-
Có phải yêu là nhớ không anh ?
Lăn mình trằn trọc suốt năm canh
Chỉ có tiếng yêu làm em đợi
Tình này cho trọn thế nào nhanh ?
Nói yêu em khó lắm sao anh ?
Hay nói tình ta chẳng nên sanh ?
Em thích anh nhưng nào có thể
Dẫu tình đùa cũng chẳng phong phanh.
-
Có phải con trai thật vụn yêu ?
Còn nếu đã yêu, yêu thật nhiều
Nói rằng anh ngốc, anh thật ngốc
Xem mối duyên này thật có điêu !
-
Thuyền ra bến, hình anh xa mãi
Sóng xô bờ đập nát hồn ai !
Anh ngoài ấy, sóng trào biển dập
Em chốn này đau xót ngày mai.
Đêm nay ngoài biển rét không anh ?
Áo ấm anh mang đứt chỉ manh
Kêu rằng em đợi, tình sao đợi ?
Gió với sương khuya toét đêm canh.
-
Trời thu trong vắt, tắt cơn may
Nghe tiếng lòng em, mưa bão bay
Anh đi trong tháng trời thu ấy
Gió rét xua về anh có hay ?
-
Anh về trong tiếng gió đưa cây
Ánh mắt em buồn anh có hay ?
Mắt buồn là mắt tình yêu đấy
Em vội đưa lòng ngất cơn lây.
-
Lắm người say với men yêu
Mê vì hương gắt, đắm nhiều hương cay
Trước yêu ta vốn đã sai
Yêu rồi trông lại cái sai càng nhiều
Khi yêu ta có nói nhiều
Chỉ cần đôi mắt bao điều cũng qua
Dù gần cho đến thật xa
Tâm tình em gởi, thiết tha cùng người.
-
Nữa tháng trời thu không có anh
Đêm buồn sao lặn, vắng trăng thanh
Gió rét từng cơn mình hiu quạnh
Cho mờ sương nhạt bóng hình anh.
-
Trưa nay ngoài biển, nắng không anh?
Nắng hắt từng cơn, gắt từng canh
Nắng cháy vai anh, lòng em ngạt
Cho người em nặng tiết ngày hanh.
-
Em nói khi yêu, anh có hay ?
Mang biết nhiêu điều muốn trao tay
Nhưng mà anh ngốc anh thật ngốc
Cho tình em bạc với men cay.
-
Nhớ anh không biết phải làm sao
Cố nén mà tim vẫn cứ đau
Mượn thơ em đợi người bên ấy
Có nhớ còn đây mối tình sau ?
-
Đọc topic này NR thấy sao mà đầy tâm trạng quá. Tình yêu không thành? Hay tình yêu không thể nói? NR mến tặng huegiac những dòng thơ sau, hi vọng sẽ hòa tan được những nỗi buồn còn đọng trong topic này, để được gặp huegiac nhiều hơn ở topic Nhạc Phật Giáo. Trân trọng !
HÃY
Hãy cứ để em yêu anh một mình
Nỗi chờ mong không chấp cánh bay cao
Không mơ nụ hôn - chân tình khát khao
Những đêm chơi vơi cồn cào biển sóng
Hãy cứ để em yêu anh thầm lặng
Như dã tràng xây lầu cát biển đông
Sóng đâu về cuốn mất những dấu chân
Em không hờn bởi ân tình một hướng
Hãy cứ để tình yêu em vất vưởng
Ở giữa đời với mộng đẹp – đơn phương
Để chắc biết tình ta khác nẻo đường
Em khỏi đợi, khỏi thao thức đêm trường
Hãy cứ để tình yêu như thuở trước
Chẳng nói ra, không lệ ướt dỗi hờn
Không hồi đáp, sẽ chẳng phải chia ly
Em sẽ không lê chiều buồn nhạt tẻ
Vâng hãy để em yêu anh như thế
Đến một ngày tan biến giữa thinh không
Đừng hỏi chi - tiếng nức nở đáy lòng
Em muốn giữ để không nhòa mi mắt
...
đã một lần yêu nhau
-
Cái rét đầu mùa em rét xa anh
Đêm dài lạnh chăn chia làm hai nữa
Nữa đắp cho anh ở vùng sóng bể
Nữa đắp cho mình... phía vắng không anh.
