phung kể cả nhà nghe chuyện này nhé, không biết là vui hay buồn nhỉ ;)
Tối nay 21/12, le phung đi làm về, dựng xe ở trong sân nhà trọ, xe khóa cổ,cổng thì khóa bằng ổ khóa đàng hoàng. Định đi mua thuốc, ai ngờ vừa ghi xong toa thuốc, trời đổ mưa cái ào. Mưa chưa được 15 phút thì chẳng thấy xe đâu hết :unsure: :ohmy: .
Ra công an phường trình báo, đang lúi húi ghi bảng tường trình, anh công an phường mặc thường phục áo thun quần sọt đi ra đi vô nhìn nhìn tờ khai.Và cuộc đối đáp thế này nè:
- Gì vậy?
- Dạ, mất xe.
- Xe gì?
- Dạ, wave.
- Trời, tưởng ablack hay tay ga. Thôi, của đi thay người, có gì đâu.
- Dạ, nhưng em nghèo mà, tiền đâu mua xe.
- Ai biểu nhà nghèo mà hớ hênh. Người ta giàu người ta mới hở, đằng này nghèo mà hở!
:ohmy:
- Lúc mua bao nhiêu tiền?
- Dạ, em không nhớ chính xác, 14 hay 15 triệu gì đó.
- Chính xác là bao nhiêu.
- Dạ, anh muốn ghi nhiêu thì ghi.
- Chính xác là nhiêu?
- Thôi, anh ghi đại 14 triệu dùm em.
Anh công an khác đang ngồi ghi biên bản cho mình ký. Mình thì ngồi rảnh, nên quay sang tivi xem thời sự. Còn ông chủ nhà trọ thì, trời ơi, mặt thê thảm như không còn gì để thê thảm hơn. Ở ngoài nhìn vô, chắc tưởng ông chủ nhà mất xe chứ không phải mình :laugh:
Về nhà trọ. Trời ơi, cái cảnh gì mà thê thảm như chiến tranh. Cả dãy nhà trọ ai cũng buồn thê thảm,đứa thì :\\\"trời ơi, giờ mà em vẫn còn run quá chị ơi\\\", người thì :\\\"trời ơi, em mà mất chắc em xỉu quá...\\\" người thì ngạc nhiên :\\\"ủa, sao mất xe mà thấy cười vậy ta?\\\" ông chủ nhà trọ mặt buồn thê thảm,mình trả tiền nhà, không lấy nổi, hẹn ngày mai lấy :laugh:
Mình đang lên kế hoạch ngày mai lên công ty ứng lương để mua xe đạp. Mà không biết có phải rửa xe mới giống cái vụ mất điện thoại 2 tháng trước không ta? Thật tình cũng tại mình nặng ký quá, mập quá, của đi thay người mà đi hoài vẫn chưa đủ. Lần này kiên quyết phải giảm cân để của đỡ đi, mà đi xe đạp chắc cũng giảm cân đáng kể :woohoo:
-
Trog qán kơm
a SV:Có nhữg món jk` vậy?
Cô bé bán kơm:Ăn cá thì đá nkau
Ăn ckả tkì vả nkau
Ăn nấm tkì đấm nkau
a SV:Tôi muốn ăn tkị
-
Kinh tế vĩ mô giản yếu
Kinh tế học truyền thống
Bạn có 2 con bò sữa. Bạn bán một con để mua một con bò đực. Gia đình bò của bạn sinh sôi nảy nở, nghĩa là kinh tế tăng trưởng. Bạn về hưu non và hưởng thu nhập từ bò.
Kinh tế học Trung Hoa
Bạn có 2 con bò sữa. Bạn tuyển dụng 300 người chuyên vắt sữa bò. Bạn công bố báo cáo về tỉ lệ thất nghiệp thấp và năng suất lao động cao. Những ai dám công khai số liệu thực sẽ bị bắt bỏ tù.
