Tác giả Chủ đề: Vừa tròn tuổi 20!!!!!!!13-11-2011 đáng nhớ!!!!!!!!  (Đã xem 1806 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

ksausw

  • bạn
Trả lời #4 vào: 25-12-2011 21:01:17
Chúc cả nhà có một mùa giáng sinh vui vẻ, hạnh phúc tràn đầy ơn lành của chúa hài đồng giesu đến với tất của mọi người nhé !

 


ksausw

  • bạn
Trả lời #3 vào: 28-11-2011 17:11:04
nghe bai hat nay thay nho me qua

 


Ngủ rồi phaoloquoctrung

Trả lời #2 vào: 17-11-2011 19:53:41
[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=Pjr0SxcK30Y[/video]Có đôi khi toi tự hỏi rằng: Sao toi có thể nói dễ dàng là “em ơi! anh yêu em” hoặc “em ơi! anh yêu em vô cùng”, mặc dù người ấy có thể là người toi mới quen được một năm, một tháng, thậm chí mới quen được một tuần (tiếng sét ái tình). Nhưng chao ôi! Sao khó quá để nói thành câu: “Mẹ ơi! Con yêu mẹ lắm”, “Mẹ ơi! Con yêu mẹ vô cùng”,… Biết bao đêm toi trăn trở vì điều này, có phải chăng toi là một đứa con bất hiếu? Có lẽ là thế, Mẹ là người nuôi dưỡng, cưu mang toi từ khi chỉ là giọt máu. Vì yêu toi mà Mẹ đã hy sinh cả tuổi thanh xuân, và hạnh phúc riêng của mình, Mẹ đã làm tất cả chỉ vì muốn toi được hạnh phúc. Thế ấy mà toi chưa bao giờ nói với Mẹ rằng: “Mẹ ơi! Con yêu Mẹ lắm, con vô cùng biết ơn Mẹ, Mẹ đã cho con tất cả những gì Mẹ có, để con được như ngày hôm nay, một người trưởng thành và rất hạnh phúc…”. Chỉ có bấy nhiêu thôi, mà toi chưa bao giờ nói với Mẹ: “Con yêu Mẹ rất nhiều, rất nhiều…” Tôi biết toi là tất cả những gì mà Mẹ có, toi là niềm vui, niềm hạnh phúc và là niềm tự hào của Mẹ, ấy vậy mà toi … Có lẽ toi là đứa con bất hiếu thật. Đã bao lần toi thấy nét ưu tư buồn bã trên gương mặt nhân hậu của Mẹ nhưng toi lại không hỏi thăm là Mẹ đang gặp chuyện gì, cứ để Mẹ tự giải quyết vì lúc đó toi chỉ nghĩ là khi nào Mẹ thấy toi giúp được thì Mẹ mới nói, không thì có hỏi Mẹ cũng chẳng nói đâu. Nhưng toi nào biết rằng chính những lúc đó là Mẹ cần toi chia sẻ nhất, Mẹ có cần toi làm giúp Mẹ đâu, Mẹ chỉ cần câu hỏi thăm đến vấn đề Mẹ gặp thôi chỉ cần bấy nhiêu thôi là Mẹ biết toi có yêu Mẹ và điều đó sẽ giúp Mẹ dể dàng vượt qua khó khăn hơn, ấy vậy mà toi… Cũng đã bao lần Mẹ bị ốm, Mẹ đã tự lấy nước uống thuốc trong khi toi chỉ đứng nhìn Mẹ làm mà không hỏi thăm Mẹ câu nào, khi ấy toi lại nghĩ Mẹ bệnh gì mình biết rồi hỏi chỉ bằng thừa… Nhưng toi nào có biết chỉ cần lúc ấy toi chạy lại rót nước cho Mẹ và toi không cần phải nói gì thì Mẹ chắc cũng sẽ rất hạnh phúc và Mẹ sẽ nhanh hết bệnh hơn, ấy vậy mà toi… Đêm khuya vắng vẻ trong khi mọi người đã ngon giấc thì Mẹ toi lại cặm cụi làm việc bên ngọn đèn dầu, trong cái giá rét của những ngày cuối năm kiếm từng đồng cho toi ăn học để bằng bạn bằng bè, còn toi khi ấy toi chỉ cuộn mình trong chăn ấm mà nhìn Mẹ. toi quá vô tâm nên toi đâu biết rằng chỉ cần lúc ấy toi lại bên Mẹ mà nói rằng: “Mẹ ơi! Mẹ ngủ sớm đi việc để mai làm”, chỉ câu nói nhẹ nhàng ấy thôi có lẽ làm cho lòng Mẹ ấm hơn và Mẹ sẽ không thấy lạnh khi gió rét ngoài trời vẫn cứ rít lên từng cơn buốt xé da xé thịt, ấy vậy mà toi… Cho đến hôm nay, khi toi đã đủ trưởng thành để nhận ra điều cần thiết ấy thì tóc Mẹ cũng đã nhuộm màu sương gió. Và cũng thật buồn thay toi vẫn chưa bao giờ thốt ra câu nói ấy, câu nói mà đáng lẽ toi phải nhiều lần nói với Mẹ, và phải nói từ rất lâu rồi kia, câu nói mà Mẹ muốn nghe từ toi, câu nói đơn sơ, mộc mạc nhưng lại rất đỗi thiêng liêng, và với Mẹ chỉ thế thôi là toi đã hiếu thảo với Mẹ rồi. Nói rằng : “Mẹ ơi! Con yêu mẹ”. Mẹ kính yêu! Con biết rằng con rất có lỗi với Mẹ, xin Mẹ hãy tha thứ cho con, một đứa con bất hiếu. Mẹ ơi! Giây phút này đây con ước gì thời gian có thể quay trở lại để con được nói với Mẹ nghìn lần, rằng: “Con yêu mẹ, yêu mẹ rất nhiều, Người Mẹ của con…” Các bạn ạ! Cái gì mất đi ta có thể tìm lại được, hoặc có thể tìm cái khác thay thế nhưng ta chỉ có một Người Mẹ, Người mà không may mất đi thì ta vĩnh viễn không bao giờ tìm lại được cũng như không một ai có thể thay thể được. Vậy, các bạn trẻ đang còn Mẹ, hãy thật hiếu thảo với Người khi Người còn ở với ta, “hãy thưa” cho Người biết là các bạn yêu Người như thế? Và nói điều ấy hằng ngày các bạn nhé! Còn những bạn trẻ như toi là những Người chưa bao giờ nói điều ấy với Mẹ hãy nhanh “thưa” với Người khi còn kịp và hãy “nói bù” thêm cho những tháng năm vô tình ấy vì có lẽ đến lúc này đây ta không còn nhiều thời gian nữa… “Mẹ già như chuối chin cây, gió lay Mẹ rụng con phải mồ côi, gió lay Mẹ rụng con phải mồ côi, mồ côi tội lắm ai ơi!...”

