- 
				Hạt Mưa Trôi Về Nỗi Nhớ!
 
 Tác giả: Miên Du
 
 
 
 Cô đơn buồn cuộn mình trong chăn ấm
 Nghe ngoài trời mưa như vỡ không gian
 Ddường ai về mưa giăng mờ khắp lối
 Hạnh phúc nào trong mưa bước lang thang
 
 Hạt mưa nào trôi về trong nỗi nhớ
 Con đường tình ướt đẫm hàng cây trơ
 Nhớ mưa xưa tình cùng che chung nón
 Vạt áo dài Em đem gói tình thơ
 
 Uống giọt mưa trên tóc em bay
 Nếm hạt mưa trên má thơ ngây
 Kề môi hôn ngỡ tình thần thoại
 Ôm vai gầy giữ ấm trong tay
 
 Tình bây giờ đã xa
 Nhưng hồn còn nơi đấy
 Mưa hôm nay
 Ta nhớ tình xưa
 
 Hỏi Em yêu
 Có còn mưa rơi trên má phấn
 Mưa có còn ướt đẫm đôi chân
 Mưa có còn mềm đôi môi ngọt
 Áo còn bay quấn quít tình trần …
 
 Mưa sầu vỡ giữa không gian
 Ta buồn trong chăn ấm
 Tình hờn lại lạnh căm …
 
 (02/25/03)
- 
				MƯA BUỒN
 
 Mưa rơi thấu nặng lòng ta
 Đêm khuya thanh vắng xa xa một màu
 Giờ này người ở nơi đâu
 Không gian xa cách hai đầu nhớ thương
 Mưa rơi rơi suốt đêm trường
 Để lòng ta mãi vấn vương mong chờ
 Có ai biết được chữ ngờ
 Tình duyên mộng đẹp ai ngờ chia li
 Mưa ơi để gió cuốn đi
 Người ơi sao chẳng vu quy bến chờ
 Mưa ơi sao cứ hững hờ
 Gió ơi sao cứ thẫn thờ nơi nao
 Lẽ nào đành vậy thôi sao
 Đường tình hai lối phương nào cho ta
 
 
- 
				Đọc những dòng thơ trên bỗng thấy trong lòng nhoi nhói, nhớ người cũ quá bác OG ơi! Thơ của bác à?
			
- 
				bài thơ này ong gia sáng tác lâu rùi.
			
- 
				Hoahongvang đã viết:
 Đọc những dòng thơ trên bỗng thấy trong lòng nhoi nhói, nhớ người cũ quá bác OG ơi! Thơ của bác à? 
 
 
 tiếp tục những dòng thơ về mưa
 
 HOÀI NIỆM
 
 
 Mưa cứ rơi và anh cứ đi
 Nắng đã tàn mà tình đã chia li
 Ta lang thang một  mình nơi phố vắng
 Một bóng hình ta tìm mãi nơi đâu
 Để hôm nay mưa khóc lệ hoen sầu
 Ôi tim ta trót yêu nào có ngỡ
 Con tim yêu thương mang bao nhiêu lầm lỡ
 Mối tình đầu chia li có ai ngờ
 Cất bước quay lưng người ơi đành lòng sao nỡ
 Để hôm nay tôi vẫn mãi lạnh lùng
 Nơi phương nào em có biết hay không?
- 
				Em thích nhất 4 câu mở đầu. Thật hay và ý nghĩa.Mà bác ÔNG GIÀ dạo này hăng say dữ nhỉ  :laugh: .
			
- 
				start2404 đã viết:
 Em thích nhất 4 câu mở đầu. Thật hay và ý nghĩa.Mà bác ÔNG GIÀ dạo này hăng say dữ nhỉ  :laugh: . 
 
 gừng càng già càng cay mà. ong gia vẫn thường xuyên theo dõi những hoạt động vủa NTCM, Những bài thơ này do ong gia sáng tác đấy
- 
				tiếp tục theo dòng cảm xúc về mưa
 
 
 