Kinh tế học Ấn Độ
Bạn cò 2 con bò sữa. Bạn mang chúng ra thờ cúng suốt ngày.
Kinh tế học Pakistan
Bạn chẳng có con bò nào. Bạn tuyên bố bò ở Ấn Độ đều là bò của bạn. Bạn đề nghị Mỹ viện trợ tài chính, Trung Quốc viện trợ quân sự, Anh viện trợ phi cơ chiến đấu, Ý viện trợ máy móc, Đức viện trợ kỹ thuật, Pháp viện trợ tàu ngầm, yêu cầu Thụy Sĩ cung cấp các khoản vay, Nga cung cấp thuốc men và Nhật cung cấp các thứ thiết bị khác. Bạn dùng tất cả những thứ đó để mua bò và tuyên bố rằng mình bi cả thế giới bóc lột.
Kinh tế học Mỹ
Bạn có 2 con bò sữa. Bạn bán một con và bắt con kia sản xuất ra lượng sữa bằng 4 con bò. Bạn kinh ngạc khi thấy con bò lăn quay ra chết. Bạn lên án các quốc gia có bò và những quốc gia này nghiễm nhiên trở thành mối đe dọa đối với loài người. Bạn phát động chiến tranh để cứu vớt thế giới và bắt hết bò.
Kinh tế học Pháp
Bạn có 2 con bò sữa. Bạn tổ chức đình công vì bạn muốn có 3 con.
Kinh tế học Đức
Bạn có 2 con bò sữa. Bạn cải tiến chúng về mặt kỹ thuật để chúng có thể sống tới 100 tuổi, mỗi tháng chỉ ăn một lần và biết tự vắt sữa.
Kinh tế học Anh
Bạn có 2 con bò sữa. Cả 2 đều bị bệnh bò điên.
Kinh tế học Ý
Bạn có 2 con bò sữa. Bạn không biết chúng đang ở chỗ nào. Bạn tạm nghỉ đi ăn trưa.
Kinh tế học Thụy Sĩ
Bạn có 5000 con bò sữa, chẳng con nào thuộc quyền sở hữu của bạn. Thu nhập chính của bạn là tiền trông coi bò.
Kinh tế học Nhật Bản
Bạn có 2 con bò sữa. Bạn thiết kế lại 2 con bò, làm cho chúng nhỏ hơn bò bình thường 10 lần nhưng làm ra lượng sữa nhiều hơn 20 lần. Sau đó bạn sản xuất búp bê cartoon hình bò, đặt tên là Cowkimon và bán khắp thế giới.
Kinh tế học Nga
Bạn có 2 con bò sữa. Bạn đếm chúng và thấy mình có đến 5 con. Bạn đếm lại và tổng số lên đến 42 con. Bạn đếm lần nữa và thấy số bò chỉ còn 17 con. Bạn quyết định thôi đếm và mở thêm một chai vodka nữa.
(Nguồn : http://roth.blogspk.com/2005/10/15/...ics-simplified/)
-
Chiến thắng nhờ tinh thần
[/b]
Thuyền trưởng Bold là người điều khiển con tàu gồm 99 thủy thủ đã từng giao chiến nhiều trận với cướp biển Caribe và chưa từng thất bại trận nào.
Có người từng hỏi tại sao ông lại có thể lãnh đạo 1 đoàn thủy thủ thiên tài đến vậy?
Ông Bold chia sẽ: Trong những trận giáp lá cà tôi thường mặc những bộ áo quần màu đỏ chói, khiến những thủy thủ của tôi khi nhìn thấy tôi thì họ sùng sục khí thế và trở nên kiên cường bất khuất hơn, kết quả là chúng tôi chưa từng thất bại trước kẻ thù.
Một ngày nọ khi đang lênh đênh trên biển thì có cấp báo là cướp biển đang tiến tới.
Thuyền trưởng Bold đưa ống nhòm qua một vòng thì thấy có tới 7 con thuyền của cướp biển bao vây.