[/b][/color] :kiss:
-
Đời xét cho cùng cũng chỉ là giấc chiêm bao, tình yêu cũng như thế mà qua mau. Sống bao lâu rồi cũng phải chết, thôi thì làm cái gì cho nó ý nghĩa một chút rồi nhắm mắt xuôi tay cũng thỏa. :)
Thân người như chớp, có lại không
Cỏ cây xuân thắm rồi đông úa tàn
Sợ gì suy thịnh thế gian
Thịnh suy như cỏ bên đàng treo sương.
(Thiền sư Vạn Hạnh)
-
Khoảng cách
Chưa bao giờ em thấy hết yêu anh
Dù một phút, một giây hay chỉ dù khoảng khắc
Dù ngày vẫn qua và chúng mình im lặng
Bỗng vô tình trở thành sự thách thức trong nhau
Chỉ là niềm kiêu hãnh rất không đâu
Mà em không nhận về phía mình có lỗi
Anh cũng như em chúng ta cùng chờ đợi
Một sự mở lời từ phía trái tim kia...
-
Khi chưa yêu tưởng yêu là hạnh phúc
Nhưng yêu rồi toàn thấy những đau thương
Muốn san sẽ một tình yêu vụn vỡ
Nhưng than ôi! Tình hỡi, không còn
Nghe đau thương tràn về trong kỷ niệm
Không dối gian sao cũng chẳng chân thành!
[/color]
-
Đừng xa cách nữa tạo hóa ơi
Xa thật là xa, xa lắm rồi
Muốn nói cùng anh bao tâm sự
Xao xuyến lòng em, rối bời bời
Em bị nhốt rồi, khoảng trời riêng
Anh đi xa mãi, bước triền miên
Sợi nhớ dây thương em thả mãi
Mà không dám trói ánh mắt người
Em chỉ dám mơ, em chỉ mơ
Một ngày nào đó ở bến chờ
Em-Anh gặp nhau đều thanh thản
Trao hết cho nhau những mong chờ...
Thương gửi!
-
Lã tả bay trên thành phố đông người
Tro quá khứ - Tình yêu em đã đốt
Cái quá khứ không đem mà ăn được
Nhưng con người lại chẳng thể nguôi quên
Dẫu bây giờ không được nắm tay nhau
Mắt trong mắt như cái thời lữa cháy
Nhưng hãy nhặt trong tàn tro đêm ấy
Có một điều đốt mãi chẳng thành tro./.
[/color] :kiss:
-
Đừng trách a sao không trả lời em/ Hai tiếng có, không sao mênh mông quá/ A hỏi gió, gió lắc đầu buồn bã/ A hỏi mây, mây hững hờ trôi xa/ Có hay không tất cả sẽ nhạt nhòa/ Bao nghiệt ngã giữa hai chiều quên nhớ/ Mưa chiều nay bao nhiêu bong bóng vỡ/ Tím cả góc trời nổi nhớ không tên/ Nhớ nhau nhiều nhưng vẫn mãi lặng im/ Bởi khoảng cách vô hình nhưng rất thực/ Sợ chạm tay vỡ tan niềm ký ức/ Dối lòng mình liệu có tội không em/.%.
-
Đang yên lành giữa cây xanh
Con đường tự xé mình thành... ngã ba
Người ta đi với người ta
Còn tôi cuối buổi chiều tà...về đâu???! :blush:
(st)
-
Giangcoi đã viết:
Đang yên lành giữa cây xanh
Con đường tự xé mình thành... ngã ba
Người ta đi với người ta
Còn tôi cuối buổi chiều tà...về đâu???!
Có ai thấy hiểu lòng Giangcoi ko :side: :side:
-
Có thể Giangcoi đang thất tình, theo lý thuyết dòng điện 1 pha<=> 220v, còn dòng điện 3 pha<=> 380v, tùy theo mức thất tình để Giangcoi lựa chọn:-) . Mây về phủ kín 1 góc trời/ Còn lại nơi đây nổi vấn vương/ Người đã xa rồi người có biết/ mưa về ngập lối TÌNH ĐƠN PHƯƠNG:-*
-
Theo Gió Lào thì chắc bac giangcoi tự nhiên đứng yên mà nhăn răng cười đây. Điện 3 pha mà vẹ :P