XANH MÀU MỰC TÍM...
Không hiểu sao chú lên đường nhập ngũ
Em lại buồn nhớ chú, chú ơi...
Có phải chăng giờ vắng bóng chú rồi
Hay em đã yêu chú rồi, chú nhỉ?
Mà từ khi chú đi vào đơn vị
Em bồn chồn lại suy nghĩ vấn vương...
Rồi bóng chú như dải khắp nẻo đường
Và ngay cả trên giường em khi ngủ...
Có phải chăng điều ấy là thực thụ
Của tình yêu trong lứa tuổi chúng em?
Hay điều ấy là biểu hiện thân quen
Mà sao em cứ bồi hồi, xao xuyến...
Rồi gieo lên bao nhiêu nỗi iu phiền
Của kỷ niệm những đêm ngồi bên chú.
Dẫu tình ấy vẫn chưa là thực thụ
Mà sao em vẫn nhớ chú, chú ơi!!!
(Tác Giả: Đỗ Ngọc Tiến)
[/color][/i][/b]