Thuyền trưởng Bold run rẩy tay chân và nói với thuộc hạ:
Bay đâu lấy cho tao cái quần màu vàng sậm....
Cũng có lý
Trong phiên tòa xử ly hôn cho cặp vợ chồng anh Lê Văn Lé và bà Tôn Nữ Lung Linh.
Chủ tọa kết luận: Vì anh Lê Văn Lé không đủ điều kiện nuôi con là bé Lê Linh Lé nên tòa quyết định bà Tôn Nữ Lung Linh được quyền nuôi bé Lé.
Lê Văn Lé: (đứng dậy nước mắt ngắn dài ) Thưa tòa! Tòa đã xử vậy tôi cũng không muốn nói gì nữa, chỉ xin được hỏi khi tôi cho đồng tiền xu vào máy bán nước tự động thì lon nước lăn ra là của tôi hay của ai...??? :( :(
Chủ tọa: Cũng có lý!!!
-
Về mặt triết học: Vợ là một thực thể độc lập tồn tại bên ngoài ta, ngoài ý muốn của ta.
Về mặt kinh tế: Vợ là ngân hàng vô luật pháp, không thể lệ: gửi vào thì dễ, rút ra thì khó mà không thể kiện cáo gì được.
Về mặt tài sản: Vợ là cái gì rất cũ mà không thể thanh lý được.
Về mặt xã hội: Vợ là cá nhân tự do, tình nguyện về chung sống với ta nhưng lại luôn tố cáo ta làm mất tự do của cô ấy, và nếu như ta trả lại thì lại không nhận.
Về mặt cổ học: Vợ là loại đồ cổ càng để lâu càng mất giá.
Về mặt sinh học: Vợ đáng sợ hơn mãnh thú, vì họ là sư tử.
Chỉ có tiền mới hiểu
Bồ thương ta nhường nào,
Chỉ có vợ mới biết
Tiền lương ta là bao.
Những ngày chưa kịp khao,
Bồ dạt dào thương nhớ.
Những lần lương bị hao,
Lòng vợ đau - rạn vỡ.
Nếu từ giã tiền rồi,
Bồ cũng bay theo gió.
Nếu phải cách xa lương
Vợ chỉ còn bão tố.
Cơm khoe: tớ nhất trên đời
Phở rằng: tớ cũng tuyệt vời đấy nha!
Cơm là từ gạo mà ra
Phở cũng từ gạo nhưng mà... ngon hơn.
Cơm nhờ hương gạo mà thơm
Phở nhiều \\\"nguyên liệu\\\" nên thơm đủ mùi
Cơm ăn no bụng là thôi
Phở vừa no, lại muốn đòi ăn thêm
Cơm ăn hàng bữa nên quen
Phở thì thỉnh thoảng nên thèm, đương nhiên.
Cơm ngon, chẳng lọ mất tiền
Phở \\\"thiu\\\", cũng phải bỏ tiền mà mua.
Cơm chân chất, chẳng đẩy đưa
Phở trang trí đẹp, dễ lừa mắt ai!
Cơm ngoan chẳng sợ tiếng tai
Phở tuy đẹp đẽ nhưng đầy hoài nghi
Cơm quen chẳng ngại ngần gì
Phở ăn dăm bữa tức thì ngán thôi
Phụ \\\"cơm\\\", chớ phụ người ơi!
Cho dù thua \\\"phở\\\", nhưng thời... an tâm.
-
(http://a1.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/198066_171714299547448_171619392890272_433578_2763007_n.jpg)
---------------------
(http://a1.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/19806http://a3.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/199950_171714586214086_171619392890272_433591_5384222_n.jpg763007_n.jpg)
(http://a3.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/199950_171714586214086_171619392890272_433591_5384222_n.jpg)
Có hai thằng bạn thân , một người đang có chuyện buồn với vợ thì người bạn kia nói rằng : :laugh:
(http://d.f5.photo.zdn.vn/upload/original/2011/03/30/11/52/13014607231347208379_574_0.jpg)
-
Cách che giấu sự thật
Bố xây cho con trai ngôi nhà chuẩn bị cưới vợ. Nhà hoàn thành, bố dẫn con đi xem và giải thích các phòng theo luật phong thuỷ.