 NGÀY EM XA TÔI
 
 Trong đêm buồn tôi bước lang thang
 Mưa cứ rơi trên đường phố vắng
 Những giọt mưa như giọt tình cay đắng
 Gieo vào lòng một dấu lặng niềm đau
 Tình xưa nghĩa cũ còn đâu
 Khi người quện mối tình dầu năm xưa
 Có lẽ nào người ơi không kịp nữa
 Bông hoa khô ép mình trong trang vở
 Trang lưu bút mực đọng trong nghiêng sầu
 Ngày em ra đi mình tôi đứng lặng
 Dấu niềm đau dưới tán phượng đợi chờ
 Em ra đi tôi thẫn thờ
 Tình duyên mộng đẹp ai ngờ chia li
 Thời gian ai vội xóa đi
 Tìm trong nỗi nhớ còn gì trao nhau
- 
				
 MỘT MÌNH ĐÊM MƯA
 
 
 Uống rượu ngồi ngắm trăng suông
 Một mình cứ thấy buồn buồn làm sao
 Gọi thêm một bạn thơ vào
 Tao nhân mặc khách cớ sao còn buồn
 
 Đêm mưa khó ngủ bồn chồn
 Ngồi mong trời sáng bồn chồn mắt cay
 Trời đêm chuyển gió mưa dày
 Tim đau, chân nhức, Trời đày thân tôi
 
 Ngồi đành đếm tiếng mưa rơi
 Tiếng gà gáy báo sang hồi canh năm
 
 
- 
				Mưa xuân- Nguyễn Bính
 
 Em là con gái trong khung cửi
 Dệt lụa quanh năm với mẹ già
 Lòng trẻ còn như cây lụa trắng
 Mẹ già chưa bán chợ làng xa.
 
 Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
 Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
 Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ
 Mẹ bảo: \\\"Thôn Đoài hát tối nay\\\".
 
 Lòng thấy giăng tơ một mối tình
 Em ngừng thoi lại giữa tay xinh
 Hình như hai má em bừng đỏ
 Có lẽ là em nghĩ đến anh.
 
 Bốn bên hàng xóm đã lên đèn
 Em ngửa bàn tay trước mái hiên
 Mưa chấm bàn tay từng chấm lạnh
 Thế nào anh ấy chả sang xem!
 
 Em xin phép mẹ, vội vàng đi
 Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe.
 Mưa bụi nên em không ướt áo
 Thôn Đoài cách có một thôi đê.
 
 Thôn Đoài vào đám hát thâu đêm
 Em mải tìm anh chả thiết xem
 Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh
 Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em.
 
 Chờ mãi anh sang anh chẳng sang
 Thế mà hôm nọ hát bên làng
 Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
 Để cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng!
 
 Mình em lầm lũi trên đường về
 Có ngắn gì đâu một dải đê!
 áo mỏng che đầu mưa nặng hạt
 Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya
 
 Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay
 Hoa xoan đã nát dưới chân giày
 Hội chèo làng Đặng về ngang ngõ
 Mẹ bảo: \\\"Mùa xuân đã cạn ngày\\\".
 
 Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày
 Bao giờ em mới gặp anh đây?
 Bao giờ hội Đặng đi ngang ngõ
 Để mẹ em rằng hát tối nay?
- 
				
 CHUYỆN DÂN GIAN
 
 Giữa trưa trời đổ mưa rào
 Không quen cũng gặp cùng vào trú mưa
 Bập bùng gió đập phên thưa
 Mái nghiêng lại dột không chừa áo em
 
 Nhẹ nhàng tôi nép sang bên
 Nhường nơi khuất gió cuối thềm cho nhau
 Em cười: mưa vậy mà lâu
 Anh xem: lại một chuyến tàu nữa qua!
 
 Nhưng rồi mưa tản đi xa
 Và mưa bỗng tạnh, nắng nhòa bóng cây
 Tôi chìa tay để bắt tay
 Hỏi thăm nơi ở mai này lại chơi
 
 Thế rồi... người ấy yêu tôi
 Tôi yêu người ấy - thành đôi vợ chồng
 Cái duyên nghĩ cũng lạ lùng
 Trú mưa một lát, cảm thông một đời...
 
 Đến nay người ấy vẫn cười
 \\\"Giá như buổi đó xin trời đừng mưa!\\\".
 
