Tác giả Chủ đề: Nghị lực- chiếu ánh sáng vào nơi tối tăm  (Đã xem 44530 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi nguyenthy

Trả lời #3 vào: 08-01-2015 22:30:29
Cám ơn bài viết rất hay và ý nghĩa của cả nhà, NTCM là nơi đã luôn gắn bó và yêu thương của tất cả những cảnh đời và nghị lực sống mạnh mẽ, vươn lên, là nơi chấp cánh cho những ước mơ bay xa và cũng là nơi giúp cái tâm của mỗi người được trãi rộng, mài sáng, cuộc sống vốn động, sự đời luôn vạn nẽo nhưng chỉ có tình yêu thương, sự tri ân và lòng nhân ái là mãi mãi không đổi thay ở diễn đàn người tôi cưu mang. Em thật may mắn vì hôm nay được quen và gặp được rất nhiều anh chị thân thương ở diễn đàn ngay từ những năm tháng đầu tiên thành lập và nhận được nhiều sự quan tâm, tình cảm và tín nhiệm của NTCM. Xin cầu chúc diễn đàn ngày một phát triển, tình cẩm giữa các thành viên mãi thêm sát chặt và đặc biệt là các cảnh đời bất hạnh sẽ luôn được sưởi ấm bởi những trái tim nhân ái ạ!
Nguyên Thy

 


Ngủ rồi Nguyen Thi Thu Hue

Trả lời #2 vào: 06-01-2015 21:04:25
-> Cám ơn bài viết này của A.Banron nhé & cám ơn luôn cả A.Opla nữa :). Hôm nay đọc lại bài này vẫn thấy rất hay, hay từ trong ý nghĩ, từng câu chữ, lẫn cả tấm lòng ...

 


Ngủ rồi opla

Trả lời #1 vào: 25-01-2010 11:34:01
Trong đời không gì mang lại chán chường cho ta bằng những thất bại. Thất bại khiến con người đau khổ, u sầu và đôi khi có cả tủi nhục. Có người không thành công sau một thời gian chiến đấu, nhưng với những mảnh đời ít may mắn hơn, họ phải nhận lấy thất bại như một định mệnh mà không hề được cho cơ hội thử sức.

Tôi không dám chỉ các bạn cách nào chắc chắn để đạt tới thành công, nhưng tôi biết có một điều rằng trong nghịch cảnh dù tối tăm tuyệt vọng đến đâu cũng luôn có một lối ra, mà điều kiện cần thiết nhất để tìm ra lối thoát đó chính là nghị lực.

Có một định luật các bạn có thể cảm nhận được dễ dàng nhưng khó chứng minh: đó là thất bại với thành công thường đi liền với nhau. Ai có hai bước tiến một bước lùi thì cái tiến bộ đó bền vững, còn ai thành công liên tục thì có nguy cơ nhận một thất bại lớn hơn. Với những hoàn cảnh không may thì những thiệt thòi họ đang nhận đó, nếu biết kiên trì cộng với nghị lực lớn lao nhất định có ngày sẽ được đền bù.

Tôi xin giới thiệu lại với các bạn những tấm gương nghị lực trên chính Diễn Đàn của chúng ta mà các bạn thành viên cũ mới chắc đã có dịp đọc qua.

   1. Bùi Xuân Nguyên Thy- lòng mẹ trên chiếc xe lăn:

Ngày buồn thảm cho một gia đình đến quá bất ngờ. Tai nạn đã cướp đi mạng sống người chồng, làm liệt đôi chân người vợ, chỉ may mắn sống sót một đứa bé gái chưa đầy 18 tháng tuổi. Như sấm sét giữa trời quang, tai họa đó đủ sức làm tê liệt tinh thần những người can đảm nhất. Tình thương con đã giúp cho thiếu phụ trẻ giữ được ý chí vượt mọi khó khăn, một mình nuôi con lớn lên hơn hai mươi năm trên chiếc xe lăn. Cuộc đời nhỏ nhoi thầm lặng ấy mãi là một ánh sao chiếu rọi trên trời .

Cô bé kém may mắn ngày xưa ấy chính là Nguyên Thy của chúng ta, sinh viên năm cuối đại học ngoại ngữ Huế. Hàng ngày vừa đi học em vừa dạy thêm kiếm tiền giúp đỡ mẹ, tuy vẫn còn đau yếu nhưng Bà có thể tự hào với những ngày tháng mình đã nặng nhọc trải qua để nuôi con khôn lớn nên người.