Đến phần hồ nước tròn có hòn non bộ ở sân, con hỏi bố:
- Ý nghĩa phong thuỷ của cái hồ này là gì hở bố?
- À cái hồ này không phải theo luật phong thuỷ!
- Vậy nó để làm gì?
- À, mỗi khi vợ con nó đánh con, con cứ cầm cái cây chạy quanh hồ này vừa chạy vừa la. Người ta sẽ không biết là con đuổi đánh nó hay là nó đuổi đánh con.
sưu tầm
-
CON GÁI THÍCH LÀM
Con gái thích làm “chuyện ấy” ngày 3 lần
Tôi rất thích làm chuyện ấy, làm ít nhất một ngày 3 lần mới đủ lượng.. Nếu như vì một lý do nào đó không thể làm được thì bức bối kinh khủng, không thể tập trung vào việc gì được, kể cả…ngủ.
Với tôi chuyện ấy rất cần thiết, lúc nhỏ vì chưa hiểu nên không quan tâm, từ ngày biết yêu thì cứ như là làm suốt….
Khi làm chuyện ấy, điều quan trọng phải có được một “cái ấy” hợp với mình :lol: … Với tôi thì tôi thích loại thân dài, mình to, đầu nhỏ và thon, lông mềm muợt… :dry: Đương nhiên không phải loại ấy dễ có đâu nhé, tôi là tôi tìm mãi mới ra đấy, nên quí lắm, ráng giữ gìn cho riêng mình thôi. Mà cái này các bạn không nên cho mượn hay sài lung tung nhé, dễ lây bệnh truyền nhiễm lắm đấy. :woohoo:
Tôi thì thích làm chuyện ấy suốt ngày, nhưng đặc biệt là sau khi tắm, cho nên lần nào tắm xong thể nào tôi cũng cố làm phát cho nó sảng khoái. :woohoo:
Trước hết cầm cái ấy lên, xịt một ít dung dịch vào (không có dung dịch thì hỏng bét, khô khốc, chẳng mùi vị gì rất chán), rồi đưa vào trong… Phải làm thật nhẹ nhàng và cẩn thận nhé, mới đầu nên cọ cọ phía ngoài thôi, sau đó mới đưa sâu vào, thật nhịp nhàng, thật đều, lên rồi lại xuống, xoay tròn nữa, như thế mới thích… :silly:
Đừng quên lưỡi đấy, quan trọng lắm. (Lưu ý, nên vừa làm vừa soi gương mới thú)
Cứ thế cho đến khi nào thấy bọt trắng xùi ra là coi như xong rồi, rửa sạch ngay. Mà đừng có dại nuốt nó vào bụng nhé, không tốt tí nào…(ngày xưa tôi lỡ nuốt mãi, xong cứ tưởng tượng mình sắp chết)… :S
Phải làm ít nhất là 3 phút, vì theo nghiên cứu, làm chuyện ấy trên 3 phút mỗi lần sẽ giảm được stress và phòng ngừa được vô số các bệnh khác. :kiss:
Vì thế tôi cứ đánh răng một ngày 3 lần, có hôm đến…6 lần ấy chứ!!! :laugh: :laugh: :laugh: :laugh:
XIN THÁNH THẦN HÃY PHÙ HỘ CHO AI ĐÓ ĐÃ CÓ Ý NGHĨ BẬY BẠ TRONG ĐẦU, THẬM CHÍ TƯỞNG TƯỢNG \\\"KINH ĐIỂN\\\" KHI ĐỌC CÂU CHUYỆN NÀY! :lol: :lol: :lol:
-
Bố Vợ Và Con rể Đi lên huyện.