 
    VŨ CAO 
- 
				Hạt mưa màu xanh
 Thanh Trắc Nguyễn Văn
 Hạt mưa màu xanh
 Long lanh trên phố
 Ướt thầm nỗi nhớ
 Ướt lòng người xa
 Con đường xưa qua
 Hạt mưa rơi mãi
 Hàng thông đứng lại
 U hoài ngàn năm.
 
 Hạt mưa màu xanh
 Long lanh trên tóc
 Khoảng trời đại học
 Khoảng trời mộng mơ
 Một thời ngu ngơ
 Một thời nhung nhớ
 Hạt mưa trăn trở
 Rơi về xa xăm.
 
 Hạt mưa màu xanh
 Long lanh trên mắt
 Mai mình xa cách
 Mai tình xa xôi
 Hạt mưa vẫn rơi
 Giữa chiều Đà Lạt
 Thành phố ngàn thông
 Sao buồn mênh mông?
 
 Hạt mưa màu xanh
 Long lanh trên lá
 Xanh mềm trên đá
 Xanh ngời trên mây
 Xanh nhẹ áo bay
 Xanh nhòe cỏ ướt
 Xanh như mơ ước
 Như mình bên nhau.
- 
				Bài thơ này được bình chọn là một trong những bài thơ hay nhất Việt Nam của thế kỷ 20
 
 
 
 Nhớ cơn mưa quê hương
 
 Thơ: Lê Anh xuân
 
 
 Quê nội ơi
 Mấy năm trời xa cách
 Đêm nay, ta nằm nghe mưa rơi
 Nghe tiếng trời gầm xa lắc…
 Cớ sao lòng thấy nhớ thương.
 Ôi cơn mưa quê hương
 Đã ru hát hồn ta thuở bé,
 Đã thấm nặng lòng ta những tình yêu chớm hé.
 Nghe tiếng mưa rơi trên tàu chuối, bẹ dừa,
 Thấy mặt trời lên khi tạnh những cơn mưa.
 Ta yêu quá như lần đầu mới biết
 Ta yêu mưa như yêu gì thân thiết
 Như tre, dừa, như làng xóm quê hương.
 Như những con người biết mấy yêu thương.
 Ôi tuổi thơ, ta dầm mưa ta tắm.
 Ta lội tung tăng trên mặt nước mặt sông
 Ta lặn xuống, nghe vang xa tiếng sấm
 Nghe mưa rơi, tiếng ấm tiếng trong.
 Ôi đâu rồi những trò chơi tuổi trẻ
 Những tàu chuối bẹ dừa, những mảnh chòi nhỏ bé
 Những vết chân thơ ấu buổi đầu tiên
 Mấy tấm mo cau là mấy chiếc thuyền
 Mưa cuốn đi rồi.
 Mưa chảy xuống dòng sông quê nội
 Sóng nước quê hương dào dạt chảy về khơi,
 Chở những kỷ niệm xưa, chìm lắng bốn phương trời.
 Và ta lớn tình yêu hòa bể rộng
 Cơn mưa nhỏ của quê hương ta đã sống
 Nay vỗ lòng ta rung động cả trăm sông,
 Ôi cơn mưa quê hương.
 Mưa là khúc nhạc của bài ca êm mát.
 Những đêm ta nằm nghe mưa hát mưa ơi
 Nghe mưa đập cành tre, nghe mưa rơi tàu lá,
 Thầm thì rào rạt vang xa…
 Có lúc bỗng phong ba dữ dội
 Mưa đổ ào như thác dồn trăm lối.
 Giấc mơ xưa có chớp giật, sấm gầm,
 Trang sử nhỏ nhà trường bỗng hóa mưa giông.
 Nghe như tiếng của Cha Ông dựng nước,
 Truyền con cháu phải ngẩng cao mà bước
 Nghe như lời cây cỏ gió mưa.
 Đang hát tiếp bài ca bất khuất ngàn xưa…
 Mưa tạnh rồi, như mùa xuân nhẹ trổi
 Thấy sánh xanh trên những cành xanh nắng rọi
 Mưa ơi mưa, mưa gội sạch những cành non
 Mang đến mùa xuân những quả ngọt tươi ngon.
 Ôi vui quá không thấy chim đâu cả
 Mà bờ tre nghe giọng hót trong lành.
 Nhà ai đấy nhịp chày ba rộn rã,
 Làm hạt mưa trên cành lá rung rinh.
 * * *
 Mấy cô gái bên kia sông giặt áo
 Tay rẩy nước. Bỗng mưa rào nho nhỏ
 Cánh tay cô hay cánh gió nhẹ đưa
 Rung cành tre rơi nhỏ một cơn mưa…
 Ôi yêu quá mấy hàng dừa trước ngõ
 Rễ dừa nâu, muờn mượt gân tơ
 Đường tạnh ráo, đất lên màu tươi mởn
 Đã yêu rồi sao bổng thấy yêu hơn…
 Quê hương ơi, mấy năm trời xa cách
 Đêm nay ta nằm nghe mưa rơi,
 Nghe tiếng trời gầm xa lắc…
 Cớ sao lòng lại xót đau…
 Ta muốn về quê nội
 Ta muốn trở lại tuổi thơ
 Ta muốn nằm trên mảnh đất ông cha
 Nghe mưa đập cành tre, nghe mưa rơi tàu lá…
 Ôi tiếng sấm từ xa, bỗng gầm vang rộn rã…
- 
				MƯA HÀ NỘI 
 