 


Ngủ rồi phaoloquoctrung

Trả lời #1 vào: 17-11-2011 19:52:40
[video]http://http://www.youtube.com/watch?v=6PlObnG_n3E[/video]Hôm nay , ngày 13-11-2011 .

Là ngày mình tròn 20t và cũng là một ngày kỷ niệm 1 thang kể từ khi mình và ai kia bắt đầu quay lại với nhau ^^~.

Một ngày hạnh phúc và nhiều niêm vui , tuy nó không trọn vẹn cho lắm , tuy rằng nó đã không được như mình nghĩ , nhưng ít ra cũng đã có người mình yêu ở bên cạnh .

Thật ra mà nói , sinh nhật tuổi 20 này mình mong ước nhiều lắm , mong có gia đình bên cạnh chia vui , có những người bạn thân thiết , những người mình yêu quý và cả gia đình canada của mình một thời nữa chứ …. Ước mong nhiều lắm , nhưng biết đó cũng chỉ là ước mong là vô vọng thoai .

DÙ vậy sinh nhật năm nay mình cũng nhận được rất nhiều lời chúc từ những người thân quen cho đến xa lạ , từ những người mình không hề nghĩ tới cũng đã chúc mừng sn cho mình rất nhiều … không hoa mỹ lời chúc rất ngắn gọn thôi nhưng khiến mình cảm giác mình có một ý nghĩa nhất định đối với họ .  Thật sự rất hạnh phúc , có bài hát dành riêng cho mình , ổ bánh kem , rồi có người hát qua điện thoại bài hát happy birthday nữa … nghe còn lóng ngóng lắm nhưng thật sự rất rất là vui … rất rất là hạnh phúc …

Tất cả những điều đó là món quà ý nghĩa nhất cho sn tuổi 20 của mình .

Hôm nay thì chính thức bước vào tuổi 20 rồi , cái tuổi ngưỡng cửa của người lớn với bao xáo trộn của cảm xúc … sẽ có những sai lầm vấp ngã cũng không thiếu những phút bốc đồng bất chấp những rồi mọi thứ sẽ là bàn đạp cho cuộc sống say này .  Tuổi 20 mở ra rồi nhé !!!