Tới Bờ Sông, 2 bố Con nhìn thấy 1 con chó bơi ở dưới Sông.
Bố vợ: Con có biêt bơi không?
Con rể: dạ! Không ạ!
Bố Vợ: Ui! Mày không cả bằng con chó nữa à?
Con rể: Thế Bố biêt Bơi không ạ?
Bố Vợ: Ta Có Chứ!
Con rể: Thế Bố cũng chỉ ngang Với Con Chó Thôi! hehehe
( ST )
-
mời mọi người cùng xem
[video width=420 height=315]http://www.youtube.com/watch?v=-8jUcQJ9BZE[/video]
-
Thấy cô bạn mình mặt mũi bị bầm tím cô ban liền nó:
- Cậu bị sao vậy ? Ai đánh cậu mà mặt mũi sưng hết cả lên kia ? Để tớ đưa cậu về nhà.
- Thôi không cần đâu. Tớ vừa ở chỗ ấy ra mà- Cô bạn trả lời
-
ĐỊNH NGHĨA VỀ PHỤ NỮ
Phụ nữ là gì?
Phụ nữ giống như một món ăn ngon mà ai cúng muốn được thưởng thức qua một lần
Khi đang chế biến thì mùi thơm của nó làm cho tất cả mọi người đều yêu thích và người đang đói thì muốn được ăn ngay.
Mới được thưởng thức lần đầu tiên thì ai cũng thấy ngon và muốn được ăn lần nữa
Nhưng nếu cứ ăn đi ăn lại sẽ trở nên nhàm chán chẳng còn gì thú vị nữa
Và nếu để quá lâu sẽ bị ôi thiu và tất cả mọi người đều muốn trút bỏ.
TRƯỜNG GIANG
-
Ai ích kỷ?
Gà mái tâm sự với bò đực: \\\"Loài người thật ích kỷ, tự mình đặt ra luật kế hoạch hoá gia đình mà cứ bắt chúng tôi đẻ thật nhiều trứng\\\".
Bò đực buồn bực đáp:
- Thế đã ăn thua gì, cả thế giới uống sữa của vợ tôi, mà có ai gọi tôi bằng bố đâu.
Sưu tầm.!
-
Cuộc sống sau khi giá xăng tăng
Tôi lại đạp xe đèo em đến lớp.
Xích lô đi về trong lễ đón dâu.
Chị tôi chạy bộ ra siêu thị mua rau.
Và công an nghỉ hưu vì không ai vượt đèn đỏ.
Mũ bảo hiểm bỗng nhiên vứt xó.
Chó chạy tung tăng trên phố với ông già.
Mẹ tôi rồ xe đạp điện ra ga.
Cụ hàng xóm trượt patanh đi mua rượu.
Ôi cuộc sống thời tiết kiệm nhiên liệu.
Mới bình dị và thơ mộng biết bao!
Sưu tầm.
-
Mấy bài sưu tầm của sonynhan hay đấy. ONG GIA góp vui này
PHONG CÁCH MUA SẮM
Sau đây là cách chuẩn bị đi mua sắm của một người đàn ông:
1. Xem lại số tiền trong ví
2. Ra cửa hàng rồi mua những gì cần thiết
còn đây là cách chuẩn bị đi mua sắm của một người phụ nữ
1. Kiểm tra tiền trong ví(lúc nào cũng tháy thiếu)
2. Lựa chọ bộ quần áo đẹp nhất
3. Soi gương, trải đầu, trang điểm
4. Q uay lại lấy cái ví bỏ quên nhân tiện soi gương lại một lần nữa
5. Chuẩn bị lên xe đi mua sắm và trong lúc đó tranh thủ ngắm mình qua gương xe một lần nữa.
TRƯỜNG GIANG
-
Thấy mấy bác có nhiều bài vui quá.lehung cũng mon men tham gia cho xôm tụ nhé.
Nhanh Trí
Giám đốc:Alô?