 Trời lại mưa rồi, Hà Nội ơi
 Trên vòm sấu, mùa thu không còn nữa
 Phố trơn nắng, nắng tàn nơi bậc cửa
 Chẳng có ai đầu trần và ngốc ngếch như em
 .
 Trời lại mưa rồi, câu hát cũ ai quên
 Dòng tóc ướt chẳng còn ai xa xót
 Trên dốc cao, em dỗ mình đừng khóc
 Giọt mưa hiền mà quất đến thật đau...
 .
 Trời lại mưa rồi, mà sao nỡ quên nhau
 Hà Nội vắng một tiếng cười góc phố
 Chỉ tại mưa thôi lại thấy mình đang nhớ
 Bánh xe vòng quanh quẩn chỉ đường quen...
 .
 
 Trời lại mưa rồi, Hà Nội ướt như em
 Quạnh vắng quá, gánh hàng hoa sũng nước
 Giá mà quên một lời nguyện ước
 Chẳng bao giờ thành của tuổi hai mươi...
 .
 Trời lại mưa rồi, Hà Nội của em ơi!
 
- 
				
 MƯA LÁ ME
 
 Em vẫn nhớ mãi thời mơ mộng củ
 Thuở hai mình tay còn ủ trong tay
 Thuở anh ngồi hứng từng lá me bay
 Cho em đếm xem nhà chồng mấy dặm
 
 Nhớ trưa hè anh mồ hôi ướt đẩm
 Xe xườn ngang anh tới rước em đi
 Tóc em bay thoang thoảng tuổi xuân thì
 Anh ngây ngất hôn lên từng sợi mỏng
 
 Em còn nhớ ngày mắt tình gợn sóng
 Anh rụt rè tay nắm lấy bàn tay
 Mặt quay đi như hông biết hông hay
 Em rung nhẹ trong bàn tay anh ấm
 
 Cái thuở ấy tình yêu sao nồng thắm
 Giận nhau rồi để thương nhớ nhiều hơn
 Thương làm sao những giây phút dổi hờn
 Khờ dại quá, giờ đã thành kỷ niệm
 
 Anh hởi anh giửa cuộc đời phù phiếm
 Biết mình còn có dịp ngắm mưa me
 Còn lần nghe ve thổn thức gọi hè
 Ðể kỷ niệm theo về từ cỏi nhớ...
 
 
 (http://nguoitoicuumang.com/images/fbfiles/images/19397271dfd9.gif)
- 
				 (http://nguoitoicuumang.com/images/fbfiles/images/hhhhhhhhhhhh.GIF)  
- 
				 (http://nguoitoicuumang.com/images/fbfiles/images/anhdepblog.GIF)