   2. Thi sĩ Trần Phước Ninh- vịn câu thơ đứng dậy:

Trong những ngày đầu, diễn đàn NTCM đã chứng kiến những bước chân các thành viên miền Trung dồn dập đi về miền quê Duy Xuyên xa xôi hẻo lánh, nơi đó có chàng thi sĩ bệnh tật Trần Phước Ninh- một tấm gương khác cho tinh thần vượt khó.

Mười mấy năm về trước, ước mơ trở thành thầy giáo của cậu học sinh giỏi văn đã bị dập tắt một cách phũ phàng khi một cơn sốt quái ác đã làm cho anh tay chân co quắp, miệng bị kéo lệch ra phát âm không tròn tiếng. Gia đình đã nghèo lại gặp rủi ro. Từ bỏ ước mơ và cả quê hương, anh vào Sài Gòn bán vé số. Ngày đêm những bước chân xiêu vẹo nặng nề lê khắp nẻo đường, nắng cũng như mưa để kiếm tiền nuôi mẹ. Bao năm xa xứ anh học được nhiều, chiêm nghiệm được nhiều điều về thân phận con người. Anh làm thơ và được giải thưởng. Thơ anh trong sáng nhẹ nhàng và đặc biệt là luôn mang nặng tình người.

Ngày nay “Thi hữu quán” ở Duy Xuyên có nhiều bạn bè, quán nước mưu sinh cũng nhiều người ghé còn anh mỗi tháng dành dụm 50,000 đ để giúp một người bạn cùng quê (Phan Thanh Tùng) có hoàn cảnh còn khó khăn vất vả hơn mình. Tấm thân gầy gò, xiêu vẹo ấy chứa đựng một tâm hồn khả ái, đáng để mọi người mến phục.

   3. Hiệp sĩ Huy xelan90- viết bài bằng một ngón tay:

Tôi nghĩ rằng tất cả chúng ta ở đây tự kiểm lại đời mình thì sẽ thấy, dù khó khăn vất vả đến đâu, nếu so với gánh nặng mà số phận đã giao cho Huy thì đời mình vẫn còn rất nhiều may mắn.

Căn bệnh hiểm nghèo đi lướt qua để lại hậu quả vô cùng thảm não: anh bị liệt toàn thân suốt mười tám năm trời. Toàn thân không cử động được, chỉ còn đầu óc tỉnh táo và một ngón tay út hàng ngày “làm bạn” với anh. Hoàn cảnh đó rơi vào ai thì cũng có thể làm tiêu tan hết chí can trường.

Bàn tay dịu hiền của mẹ và chị chăm sóc yêu thương giúp Huy thấy đời mình còn có ý nghĩa, nhưng tôi nghĩ chính nghị lực lớn lao đã làm cho anh đầy ánh sáng ở tâm hồn. Khi biết tin có người bị tai nạn liệt hai chân (Nguyễn Hoàng Nam), lao động chính trong nhà nhưng phải nằm một chỗ ba năm không làm lụng gì được, Huy đã dùng ngón tay út gõ bàn phím viết một bài giới thiệu hơn 500 chữ, vã mồ hôi 5 tiếng đồng hồ để kêu gọi giúp đỡ khiến cả diễn đàn khâm phục. Thân anh nhỏ bé nằm trong ngôi nhà nhỏ ở Bình Dương ít người biết đến nhưng tấm lòng ấy như một chòm sao sáng cả bầu trời.

Nếu Trần Phước Ninh như là người anh thân thiết của Phan Thanh Tùng thì Huy Xelan90 chính là hiệp sĩ của Nguyễn Hoàng Nam, hiệp sĩ viết bài với một ngón tay.
………………………………………………………………………………………………

Nghị lực có sức mạnh lớn lao như thế đó.

Tôi cũng là người mỗi ngày phải chiến đấu mưu sinh, không có tài năng gì đặc biệt. Vì mong muốn góp phần nhỏ nhoi trong ngôi nhà thân yêu này nên viết dông dài tả lòng mến phục của tôi trước những tấm gương trên, hy vọng các bạn tìm thấy chút niềm vui khi đọc bài này.

Để kết thúc, tôi xin nối lại hai đường link cho những bạn mới vào có thể chưa tìm thấy nó. Hai tấm gương nghị lực sáng ngời, một vẫn còn sống và một đã qua đời.

Zehniyat- Bài học về hạnh phúc
http://dd.nguoitoicuumang.com/vsbaiviet.asp?TID=8033&PN= 1
[video]http://www.youtube.com/watch?v=lJk-gJYmYBU[/video]

Và Terry Fox- Marathon hy vọng
http://dd.nguoitoicuumang.com/vsbaiviet.asp?TID=7562&PN= 6


Chúc cả nhà luôn vui.

Banron