Bồ nhí:Em nhớ anh quá!
Giám đốc:Biết rồi.
Bồ nhí:Anh còn nhớ em ko?
Giám đốc:Nguyễn Văn Còn.
Bồ nhí:Bà xã anh đang ở nhà ah?
Giám đốc :Đúng rồi.
Bồ nhí:Thế hôm nay mình gặp nhau được ko anh?
Giám đốc:Lê Văn Bận.
Bồ nhí:Vậy khi nào anh?
Giám đốc:Nguyễn Như Mai.
Bồ nhí :Sáng hay chiều anh yêu?
Giám đốc:Lê Văn Chiều.
Bồ nhí:Mấy giờ anh?
Giám đốc :Đinh Văn Bảy.
Bồ nhí:Vẫn ở khách sạn cũ hả cưng.
Giám đốc:Nguyễn Y Vân (vẫn y nguyên)
Bồ nhí:Cưng phải cho em tiền tiêu tuần tới như mọi lần đó nha?
Giám đốc:Vũ Như Cẩn (vẫn như cũ)
Bồ nhí:À quên,cho em thêm tiền mua cái váy đầm mới nha?
Giám đốc:Trần Văn Được.
Bồ nhí:Cưng hứa đó nha.
Giám đốc:Ngô Văm Hứa.
Bồ nhí:Oke!Ngày mai,buổi chiều ,7 giờ,ở khách sạn cũ,em đợi cưng đó,hôn cưng chụt chụt chụt...
Giám đốc cúp máy cái rụp,nói rõ to để cho sư tử nhà nghe:
\\\"Bực mình!Có cái danh sách khen thưởng bấy nhiêu người thôi mà cũng ko nhớ!\\\" :blink:
SƯU TẦM
-
câu chuyện sưu tầm của bác lehung ONG GIA thấy rất hay. Cùng góp vui với bác và mọi người ...
TAI HẠI
Người vợ đưa chồng của mình tới gặp bác sĩ nha khoa và nói: Nhờ bác sĩ xem cho nhà tôi ông ấy không mở miệng ra được, hai hàm răng dính chặt vào nhau nên không nói được
- Ông ấy bị như vậy lâu chưa? Bác sĩ hỏi
- Từ khi ông ấy đòi ăn món kẹo do chính tay tôi làm
TRƯỜNG GIANG
-
(http://nl5.upanh.com/b4.s13.d5/8b24dda390dd6f4cad61e19695201335_43702815.01.jpg) (http://www.upanh.com/01_upanh/v/5ro1dp5a9kh.htm)
-
HIIIIII. bài của mydraling không nhịn được cười nữa rùi.........
ĐIỀU GÌ SẼ XẢY RA
Giáo viên hỏi các sinh viên khoa văn:
- Điều gì sã xảy ra nếu các nhà văn còn sống?
Một sinh viên trả lời:
- Thưa thầy điều đó sẽ giúp các sinh viên khoa văn chúng ta học tiểu sử các nhà văn sẽ dễ dàng hơn bởi vì chúng ta chỉ cần nhớ năm sinh thôi mà.
TRƯỜNG GIANG
-
TUYỂN THƯ KÝ
Giám đốc nọ tuyển thư ký đưa ra một câu hỏi cho các cô gái:
- Nếu tôi chuẩn bị đi thăm một công ty thuộc quyền tôi quản lý thì cô sẽ làm gì ?
Cô gái thứ nhất:
- Tôi sẽ chuản bị chu đáo cho chuyến đi của sếp
- Cô đã bị loại
Cô gái thứ hai:
- Tôi sẽ ghi chép lại tất cả những gì cần thiết.
- Đó đương nhiên là việc cô phải làm mà.
Cô gái thứ ba:
- Tôi sẽ gợi ý cho công ty đó biết họ sẽ phải cám ơn sếp như thế nào
- Cô đã chính thức trúng tuyển- Giám đốc tuyên bố
TRƯỜNG GIANG